Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiến hành thi đấu

Tiểu thuyết gốc · 1617 chữ

Buổi sáng ngày tổ chức cuộc thi, trước cổng Lâm gia đã tụ tập rất đông người đến để tham gia.

- Chúc đại ca thượng lộ bình an!

4 người bọ Dương Đông cùng hướng về phía Dương vẫy tay hô lớn. Dương cũng chẳng thèm quan tâm đến bọn chúng lặng lẻ chen vào dòng người đến trước cửa Lâm gia.

1 ông lão gầy gò với bộ mặt gian xảo, hèn mọn, mặc bộ đồ quản gia có chút lịch sự cùng 1 lão già to béo ăn mặt sang trọng, gương mặt lão béo đến mức nhìn chẳng khác mặt của 1 con lợn là mấy.

Lão quản gia cất tiếng với giọng the thé

- những người tham gia ứng tuyển vào vị trí người hầu vòng theo đại sảnh bên trái đến tiền viện để chuẩn bị thi. Những người còn lại tập trung vào khu đợi chiến ở sảnh chính.

Các gia đinh lặp tức phân ra để hướng dẫn phân bố, ổn định trật tự cho các ứng viên.

Sau gần 1giờ đồng hồ tất cả đã dần được ổn định. Lâm thẳm cùng 1 số người hầu thân cận của Lâm lão phu nhân chủ trì cuộc thi ở tiền viện, còn phía trước đại sảnh Lâm quản gia cùng Lâm đại lão gia tên Lâm Thừa Tiền chủ trì.

- Thể lệ dự thi vô cùng đơn giản, chính là thi đấu đói kháng 1vs1. Từng cặp sẽ được bốc thâm ngẫu nhiên để chọn ra 2người chiến thắng cúi cùng.

Giọng the thé của tên quản gia hô lên.

Dương nhìn xung quanh thầm đếm số người dự thi lên đến 48 người. Hắn nghĩ trong đầu nếu thi đấu từng cặp thì sẽ rất mất thời gian, cùng lúc đó 1 tên nhóc cũng độ khoản 14 15 tuổi, chỉ cần nhìn sơ liền biết hắn là 1tên công tử sống trong nhung lụa, khuôn mặt trắng nõn, làn da hắn còn có phần mịn màng hơn so với con gái, tay phe phảy 1 chiếc quạt ra vẽ nho nhả hắn tên là Võ Chí Phàm, thiếu gia của nhà họ võ, từ nhỏ đã luôn bám lấy chị em Tú Thi, giơ tay nói ý kiến của hắn

- Thưa Lâm lão gia, ta thấy số lượng người thi đấu quá đông, nếu thi đấu theo cách thức kia sẽ têu tốn rất nhiều thời gian, chi bằng cứ cho tất cả lên lôi đài, hỗn chiến 1 phen chọn ra 10 người cuối cùng trụ lại rồi mới bắt đầu thi đấu 1vs1.

Lâm Thừa Tiền nghe cũng thấy hợp lí, với lại bên phía bên Ngủ Tinh học viện cũng giới hạn thời gian trở lại trường là 1 tuần, hôm nay đã 4 ngày nên lão quyết định sẽ thay đổi phương thức thi đấu.

- Được! Vậy cứ như ngươi nói, đổi sang hình thức loạn đấu, 10 người cúi cùng còn trụ lại trên lôi đài sẽ tiến hành thi đấu đối kháng 1vs1.

Xung quanh có nhiều tiến xì xào bàn tán lên, lôi đài khá rộng lớn nhưng 1lần 48 người cùng tiến lên và chiến đấu thì rõ ràng là quá khó khăn, đặt biệt đối với những người tu luyện trận pháp cần có thời gian bố trí và khởi động thì rất khó khăn. Chỉ có tên Võ Chí Phàm kia đang tỏ ra rất đắc ý. Hắn đề ra cách thi đấu này vì trước đó Võ gia của hắn đã bỏ ra 1 số tiền khá lớn để mua chuộc phần lớn người tham gia hôm nay, mục đích là giúp hắn chiến thắng cuộc thi để có thể tiếp cận chị em Tú Thảo.

Dương thì vẫn đứng đó lặng lẻ quan sát, hắn âm thầm đo lường thực lực của từng thí sinh tham gia, ngoài cái tên công tử bột kia đạt đến linh sĩ cấp 6 đỉnh phong thì còn có 9 người khác cũng có thực lực tương đương. Còn có 1cô bé khoản độ 14tuổi bề ngoài có phần lạnh lùng nhưng thực lực đạt đến đạo sĩ cấp 7. Dương tuy đã đạt đến linh sĩ cấp 8 đỉnh phong nhưng hắn không hề tự mãn về bản thân, rất thận trọng phán đoán và tra xét đối thủ.

- Mời tất cả các thí sinh tham gia thi đấu lên lôi đài chuẩn bị.

Giọng lão quản gia vang lên. Từng người bước lên sân đấu, lôi đài dần dần trở nên có chút chật chội. Ai nấy đều cực kì thận trọng với những người xung quanh, có người còn rút ra sẵn vũ khí, người thì bắt đầu tụ sẵn linh lực vào tay.

- Bắt đầu!

Sau tiếng hô bắt đầu, cả lôi đài trở nên vô cùng hỗn loạn, có những đoàn ánh sáng liên tiếp vụt lên, những tiếng kêu rên rỉ cũng bắt đầu phát ra, chỉ vài giây bắt đầu mà hàng chục người đã bị đánh văng khỏi lôi đài.

Dương vận phong linh lực xuống chân, linh hoạt né tránh các đòn tấn công từ nhiều hướng đánh tới, khi vừa nhấc chân tránh né 1 đòn tấn công bằng pháp lực của 1 tên thiếu niên tu phật, chưa kịp xoay người hắn đã phải đón nhận thêm 1 tảng đất lớn đang bay đến từ sau lưng, do đang ở trên không nên Dương chỉ còn cách chống đở trực tiếp, hắn vận phong linh lực tạo thành 1 thanh đao lớn chém thẳng đến tảng đất kia, mượn xung chấn từ va chạm thành công xoay người tránh thêm 1đợt công kích từ hướng khác.

Ở 1 hướng khác tên Vỗ Chí Phàm đang nhởn nhơ phe phẩy chiếc quạt, xung quanh hắn là hơn 10 tên thí sinh đang bao lấy bảo vệ hắn.

Số người trên sàn đấu lúc này đã giảm đi đáng kể, và sân đấu cũng ngày 1 trống trải hơn, những đối thủ mạnh cũng có thêm thời gian để quan sát tình hình. Cô bé đạo sĩ cấp 7 kia vẫn khá thản nhiên, tay nàng cầm 1 chiếc lư hương màu nâu đỏ trong có vẽ khá cổ, nhưng từ đầu đến giờ vẫn chưa ai thấy nàng sử dụng lư hương kia, tất cả các đối thủ của nàng đều bị nàng đánh bại bằng đạo pháp và thể thuật.

Dương sử dụng thanh đao gió của mình cùng lúc đánh bật 2 tên thí sinh khác xuống lôi đài. Chí Phàm lúc này vẫn là người nhàn nhã nhất, tuy số thí sinh được thuê để bảo vệ cho hắn cũng đại bị đánh bại đi phân nữa những bao quanh hắn vẫn còn đến 8 người, trong đó còn có cả tên tiểu hòa thượng và tên linh sĩ tấn công Dương lúc nãi.

Vậy là trên đài bây giờ chỉ còn lại 15 người, tất nhiên ngoài tổ hợp của tên Chí Phàm kia thì tất cả những người còn lại đều rất lạnh, và thực lực yếu nhất cũng đạt đến đạo sĩ cấp 5 và linh sĩ cấp 5.

- Quy tắc thay đổi, thay vì chọn ra 10 thì bây giờ số người sẽ tăng lên là 14, tức là chỉ cần 1 người nữa bị loại sẽ tiến hành bốc thăm chia cặp đấu đối kháng.

Tên quản gia đứng phía dưới đài thi đấu nói vọng lên.

Tất cả những người ở trên sân đều nghe được, không ai tiếp tục công kích vì sợ nếu lộ sơ hở thì chính mình sẽ trở thành người tiếp theo bị loại. Thấy mãi không có ai động thủ Chí Phàm liền ra lệnh cho những tên tay sai của mình tấn công tên đạo sĩ cấp 5 kia. Ngay lặp tức 1 tên linh sĩ cấp 6, thổ linh hệ bước lên trước, vận linh lực vào tay rồi đấm liên tiếp 2 quyền vào không trung, từ nơi 2 nắm đấm của tên linh sĩ kia dần dần thổ thuộc tính tụ tập lại biến thành hòn đất to cở mặt ghế bay đến tên đạo sĩ kia.

Thấy mình bị nhắm đến tên đạo sĩ cũng lặp tức lấy ra 1 thanh đạo kiếm, trên chui kiếm có 1 hình thái cực nhỏ, đây cũng là dấu hiệu nhận biết của 1 pháp bảo cao cấp, tuy không thể so vớ bảo vật hay linh bảo nhưng có thể sử dụng được 1 pháp bảo cao cấp cũng đã là khá nỗi bật. Tên đạo sĩ từ tay trái lấy ra 2 tắm linh phù màu trắng, vuốt dọc theo lưỡi kím, miệng niệm chú rồi vun tay ném về hướng 2 hòn đất đang bay đến.

Ầm! Ầm! Vừa vua chạm 2 tắm linh phù lặp tức phát nổ làm 2 hòn đất cũng vở tan tành. Thấy tên kia sử dụng pháp bảo cao cấp nên tên linh sĩ thổ hệ liền lui trở lại vị trí ban đầu. Tuy chênh lệch thực lực nhưng tên linh sĩ không dám chắt với bản lĩnh của mình có thể hạ được 1tên đạo sĩ cấp 5 cùng 1cao cấp pháp bảo.

- Vô dụng!

Người nói lúc này chính là cô bé tay cầm ly hương kia, nàng tên là Lý Kim Huyền, là nữ đồ đệ ưng ý nhất của Tịch Duyệt sư thái. Thiên phú hơn người giúp nàng tuy chỉ có 14 tuổi nhưng đã đạp đến đạo sĩ cấp 7 đỉnh phong và được sư phụ cho linh bảo trung cấp Phù Đô Lư.

Hết chương 36

Bạn đang đọc Diệt Thần Ký sáng tác bởi Black_Emperor
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Black_Emperor
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.