Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Điêu Thuyền Bị Ức Hiếp? Theo Ta Đánh Hạ Trường An!

Phiên bản Dịch · 1320 chữ

Dịch: GLUCOSAMINE

--------------

Ngoại thành, thành Trường An.

Một thiếu nữ đầu đội vải xám che khuất cả khuôn mặt, cầm theo túi rách lảo đảo chạy trốn.

Ở phía sau, có mấy tên sơn phỉ cưỡi khoái mã điên cuồng đuổi theo.

Mắt thấy sắp bị đuổi kịp.

Khuôn mặt thiếu nữ lộ vẻ tuyệt vọng.

Nhưng trong chớp mắt, bỗng nhiên có một mũi tên bay lướt qua người.

Khi quay lại nhìn, hơn một nửa sơn phỉ đã tử thương.

Thiếu nữ theo bản năng nhìn về phía trước.

Không biết từ lúc nào, đã xuất hiện một đội nhân mã.

Người dẫn đầu mặc bộ đồ trắng, diện mạo anh tuấn, tay cầm cung lớn.

Người mặc đồ trắng tên là Mạc Trần, hắn là một người xuyên việt.

Lúc này đang chuẩn bị tiến vào thành Trường An.

"Bắn tên!"

Mạc Trần giơ tay, mấy cung thủ ở phía sau giương cung xạ kích.

Trong chớp mắt, tất cả sơn phỉ ở phía trước đều mất mạng.

Mạc Trần chuẩn bị đi lên để kiểm tra.

Một âm thanh lạnh lùng vang lên bên tai.

[ngươi cứu Điêu Thuyền! Thưởng ba ngàn Huyền Giáp Quân!]

[Bởi vì Điêu Thuyền là thập đại mỹ nhân Tam Quốc, phần thưởng tăng gấp đôi, thưởng thêm ba ngàn Huyền Giáp Quân!]

Âm thanh vang vọng bên tai Mạc Trần.

Đây là hệ thống của Mạc Trần.

Xuyên qua thế giới này được tặng kèm theo.

Chỉ cần thu phục người mới, hoặc là công lược nhân tài để sinh ra thiện cảm, là có thể nhận được phần thưởng.

Nếu như có thể hoàn toàn quy hàng, phần thưởng có thể còn nhiều hơn nữa.

Cùng lúc đó, ánh mắt Mạc Trần cũng hiện lên vẻ kinh ngạc.

Điêu Thuyền?

Đây chẳng phải là thập đại mỹ nhân thời Tam Quốc đó sao, vậy mà vừa mới tới Trường An lại gặp được.

Không biết là sau khi thu nhận nàng, sẽ có được phần thưởng gì đây.

Mạc Trần vừa hiếu kỳ, vừa đỡ Điêu Thuyền dậy.

"Tiểu nữ Điêu Thuyền bái kiến công tử! Đa tạ công tử đã cứu!"

Điêu Thuyền đỏ mặt vội vàng nói tạ ơn.

Dưới lớp vải xám, mơ hồ hiện lên một khuôn mặt non nớt mà tinh xảo.

"Sao ngươi lại ở ngoại thành!"

Mạc Trần vừa quan sát, vừa hỏi thăm dò.

Điêu Thuyền nghe vậy khẩn trương trả lời: "Tấn Địa khó khăn nhiều năm, nạn trộm cướp liên tục, không thể làm gì khác hơn là phải tới Trung Nguyên để tị nạn!"

Nạn trộm cướp hiện giờ ở Tấn Địa đúng là xảy ra liên tục, ngay cả Tịnh Châu Thứ Sử cũng mất mạng trong khi chinh phạt phản tặc.

Huống chi là dân chúng ở tầng lớp thấp nhất.

Điêu Thuyền có thể đi từ Tấn Địa đến Trung Nguyên mà vẫn còn sống đến giờ, không hề dễ dàng chút nào.

Nghĩ tới điều này, Mạc Trần nhìn thoáng qua quần áo cũ rách của Điêu Thuyền.

Sau đó, ở phía sau trong xe ngựa, lấy một bộ quần áo đơn giản đưa cho Điêu Thuyền.

Sau đó,

Hai người trò chuyện với nhau, cùng nhau đi về phía thành Trường An.

Hơn trăm quân sĩ đi theo Mạc Trần, thì đã hạ trại tại chỗ đợi lệnh.

Dù sao cứ tiến vào như thế này, rất dễ bị lính trinh sát của thành Trường An phát hiện.

Thời buổi loạn lạc đang đến.

Mặc dù Mạc Trần muốn tấn công thành Trường An, nhưng hiện giờ chưa phải là thời điểm thích hợp.

Hiện giờ vẫn chưa rõ tình hình quân trấn giữ ở thành Trường An, nếu không phải là ở dưới tình huống vạn bất đắc dĩ, thì không thể hành động tùy tiện.

Trên đường đi, Mạc Trần mở ra thương khố của hệ thống.

Bên trong thương khố, tổng cộng có tám ngàn Huyền Giáp Quân.

Ngoài ra, còn có năm trăm Đại Tuyết Long Kỵ, một ngàn Bất Lương Nhân phụ trách ẩn núp trinh sát.

Gần trăm loại chiến xa, công thành trùy, thang mây, các loại khí giới.

Cùng với ngô, khoai tây, muối tinh, các loại lương thực.

Chỉ cần nhấn vào sử dụng, Mạc Trần có thể triệu hồi vật tư và quân đội mà mình cần.

Đây đều là những thứ mà Mạc Trần có được từ việc hoàn thành nhiệm vụ vụn vặt lẻ tẻ của hệ thống trong nửa tháng qua kể từ lúc xuyên qua.

Nhưng mặc dù bận rộn nửa tháng, thu phục được chỉ là vô danh tiểu tốt.

Cũng không bằng việc vừa rồi cứu Điêu Thuyền kịp lúc, nhận được phần thưởng nhiều đến vậy.

Hệ Thống Chiêu Nạp Hiền Tài chính là như vậy đó.

Nhất định phải thu phục được danh nhân đương thời, mới nhận được phần thưởng lớn.

Chỉ là cứu Điêu Thuyền một mạng, mà đã có được sáu ngàn Huyền Giáp Quân.

Nếu như cưới nàng về làm nương tử, vậy thì sẽ có phần thưởng gì đây?

Trong lòng Mạc Trần rất hiếu kỳ.

Hai người cùng nhau đã đi tới trước cổng thành Trường An.

Điêu Thuyền theo bản năng cầm khăn trùm đầu che khuất khuôn mặt, che đến kín mít.

Phía trước, bách tính đang xếp hàng dài trước cổng, đợi thủ vệ ở phía trước kiểm tra.

Khi Điêu Thuyền đi tới trước mặt thủ vệ để kiểm tra.

Thủ vệ đó lại quát lớn: "Tháo khăn trùm đầu ra!"

Mặc dù những người thủ thành không phản đối việc đội khăn trùm đầu.

Nhưng mà Điêu Thuyền đội khăn trùm đầu, đã che kín cả khuôn mặt, chỉ để lộ ra đôi mắt.

Với bộ dạng này, làm sao không khiến người ta nghi ngờ.

"Nhưng mà....."

Điêu Thuyền theo bản năng lùi lại.

Nhưng vào lúc này, thủ vệ đó đưa tay giật mạnh khăn trùm đầu của Điêu Thuyền.

Khi khuôn mặt của Điêu Thuyền lộ ra trước mắt mọi người, mọi người đều không thể nhịn được mở to hai mắt.

Ngay cả những người đi ngang qua cũng dừng lại để ngắm nhìn.

Mạc Trần vội vàng đi lên đứng chắn trước người Điêu Thuyền, bảo vệ Điêu Thuyền ở phía sau.

Thủ vệ đó không hề do dự, trực tiếp hạ lệnh bắt giữ.

"Thế gian lại có mỹ nhân như vậy! Bắt lại, ta phải dâng lên cho Tư Mã đại nhân!"

Mạc Trần đưa tay ngăn cản mấy tên thủ vệ.

Thủ lĩnh của mấy tên thủ vệ ở phía sau thấy thế, mặt lạnh lại quát lớn: "To gan! Dám cản trở công vụ, mau giết người này!"

Thủ lĩnh vừa dứt lời, những người vây quanh Mạc Trần vội vàng khuyên ngăn: "Đại nhân! Tướng mạo người này anh tuấn, quần áo lại cao quý, e là thân phận không hề đơn giản!"

Thủ lĩnh nghe vậy liền giận dữ: "Càn rỡ! Tư Mã đại nhân là người tôn quý nhất ở thành Trường An này! Còn ai có thể tôn quý hơn Tư Mã đại nhân?"

"Nếu dâng giai nhân tuyệt mỹ như thế này lên, Tư Mã đại nhân nhất định sẽ phong thưởng cho chúng ta! Còn không mau bắt lại!"

Vừa dứt lời.

Trên cổng thành đột nhiên vang lên tiếng kèn.

"Hú...."

Trong khoảng khắc, ở phía xa trên quan đạo, có một đội kỵ binh hò hét tiến đến.

Quân trấn giữ trong thành lập tức kinh hãi, vội vàng phòng bị.

Kỵ binh từ trong bụi đất mù mịt mà tới, trực tiếp xông thẳng tới trước cổng thành Trường An, bảo vệ Mạc Trần và Điêu Thuyền.

Vô số mũi tên bay về phía trong thành.

Trong nháy mắt, có vô số thủ vệ mất mạng.

Bạn đang đọc Điêu Thuyền Bị Ức Hiếp, Đại Tuyết Long Kỵ Giẫm Vào Trường An! của Bát Lang Trấn Áp Thiên Bảng

Truyện Điêu Thuyền Bị Ức Hiếp, Đại Tuyết Long Kỵ Giẫm Vào Trường An! tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi GLUCOSAMINE
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 28

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.