Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngươi Bất Tử À?

Tiểu thuyết gốc · 1727 chữ

Dương cũng chấp tay chào rồi sau đó lao đến.

Dương dậm chân xuốn đất rồi lao thật nhanh đến với mục đích muốn thử thực lực của Hoàng và tìm cách đối phó, Dương nhảy lên dồn linh lực xuốn chân đá thẳng vào đầu Huy Hoàng, nhưng Huy Hoàng kịp đưa tay lên đở lại và ngay lập tức tung chưởng vào ngực Dương. Dương mượn lực từ cú đá của mình bật ra sau và né đi 1 chưởng của Hoàng. Chợt lúc này Hoàng không truy kích mà vận linh lực hệ phong vào tay của mình tạo thành 1 lưỡi đao màu xanh nhàn nhạt rồi hô lên

- thanh phong trảm

Lưỡi đao gió rời tay bay thẳng về phía chân của Dương, tốc độ của lưỡi đao gió cực nhanh bay sượt qua chân và để lại 1 vết thương trên đùi phải của Dương. Cũng may là vừa rồi dù không kịp né lưỡi đao gió nhưng Dương cũng kịp vận dụng linh lực vào chân để giảm lại 1 phần sát thương của lưỡi đao. Tiếp sau đó là 2 lưỡi đao khác nhanh như cắt lao đến khiến Dương phải chật vật né tránh và dùng linh lực để phòng ngự. Trong đầu hắn lúc này nghĩ đến trận chiến nữa năm trước khi chiến đấu với Lương Cát, và hắn phát hiện ra sự khác biệt giữa linh đồng cấp 3 vô hệ và linh đồng cấp 3 hệ phong là kinh khủng cở nào, cho dù hắn đã thăng lên đến linh đồng cấp 2 thì trước sự tấn công như vũ bão của Huy Hoàng hắn hoàn toàn không thể chống đở, điều duy nhất trong đầu hắn lúc này chính là chống chịu hết 3 phút thời gian. Huy Hoàng liên tục phóng những lưỡi đao gió đến phái Dương, nhìn những vết cắt mỏng manh như sâu vào da thịt của Dương khiến tất cả các thí sinh còn lại đều kinh sợ. Huy Hoàng tích tụ linh lực vào đầu ngón tay vào tại thành 10 móng vuốt sắt nhọn bằng gió lao đến

- Phong Lan Trảo

Liên tiếp là các vết thương trên toàn bộ cơ thể, linh lực của Dương cũng cạn dận và hắn không còn có thể dùng linh lực để phòng thủ nữa. Hắn chỉ có thể đứng đó 2 tay co vào bảo về phần đầu để mặt cho Huy Hoàng cào xé thân thể hắn, máu chảy từ mọi nơi trên những vết cắt dó Hoàng tạo ra, Dương khụy 1 chân xún nền và phải cố gắn chống chịu những đoàn tấn công đầy uy lực và sắc bén. Hắn lạnh, cảm thấy được từng cơn gió đang từ các vết thương chui vào cơ thể mình. Tâm trí hắn gần như sắp mất í thức

- đã hơn 1phút rồi đấy.

Gã trung niên nói như đang nhắc nhở Huy Hoàng rặng nhiệm vụ gã đã giao Hoàng đã không làm được. Nhưng khi Dương nghe câu này lại như tiếp thêm sức mạnh cho hắn vì câu này gã trung niên kia nói cũng đang nhắc nhở chính Dưng ngươi chỉ cần cố gắn thêm 2 phút thời gian nữa là ngươi sẽ được nhận. Dương dần lấy lại ý thức, hắn cố gượng đứng lên dù co cơ thể đang chịu liên tiếp nhìu vết thương, máu chảy ra ướt cả khoản đất chỗ Dương đứng. Lúc này Huy Hoàng cũng nhảy về sau và nói

- Không ngờ ngươi lai kiên cường đến vậy, nhưng bây giờ ta phải kết thúc trận đấu ở đây thui.

Lúc này 1 bên mắt của Dương đã bị máu từ đầu chảy xuốn làm cho mờ đi, hắn cố mở thật to con mắt còn lại nhìn về hướng Huy Hoàng. Chợt thấy Hoàng xoay vòng tại chỗ, linh lực tỏa ra xung quanh rồi cũng xoay tròn, từ từ gió nỗi lên và cuốn theo linh lực của hắn, cơn gió lớn dần và hình thành 1 cơn lóc đường kính khoảng 3m và cao 5m. Nhìn thẳng vào bên trong cơn lốc Huy Hoàng vẫn đang xoay tròn ngày 1 nhanh hơn, linh lực tỏa ra ngày 1 nhiều hơn. Mơ hồ có thể hình thấy trong cơn lóc đó là trăm ngàn lữi đao màu xanh đang xoay tròn. Rồi đột nhiên vòng xoáy tiến đến phía Dương hay nói chính xác là Huy Hoàng đang tiến đến chỗ Dương.

- CUỒN PHONG THIÊN ĐAO là tên mà Huy Hoàng đặt cho chiêu thức này.

Dương mở to 1 bên mắt vận dụng tất cả linh lực còn sót lại trong cơ thể chợt hắn có cảm giác kì lạ. Linh lực trong cơ thể hắn có dấu hiệu chuyển hóa, từ linh lực vô sắc vô hệ đang dần dần hóa sang thanh sắc, "điều này có nghĩa là gì? " hắn suy nghĩ rồi vận toàn bộ linh lực màu xanh được chuyển hóa trong cơ thể đến cánh tay. Trước ánh mắt kinh ngạt của hàng trăm người tay hắn đột ngột xuất hiện 1 luồn gió màu xanh rồi dần dần chuyển hóa thành 1 thanh đại đao dài 2m. Hắn dang 2 chân để thủ thể và vung mạnh thanh đao lên bổ xuốn giữa trung tâm cơn lóc do Huy Hoàng tạo nên. Cơn lóc khựng lại nhưng vẫn tiếp tục xoay tròn, còn thanh đại đao của Dương cũng đang từ từ ghìm sâu vào từ trên xuốn.

Leng ken xà beng!

Âm thanh như tiếng va chạm của những vũ khí. Cả 2 cùng nhau dằn co, trên lưỡi thanh đại đao bắt đầu xuất hiện những vết nức do đã không chịu nỗi áp lực nhưng cơn lóc của Huy Hoàng cũng đang có xu hướng chậm dần. Dương nghiến chặt hàm răng, 1mắt của hắn trừng thật lớn cố gắn bổ thanh đại đao xún để ngăn chặn cơn lóc. Còn phía bên trong cơn lóc lúc này Huy Hoàng do tuy hao khá nhìu linh lực từ những chiêu thức trước đó và sau khi dồn toàn lực vào sát chiêu hắn cho là mạnh nhất này. Hắn cũng đã như đèn cạn dầu nhưng với sự kiêu ngạo của học sinh năm nhất mà lại là 1 lớp trưởng, hắn không cho phép bản thân thua 1 tên nhóc như Dương

Và rồi, chuyện gì đến cũng đến. Tất cả tân sinh năm nay và các vị chủ nhiệm đều nín thở để chờ xem kết quả. Đúng như mọi người đã nghĩ.

Rắc! Rắc! Ken!

Thanh đại đao ngưng tụ từ gió của Dưng trước sức ép kinh khủng đã vỡ nát, cơn lóc đã suy yếu và chậm dần nhưng không còn gì cản lại lao vào Dương. Máu văng tung tóe, tiếng nghiến răng ken két. Đúng vậy Dương cắn chặt răn của mình để không phát ra âm thanh kêu gào trước nỗi đâu như hàn ngàn thanh đao cắt phá. Khói bụi bốc lên, 1 bóng người bay ra ngoài. Và khi khói bụi tan hết giữ trung tâm của cơn lóc lúc nãy mọi người đang thấy Huy Hoàng quỳ xuốn đất 2 tay gã cố gắn chống đở để cơ thể không ngã gục, còn ở cách đó chục met, Dương đang nằm trong 1 vũng máu, thân thể hắn tàn tạ, quần áo hắn rách bươm nếu không muốn nói hắn lúc này chả khác nào 1 cái xác của tên ăn mày. Tất cả mọi người nhìn Huy Hoàng, nhìn Dương rồi nhìn về phía trưởng khoa. Lúc này đồng hồ cũng đã điểm thời gian hết 3phút. Và như đã nói, Dương không thể trụ nỗi 3phút của Huy Hoàng nên gã trung niên nói.

- Huy Hoàng ngươi làm ta khá thất vọng đấy. Nhưng dù sao ngươi cũng đã thắng, mau đến phòng y tế trị thương đi.

- Còn tên này thì sao ạ?

Câu hỏi là của Tú Vân giáo viên chủ nhiệm của lớp 1, là lớp linh lực hệ. Nàng đã chứng kiến trận chiến trước đó, và thấy được khả năng của Dương, hấp thu linh lực hệ phong của Huy Hoàng rồi lại chuyển hóa linh lực vô hệ của mình thành hệ phong và điều khiển. Điều này làm nàng khá ấn tượng và tiếc cho Dương.

- Hắn đã thua trong cuộc chiến, cũng thua trong giao ước của ta và hắn, nên chữa trị cho hắn rồi hẹn hắn vào năm sau vậy.

Nói dứt câu gã trung niên cũng quay đầu định bước lên tần trên nhưng chợt dừng bước. bằng cảm giác của 1 linh vương gã nhận thấy điều gì đó.

Tất cả đều ngạc nhiên không biết chuyện gì thì liền nhìn theo ánh mắt của trưởng khoa và phát hiện người đang nằm trong vũng máu lúc nãy đang cố gắn từng chút, từng chút bò dậy.

- Nó bất tử hả trời?

Không biết âm thanh của người nào đó trong nhóm tân sinh hoảng hốt la lên. Tiếp sau đó là hàng loạt tiếng xì xào to nhỏ

- tao đang thấy gì đây, con quái vật đội lốp người à!

- ngay cả 10 người như tao còn chưa chắc sống nỗi sau đòn đó chứ đừng nói j là đứng lên như hắn

- con mẹ nó hên là hồi sáng nó nhịn chứ nếu không người bị xay ra cho heo ăn là mình rồi

Câu cuối cùng chính là của Phán Là Trung thốt ra trong khi 2 con mắt của hắn như sắp rớt ra ngoài và cái cằm rụng xuốn đất. Đa số trong đầu các tân sinh bây giờ đều là hoảng hốt, kinh ngạc và tự hỏi liệu mình có thể làm được như hắn ta không?

- Tôi thắng rồi nhé!

Đó là câu nói cuối cùng của Dương nói với trưởng khoa khi hắn đứng lên và ngã xuốn bất tĩnh ngay lập tức.

Mạc Kính Lôi trưởng là tên của vị trưởng khoa đang mặc âu phục. Gã khẽ cừi 1 cái rồi quay đầu đi và căn dặn tên quản lí

- Mau đem hắn đi chữa trị, khi nào bình phục thì đem đến gặp ta.

Hết chương 6

Bạn đang đọc Diệt Thần Ký sáng tác bởi Black_Emperor
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Black_Emperor
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.