Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

73-Hoắc thạch tàn hồn, hứa hẹn

Tiểu thuyết gốc · 2125 chữ

Đột phá thành công tiên thiên cảnh, vị thất hoàng tử này cũng không vội vàng xông quan mà bắt đầu ổn định lại khí tức.

Vương Khải đối với người đánh giá rất cao, người này tuyệt đối không phải kẻ tầm thường.

Hắn có dự cảm trong tương lai sắp tới, hắn cùng người này sẽ còn gặp mặt.

Nhìn thấy chỉ còn mỗi thất hoàng tử cùng bản thân là chưa léo tháp, Vương Khải biết mình xem ra không thể tiếp tục chờ đợi nữa.

Đúng lúc này, thất hoàng tử cũng đứng dậy, đi vào phía bảo tháp.

Hai người một trước một sau đi vào, Vương Khải cố tính đi chậm hơn vài bước để vị thất hoàng tử này bước vào trước.

Người bên ngoài nhìn vào cũng chỉ nghĩ hắn đây là biết thân biết phận, nhường cho thất hoàng tử đi trước.

Vừa bước vào, quen thuộc cảm giác truyền tới.

Thân thể của hắn bị bị Lung linh tháp truyền tống tới một không gian khác, một cỗ lực lượng hư không xuất hiện muốn rút đi một phần linh hồn của hắn.

Trong quá trình này Vương Khải hoàn toàn có thể phản kháng, tuy nhiên hắn đương nhiên sẽ không ngu ngốc đến vậy.

Đến khi mở mắt, một thân ảnh hình người xuất hiện trước mặt hắn, thân ảnh này không có ngũ quan, giống như một đoàn năng lượng hình người.

Không chờ Vương Khải tìm hiểu thêm, thân ảnh kia đã lao lên tấn công hắn.

Đùng

Vương Khải thấy thế vô ý thức hơi dùng một chút lực lượng, muốn kiểm tra đối thủ thực lực.

Nhưng không nghĩ tới thân ảnh này bị một đạo khí tức của hắn đánh bể, hóa thành năng lượng tan biến.

Tiếp theo một đoàn năng lượng hình người lần nữa xuất hiện, lần này khí tức so với trước đây ngược lại mạnh hơn một chút.

Nhưng cũng chỉ là một chút uy áp, thân ảnh kia lần nữa hóa thành năng lượng.

Cứ như vậy, Vương Khải không cần động đến một ngón tay cũng leo đến tầng 30, hoàn toàn không có một chút độ khó.

Từ tầng 30 trở đi, độ khó bắt đầu có chút tăng lên, Vương Khải phải thả ra toàn bộ uy áp mới có thể giết chết được đối phương.

Chính hắn cũng không biết thứ đồ chơi này có tồn tại khái niệm chết này hay không, nhưng cứ xem mỗi lần bị hắn đánh tan là một lần chết đi.

Đến tầng 40, lúc này thân ảnh đã rắn chắc hơn không ít, có thể chịu đựng được khí tức của hắn miễn cưỡng tiến lên.

Nhưng hết thải cũng đều là vô ích, Vương Khải chỉ đơ một ngón tay, một đoàn năng lượng bắn ra xuyên thấu thân ảnh kia.

Vương Khải có thế dùng tư thái nghiền ép đánh đến tầng 50, cả buổi cũng chỉ là đơn giản dơ một ngón tay.

Đến tầng 50 thân ảnh này đã cực kỳ ngưng thực, ngoài không có ngũ quan cùng một số cơ quan cụ thể ra, đã chẳng khác gì người thường.

Lần này một chỉ của hắn bắn ra, thẩn ảnh này vậy mà bắt kịp, có thể tránh né được.

Nhưng không chờ nó lao lên tấn công, một đạo năng lượng lần nữa bắn tới xuyên thấu thân thể hắn.

Tuy nhiên lần này thân ảnh cũng không biến mất, chỉ là khó tức trên người có chút suy yếu.

Vương Khải nghĩ nghĩ liền biết, vừa rồi hắn bắn trúng chẳng qua cũng chỉ là bả vai, một chỉ này nếu không bắn trúng vị trí chí mạng muốn giết cấp 5 cường giả quả thật còn có chút độ khó.

Thấy chiêu này không còn tác dụng, hắn liền đổi sang chiêu thức mới.

Cũng là một ngón tay dơ lên, cũng là một đạo năng bắn ra, tuy nhiên lần này đạo năng lượng không còn thẳng tắp di chuyển mà biến hóa đa đoan, cứ như thể một con rắn độc, chỉ cần đối phương lộ ra một chút sơ hở liền sẽ lao lên tấn công.

Thân ảnh kia mặc dù rất linh hoạt, có thể tránh né hầu hết số lần đạo năng lượng bắn tới.

Nhưng dần dần theo năng lượng tấn công càng nhiều, không gian có thể để cho thân ảnh hình người tránh né càng nhỏ.

Cuối cùng, nó bị quấn quanh bởi một tấm kén năng lượng, sau đó tấm kén này nháy mắt co rút lại, đen thân ảnh kia chia thành mấy mảnh.

Thân ảnh hình người lần nữa ngưng tụ, khí tức lần này vẫn mạnh hơn trước đó vài phần.

Tiếp đó Vương Khải nhàn nhã chơi đùa, mỗi một khi giết chết thân ảnh hình người hắn lại sẽ đổi một kiểu tấn công.

Cuối cùng đến tầng 60, Vương Khải lúc này cũng bắt đầu có chút nghiêm túc, trông chờ nhìn về phía trước.

Tuy trước đây cấp 6 đối với hắn cũng chỉ là gà đất chó sành, nhưng hiện tại hắn cũng không phải hắn trước đây.

Vương Khải hiện tại rất cần một tên cấp 6 có thể xuất hiện để hắn có thể tùy ý dày vò, tra tấn, kiểm tra thực lực của bản thân.

Không nghi ngờ gì, thân ảnh hình người này chính là thí sinh phù hợp nhất.

Nhưng làm hắn bất ngờ đó chính là, lần này thân ảnh hình người cũng không tiếp tục xuất hiện, mà người xuất hiện lần này lại là một lão già râu tóc bạc trắng, khuôn mặt hài hòa nhìn về phía hắn.

“Tiểu hữu, có thể cùng lão già này nói chuyện một lát sao?”

“Tốt” Vương Khải ban đầu có chút bất ngờ, nhưng rất nhanh khôi phục lại tinh thần.

“Hiện tại người trẻ tuổi ai cũng mạnh như ngươi sao? Chiến lực quả thật kinh thế hãi tục a” Lão giả có chút hiếu kỳ nhìn thiếu niên trước mặt, cả đời này hắn sóng gió gì chưa trải qua, loại thiên tài nào chưa từng gặp phải.

Nhưng chiến lực mạnh mẽ như Vương Khải hắn quả thật lần đầu gặp, trước đây đừng nói nhìn thấy, nghe cũng chưa nghe qua, ngay cả thuyết thư cũng không dám nói người nào có chiến lực như vậy.

“Không, đám người kia vẫn rất bình thường, chỉ mình ta có chút ngoại lệ mà thôi” Vương Khải có chút cung kính trả lời.

Hắn bày ra thái độ này cũng là vì người trước mắt rất có thể là chủ nhân của bí cảnh này, cũng là người có thể giải đáp thắc mắc của hắn hiện tại.

Hơn nữa nói gì thì nói, người này trước đây chí ít cũng là cấp 7 cường giả, dù cho hiện tại chỉ còn một sợi tàn hồn cũng không thể xem thường.

Phải, lão giả trước mặt hắn hiện tại chẳng qua cũng chỉ là một đạo tàn hồn.

“Như thế mới đúng chứ” Lão giả nghe vậy mới thở ra một hơi, hài lòng vuốt vuốt râu.

“Tiền bối, ta có một số chuyện muốn hỏi, không biết ngài có thể vì ta giải đáp một số thắc mắc hay không”

“Ồ, việc gì cứ hỏi, ta biết gì sẽ nói đấy”

“Không biết những sinh vật nhìn giống động vật nhưng lại không thua kém gì người luyện võ, ngài là từ đâu bắt được?”

Vương Khải cũng không dám nói thẳng là yêu thú, hắn sợ người này nghe được phát hiện ra hắn không phải người ở thế giới này, đối với hắn xuất thủ.

Mặc dù lần này xuyên qua là đường đường chính chính, được quan phương đồng ý, nhưng ai biết người ở thế giới này có để ý hay không.

Hơn nữa ai biết được người trước mắt là người nào, có thật sự là người của thế giới này hay không, hay biết được một số bí mật bí ẩn.

Nói chung vì đảm bảo, tốt nhất vẫn nên có đề phòng là hơn.

“Ngươi nói những súc sinh này sao, ta là từ trung châu bắt được, ban đầu chẳng qua là vì muốn bắt một ít để làm thức ăn, nhưng không nghĩ tới đại nạn đột nhiên ập tới, những đồ chơi này sống trong này một thời gian liền bắt đầu sinh sản, dần dần mới tạo thành tình cảnh như hiện tại”

“Nói như vậy, tiền bối cũng không biết những động vật này làm sao lại xuất hiện?”

“A, ta đương nhiên không biết, hơn nữa ta chẳng qua là một tên bán tiên, quản nhiều chuyện như vậy làm cái gì a”

Vương Khải nghe vậy cũng có chút trầm mặc, không nghĩ tới manh mối đến đây lại gãy mất.

Trung châu, xem ra hắn lại có thêm một lý do để đến nơi này.

“Tiểu tử, ta hiện tại thời gian cũng không còn nhiều. Tuy không biết ngươi thuộc thế lực nào, nhưng đoán chừng cũng không tầm thường”

“Một thân võ học của ta đối với ngươi chưa chắc quý giá đến đâu, nhưng hiện tại ta cũng không còn thời gian để tiếp tục tìm kiếm đệ tử. Chỉ có thể hy vọng ngươi sau này có thể thay ta lựa chọn một tên đệ tử, truyền lại võ học của ta cho hắn”

“Còn tòa Lung linh tháp này chính là bảo vật của tông môn ta, đáng tiếc tông môn hiện tại chỉ còn mỗi ta. Nếu ta đã nói liền có thể làm được, tòa tháp này lễ vật cảm tạ ngươi giúp ta tìm đệ tử đi”

Vương Khải nghe thấy vậy cũng thở dài một hơi, cuối cùng vẫn quyết định đồng ý:

“Tiền bối, ngươi yên tâm đi, ta sẽ thay ngươi tìm một tên đồ đệ giỏi, sau đó dạy hắn thành một tôn cái thế cường giả”

“Hahaha, có lời này của ngươi lão già ta cũng yên tâm. Nhớ nói cho đồ nhi ta, sư phụ hắn là Hoắc Thạch”

Dứt lời, thân ảnh lã giả dần dần biến nhạt, như có một cục tẩy đang xóa đi tồn tại của hắn biến mất khỏi thế giới này.

“Hic, hic, lão chủ nhân, tạm biệt ngươi”

Đúng lúc này một âm thanh non nớt vang lên, Vương Khải xoay người liền thấy một tiểu nữ oa hai mắt đỏ hoe nhìn hắn.

Vương Khải khóe miệng có chút giật giật, hắn đây là sao, làm sao gần nhất lại luôn gặp phải chuyện kiểu này.

Hết cái gì cửu công chúa, khó khăn lắm mới giải quyết đi hiện tại lại đến một tiểu nữ oa.

“Ngươi tốt, ngươi chính là khí linh của tòa tháp này sao?”

Vương Khải không biết làm gì, chỉ có thể miễn cưỡng mỉm cười hỏi thăm.

“Ân, ta là Linh nhi, rất vui được gặp ngươi chủ nhân”

Linh nhi mặc dù còn có chút đau buồn lão chủ nhân mất, nhưng đối với Vương Khải hỏi vẫn rất nghiêm túc cho ra trả lời.

“A, ngươi tốt Linh nhi, hiện tại ngươi có thể đem ta truyền tống ra ngoài sao?”

“Có thể, chủ nhân là muốn hiện tại ra ngoài sao?”

“Chờ đã, ta hiện tại căn dặn ngươi,….”

Vương Khải mặc dù không muốn cắt đứt cảm xúc của tiểu cô nương, nhưng thời gian còn lại cũng không dài lắm, không cho hắn thời gian để chờ đợi.

Hắn bắt đầu dặn dò linh nhi một số công chuyện, tránh lúc đi ra xuất hiện chuyện phiền toái gì.

Mặc dù lấy thực lực của hắn, Bạch hổ vương triều hắn còn chưa để vào mắt, nhưng có thể điệu thấp vẫn là điệu thấp tốt.

Sau khi xác nhận linh nhi có thể nhớ hết đồng thời nghe hiểu lời hắn nói sau, Vương Khải lúc này mới an tâm rời khỏi.

Vừa xuất hiện, Vương Khải cũng cố tình giả ra bộ dáng có chút suy yếu đi tới nhị hoàng tử đám người.

Những người khác thấy thế cũng không có phản ứng gì, dù sao bộ dạng hiện tại của Vương Khải người nào cũng đã từng trải qua.

Nhị hoàng tử đám người thấy thế cũng giả vờ vội vàng chạy tới, một bộ quan tâm.

Nghỉ 2/9, thêm chương nha mọi người.

Có gì muốn góp ý hoặc thắc mắc, nhắn vào phần bình luận để tôi còn biết nha.

Bạn đang đọc Đỉnh cấp thiên phú,xuyên việt vạn giới sáng tác bởi balckdragon
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi balckdragon
Thời gian
Lượt đọc 30

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.