Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

59-Vơ vét võ học 1

Tiểu thuyết gốc · 2001 chữ

Mặc kệ phía sau có âm mưu gì, chỉ cần đẩy đủ thực lực, tất cả âm mưu cũng chỉ là trò hề.

Cảm nhận thân thể đang từ từ khôi phục, Vương Khải phất tay ra hiệu tất cả mọi người lui ra.

Sau đó hắn lần nữa chìm đắm trong tu luyện, không thèm để ý những chuyện xung quanh.

Nháy mắt đã một tuần trôi qua, Vương Khải lần đầu bước ra đại môn nhìn ngắm thế giới này.

Một tuần này hắn ngoại trừ dành một chút thời gian để uống thuộc, tất cả thời gian đều dành cho tu luyện.

Các nhu cầu sinh lý đều bị hắn loại bỏ, che giấu, lấy linh khí làm động lực điều khiển cỗ thân thể này.

Một tuần này Vương Khải một bên tu luyện, một bên tiêu hóa những ký ức của cỗ thân thể này.

Hắn trước đi tiếp thu ký ức chẳng qua mà nhồi nhét, muốn hiểu rõ hơn thì cần phải đi sâu hơn, hoàn toàn tiêu hóa những ký ức này.

Tu luyện đối với hắn hiện tại gần như là bản năng, tuy thân thể này là mới nhưng cũng chỉ cần một ngày thời gian để thiết lập lại bản năng này.

Vì thế hắn vừa có thể tu luyện vừa có thể làm nhiều chuyện khác nhau, cứ như trong cơ thể gắn một cái động cơ tự động tu luyện vậy.

Nếu xét theo cảnh giới của thế giới này mà tính, Vương Khải hắn hiện tại cũng được xem như là nhị lưu võ giả.

Nhưng xét về chiến lực, đừng nói nhất lưu võ giả, dù là cao cao tại thượng tiên thiên hắn đều có thể bẻ cổ.

Cũng chính bởi vì nắm trong tay đầy đủ thực lực, hắn hiện tới mới dám bước ra đại môn ngắm nhìn thế giới này.

Tòa thành hắn đang ở hiện tại cũng là một tòa thành nhỏ, nhân số tầm 10 vạn người, tu vi cao nhất cũng chỉ là nhị lưu võ giả.

Lấy thực lực của hắn hiện tại, có thể trong vòng một đêm đồ sát toàn bộ tòa thành.

Nếu không phải quy tắc của thế giới này có đôi chút thay đổi, nếu không chiến lực của hắn sẽ còn tăng vọt một mảnh lớn.

Tuy nhiên thời gian này cũng sẽ không quá dài, có thể là do hắn lĩnh ngộ áo nghĩa từ chủ thế giới, so với thế giới này có thể cao hơn một đẳng cấp.

Chỉnh vì thế nên đại bộ phận áo nghĩa có rất nhiều điểm giống nhau, cho hắn một vài năm hắn liền có thể nhanh chóng lĩnh ngộ hoàn toàn.

Nhưng hắn cũng không dự định dùng nhiều thời gian như vậy để lĩnh ngộ áo nghĩa, dù sao lý do hắn tới thế giới này chính là muốn quan sát võ học của thế giới này, bổ sung vào Cửu linh quyết, đúc ra vô thượng căn cơ.

Căn cơ của hắn từ tri thức của 4 cái thế giới tạo thành, thử hỏi còn có ai.

Chỉ có đúc được vô thương căn cơ, con đường sau này hắn mới có thể đi càng xa, càng nhanh.

Sau lần thú triều dị biến kia, hắn mới hiểu thực lực của hắn trong một đám nhân loại còn chưa tính là cái gì.

Chọc phải hơi mạnh một chút địch nhân, ngày mai chỉ sợ hắn sẽ cứ như vậy bốc hơi khỏi thế gian.

Vì thế khát vọng mãnh mẽ của hắn ngày càng cháy bỏng, như một ngọn lửa muốn đốt rụi trời xanh.

Hắn cũng từ trong ký ức đọc ra một số võ học của thế giới này, nhưng nói sao đây, chỉ có thể nói thường thường không có gì lạ đi.

Nhưng hắn không tin, một cái cao cấp thế giới không tìm ra một chút đồ vật mới lạ.

Mỗi thế giới đều có đặc sắc riêng của nó, Vương Khải đối với chuyện này hiểu rất rõ.

Vì thế sau khi khôi phục được một chút thực lực, hắn đã không chờ được muốn bắt đầu vơ vét toàn bộ võ học của thế giới này.

Bắt đầu là từ tòa thành này, sau đó từ từ lan rộng ra toàn bộ quốc gia, tiếp tục, tiếp tục lan rộng ra,đến khi hắn học được toàn bộ võ học của thế giới này mới thôi.

Chuyện này nghe có chút ảo tưởng, lấy ngộ tính của hắn hiện tại chuyện này quả thật có chút khó khăn.

Tuy nhiên theo thực lực của hắn càng ngày càng mạnh, ngộ tính cùng thiên phú của hắn cũng sẽ càng ngày càng cao, học hết võ học của một thế giới chưa chắc là chuyện không thể nào.

“Gia chủ, ngài cuối cùng cũng xuất quan”

Lão quản gia nhìn thấy Vương Khải liền vội vàng chạy tới thăm hỏi, khuôn mặt có chút mệt mỏi.

“Khương lão mấy ngày nay mệt mỏi ngươi”

“Gia chủ, đây là chuyện lão nô nên làm”

“Tốt lắm, ngươi chuẩn bị một ít đồ vật, cùng ta tới gặp thành chủ một lần đi”

Khương lão nghe vậy có chút kinh ngạc, nhưng cuối cùng vẫn không lên tiếng cung kính thối lui.

Vương Khải làm sao không biết Khương lão kinh ngạc điều gì, Vương gia tuy là một cỡ trung gia tộc, nhưng trong mắt thành chủ chỉ là hơi lớn một chút con kiến, muồn liền có thể tùy tiện tiêu diệt.

Nhưng hiện tại mọi chuyện đã thay đổi, hiện tại thành chủ trong mắt hắn chính là hơi lớn một con kiến.

Nếu không phải vì không muốn gây ra quá lớn nhiễu loạn, khiến một số lực trong bóng tối chú ý, hắn đã sớm trực tiếp một mình phong thành, yêu cầu tất cả các thế lực giao ra võ học trong tay.

Sau khi chuẩn bị lễ vật xong, Vương Khải ngồi lên xe ngựa đi tới phủ thành chủ.

Trải qua một loạt quy trình, cuối cùng hắn phải đợi gần 3 tiếng mới được mời vào.

Vừa bước vào căn phòng, đã thấy thành chủ ngồi chễm chệ trên cao, đang dùng ánh mắt lạnh nhạt nhìn xuống Vương Khải.

Vương Khải thấy thế khóe miệng có chút nhếch lên, nhưng cũng không lập tức phát tác.

“Có chuyện gì cần gặp ta, nếu muốn nhờ ta chuyện gì ngươi tốt nhất nên bóp tắt suy nghĩ kia đi”

Thành chủ ngồi trên cao, dùng giọng nói lạnh lùng như cự người ngàn dặm đối với Vương Khải nói.

“Ta tới đây quả thật là có chuyện muốn nhờ, nhưng tuyệt đối sẽ không để ngài giúp không”

Thành chủ đang muốn nói gì cũng lập tức ngậm miệng, xem xong tên này có lễ vật gì rồi hẵng từ chối cũng không muộn.

“Vậy ngươi muốn dùng cái gì để ta giúp ngươi đây”

“Không biết đầu trên cổ ngài giá cả có đủ không” Vương Khải nghe vậy thì mỉm cười trả lời.

“Muốn chết”

Thành chủ vừa nghe câu này liền lập tức nổi giận, cả ngày như một mũi lên lao thẳng xuống một chưởng đánh ra, kình khí ầm ầm lưu chuyển.

Vương Khải thấy thế ánh mắt hơi phát sáng, quả nhiên thế giới này vẫn có đặc trưng riêng của nó.

Vương Khải thấy thế cũng một chưởng đánh ra, một tầng kình khí tương tự bao bọc lên lòng bàn tay.

Hai chưởng va chạm tạo thành một cỗ khí lãng, các đề vật như bàn, ghế đều bị khí lãng đẩy bay ra xa.

Ầm

Một thân ảnh phun máu phè phè bay về phía sau, không ai khác chính là thành chủ vừa rồi còn oai phong lẫm liệt.

Nắm chặt bàn tay, Vương Khải nhắm mắt cảm nhận lần va chạm vừa rồi.

Không sai năng lực!

Cuối cùng Vương Khải đưa ra một đánh giá như vậy, lấy tầm mắt của hắn hiện tại đánh này quả thật đã rất cao.

Mặc dù vị thành chủ này đối với năng lực này vận dụng còn rất yếu kém, nhưng Vương Khải hơi nhìn qua liền có thể phân tích ra, năng lực này còn có rất nhiều tiềm năng có thể đào móc.

Thành chủ bị một chưởng đánh bay, cả người đập thẳng vào đồ vật xung quanh, nhìn qua vô cùng chật vật.

Cánh tay vừa rồi va chạm thì đang không ngừng chảy máu, có thể nhìn thấy bạch cốt đâm đứt da thịt lộ ra bên ngoài.

Một cánh tay của hắn cứ như vậy bị phế đi, cứ như vậy đơn giản mà nhanh gọn.

Đến hiện tại hắn vẫn còn chưa lấy lại tinh thần, đầu óc vẫn mộng hồ hồ.

Hắn trong giang hồ tuy chỉ là một tôm tép nhãi nhép, nhưng lấy nhị lưu tu vi quản lý một tòa thành nhỏ không thành vấn đề.

Nhưng hiện tại đây là chuyện gì xảy ra, một tên nho nhỏ gia chủ đột nhiên xuất hiện, đem hắn một chưởng đánh bay.

Người này hắn cũng không phải không biết, Vương gia chẳng qua cũng chỉ là một cái tầm thường gia tộc, cao thủ mạnh nhất cũng chỉ là tam lưu cảnh giới.

Hắn lập tức phát hiện trong chuyện này chắc chắn có điều gì đó quái lạ, nhưng tình thế hiện tại không cho hắn thời gian suy nghĩ nhiều.

Vương Khải từ từ bước tới, từ trên cao nhìn xuống.

Tình cảnh này cỡ nào quen thuộc, vừa rồi hắn cũng là dùng tư thái này đối với người trẻ tuổi trước mắt, chẳng qua hiện tại địa vị song phương đã thay đổi hoàn toàn.

“Thành chủ đại nhân, ngươi hiện tại còn cảm thấy ta muốn chết sao?”

“Là ta có mắt như mù, hy vọng đại nhân tha thứ cho kẻ hèn này”

“Không tệ, thái độ thay đổi rất nhanh, ta còn tưởng phải cho ngươi vài lần giáo huấn mới tỉnh ngộ nữa đâu”

Vương Khải thấy thế liền hài lòng gật đầu, sau đó từ từ bước lên đài cao, ngồi lên chiếc ghế mà thành chủ vừa rồi mới ngồi.

“Ngươi ra lệnh cho người kêu gọi gia chủ của mấy đại gia tộc đến đây đi, lý do ngươi tự tìm một cái là được”

“Đúng rồi, hy vọng ngươi cũng đừng làm động tác nhỏ gì, dù sao muốn lấy mạng ngươi đối với ta mà nói cũng rất đơn giản”

Thành chủ nghe vậy, cố nén đau đớn từ cánh tay truyền đến, vội vàng cho người đi làm.

Hắn cũng không làm ra động tác nhỏ gì, một lần giao thủ vừa rồi cũng để hắn biết mình và người kia cách biệt có bao lớn.

Kẻ này chỉ sợ đã là nhất lưu võ giả, nếu không cũng là đỉnh tiêm nhị lưu cao thủ, có thể cùng nhất lưu cao thủ so so tay loại kia.

Dù là loại nào, lấy thực lực của hắn đều không thể trêu chọc, dù sao chết đạo hữu bất tự bần đạo, ta bị như vậy các ngươi cũng không thể không bị gì a.

Nhiều khi con người tâm lý chính là khó hiểu như vậy, ta bị thua thiệt thì các ngươi cũng phải nếm thử.

Không để Vương Khải chờ quá lâu, tầm 30 phút các gia chủ của các gia tộc đều đã tập hợp đầy đủ.

Mấy gia chủ hai mắt nhìn nhau, không biết thành chủ phát cái gì điên, kêu gọi nhiều người như vậy đến đây làm cái gì.

Nhưng bọn hắn cũng không dám không đến, dù sao thành chủ trong tòa thành này chính là vua không ngai, không ai dám cãi lệnh.

Bạn đang đọc Đỉnh cấp thiên phú,xuyên việt vạn giới sáng tác bởi balckdragon
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi balckdragon
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 42

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.