Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chia tay

Tiểu thuyết gốc · 1681 chữ

3 ngày sau. Trời vừa tờ mờ sáng Là Trung đã háo hức

- Dậy! Dậy nào! Hôm nay là ngày chúng ta tốt nghiệp, mọi người còn ngủ được à!

- Vẫn còn sớm mà. Ngươi làm cái quái gì vậy chứ?

Duy Tân càu nhàu rồi trùm chăn lên tiếp tục ngủ. Huy Hoàng ngồi dậy, đưa tay dụi dụi mắt rồi nhìn ra ngoài, sau đó lại nhìn về Là Trung

- Vẫn còn rất sớm, cứ để bọn họ ngủ thêm, đợi anh vệ sinh rồi mình đi dạo 1 vòng bủi sáng

Nói rồi Huy Hoàng bước vào phòng vệ sinh. Là Trung thì vẫn không chịu từ bỏ, nhất quyết gọi 2 tên kia dậy

- Dậy đi nào! Hôm nay là ngày cuối cùng chúng ta ở đây rồi, cùng ta đi 1 vòng nhìn lại trường nào.

- Haizzzz là tốt nghiệp chứ đâu phải bị đuổi đâu, sau này nhớ có thể quay lại nhìn mà.

Dương bắt đầu chui ra khỏi chăn, lầu bầu nói với giọng ngáy ngủ.

- Thui được rồi, dù sao cũng không thể ngủ tiếp được nữa.

Duy Tân cũng chui ra khỏi chăn và xuống giường.

- Sau này nếu bất cứ ai gặp khó khăn thì phải lặp tức nhờ sự giúp đở của những người còn lại đấy, mọi người nhớ chưa?

Huy Hoàng quay sang nói với 3 người còn lại.

- Dạ, dù có ở đâu, ta cũng sẽ trở về nổ lực giúp đở.

Cả 3 người còn lại cùng đồng thanh hô lớn rồi cười.

- Đúng vậy, bọn ta cũng vậy. Chúng ta là 1 đội mà

Phía xa xa đám người Dài Thu, Như Ý và Na Giải cũng tiến đến.

- wao! Thật là trùng hợp.

Là Trung lặp tức chạy đến đi cạnh Như Ý và nói. Thấy vậy nàng liền nhéo vào bắp tay của hắn và nói

- Trùng hợp à, không phải hôm qua chính ngươi là người nói với ta hôm nay đánh thức mọi người dậy thật sớm rồi cùng đi dạo à?

- Ồ, thì ra là ngươi sắp đặt.

Cả 5 người sau khi nghe Như Ý nói thì cũng đã hiểu tại sao ban sáng nhất quyết gọi mọi người dậy rồi.

Sau 1 hồi đi dạo, bàn tán đủ mọi chuyện, cùng nhắc lại những khoảnh khắc lúc xưa, rồi lại cùng nhau hứa hẹn. 7 người trở về phòng thu dọn lại những vật dụng vào nhẫn rồi thay bộ lễ phục đã được chuẩn bị sẵn bắt đầu xuống sân trường.

Sân trường lúc này cũng đã có khá nhiều học sinh tụ tập, bọn chúng được giáo viên hướng dẫn và đứng xếp vào từng hàng ngay ngắn.

- Mời các giáo viên chủ nhiệm của từng lớp đưa học sinh của mình xuống sân trường, sắp xếp vị trí chuẩn bị làm lễ.

Tiếng của Phi Vũ hiệu phó vang lên trong loa phát thanh.

Sau khi nhận được hồi đáp từ các giáo viên chủ nhiệm và các bộ phận khác rằng đã chuẩn bị xong, Như Nguyệt bắt đầu từ từ bước lên bục phát biểu đưa mắt hướng nhìn tất cả học sinh. Chỉ bằng 1 cái ánh mắt, toàn trường đều im lặng chờ đợi vị nữ hiệu trưởng phát biểu

Sau khi phát biểu về nội dung buổi lễ, giới thiệu các thủ trưởng tới dự Như Nguyệt bắt đầu đi vào phần chính của buổi lễ

- Buổi lễ tốt nghiệp hôm nay rất đặt biệt vì là buổi lễ tốt nghiệp giành riêng cho 7 học sinh ưu tú của trường, những học sinh này đã rất nhiều lần đại diện cho trường mang về những danh hiệu cao quý. Xin 1 tràn vỗ tay chào đón 7 học sinh ưu tú.

Huy Hoàng dẫn đầu, sau đó là những người còn lại cùng nhau bước lên trước tiếng vỗ tay và ánh mắt ngưỡng mộ của các học sinh khác.

Trao huy chương, bằng tốt nghiệp và đại diện cho học sinh tốt nghiệp phát biểu xong, Như Nguyệt cũng tuyên bố buổi lễ tốt nghiệp kết thúc, nàng thì đi đến chỗ các lãnh đạo và mời họ xuống nhà ăn của trường để dự tiệc. Đám người của Dương cũng xuống nhà ăn để tổ chức buổi tiệc nhỏ ăn mừng và cũng là buổi tiệc chia tay cả nhóm.

- Dương, có người muốn gặp ngươi

Thanh Lịch đi đến và nói với Dương. Sau khi tìm đến nơi mà Thanh Lịch chỉ thì Dương bất ngờ và hét lên

- Aaa bác Vân, bác Thiện! 2 bác cùng con đi xuống nhà ăn gặp mọi người, đi nào.

Thanh Vân và Trí Thiện mỉm cười, xoa đầu Dương rồi nói

- Bọn ta đến đây có 2 mục đích, thứ nhất là muốn xem buổi lễ của con, thứ 2 là đưa cho con 1 món tín vật để con có thể đi đến nơi huấn luyện của mình.

Nói rồi Trí Thiện lấy ra từ trong nhẫn 1 chiếc vòng bằng ngọc thạch màu xanh, trên chiếc vòng có điêu khắc hình ảnh 1tiên nữ 4 cánh đang nhảy múa dưới gốc cây vô cùng sống động.

- khi đến nơi đó, hãy đưa chiếc vòng này cho người tên Phương Uyên, người đã sẽ hiểu và dạy dỗ cho con. Thanh Vân nói

Dương nhận lấy chiếc vòng rồi thu vào giới chỉ. Đưa mắt nhìn 2 bác rồi nói.

- Con biết rồi ạ. Vậy khi nào con sẽ lên đường ạ.

- Ngày mai.

- Gấp vậy sao ạ?

- Đúng vậy, con cần phải thật nhanh chống mạnh lên, sau khi con hoàn thành khóa huấn luyện tại đó bọn ta sẽ đến đón con.

Nói xong Dương ôm lấy cả 2 rồi xin phép trở về nhà ăn với mọi người.

Sau khi Dương rời đi Thanh Vân quay người lại và nói

- Được rồi, giờ thì sắp xếp cho bọn ta 2 căn phòng.

- Vâng ạ, mời 2 vị miện hạ.

Phi Vũ từ trong góc bước ra, kính cẩn nói rồi dẫn 2 người bước về hướng kí túc cho giáo viên.

- Chuyện gì vậy Dương, ai tìm em vậy?

Huy Hoàng hỏi sa khi thấy Dương trở về.

- Dạ là 2 bác, họ đến để chúc mừng em ạ.

- Sao không mời họ vào ăn.

- 2 bác vốn thích thanh tịnh nên đã từ chối và rời đi ạ.

- Thôi, chúng ta cùng nhập tiệc nào!

Buổi tiệc chia tay của nhóm Thất Tân Tinh kết thúc, mọi người đến gặp 4 người Như Nguyệt để tạm biệt và rời đi.

Như Nguyệt căn dặn bọn nhóc trước khi rời đi

- Các ngươi mãi mãi là thành viên của Văn Vân, nếu sau này gặp bất cứ khó khăn gì phải viết thư về nhờ giúp đở của chúng ta, chúng ta sẽ luôn luôn sẵn lòng giúp các ngươi, nhớ đấy!

Nói xong Như Nguyệt lặp tức quay người đi vào trường. Tất cả nhìn vị nữ hiệu trưởng quay lưng đi, tay vẫn liên tục đưa lên để gạt nước mắt cũng thấy rất cảm động và ấm áp.

- Mọi người cũng phải nhớ giữ gìn sức khỏe đấy ạ!

Nhóm 7 người đồng thanh nói rồi cũng rời đi khỏi cổng trường.

Chia tay nhau xong, Dương bắt 1 chuyến xe chở khách và bắt đầu hành trình hướng về Rừng Tinh Linh.

- Đến nơi rồi nhóc con, dậy đi nào!

Tiếng người lái xe nói, Dương đứng dây ưởng người rồi chào bác tài để xuống xe.

- Tinh Linh Trấn ở đâu ta?

Dương đang ngẩn ngơ vừa đi vừa gãy đầu tự hỏi thì bất chợt từ đằng sau 1 cổ xe ngựa lộng lẫy được kéo bằng 4 con bạch mã cường trán lao đến

- Tránh ra! Tránh ra! Nhường đường cho tiểu thư mau

Dương giật mình sau khi nghe thấy tiếng hô của phu xe đã đến ngay sau lưng.

- Cái tên nhóc này, bị điếc à!

Tên phu xe điều khiển cho xe dừng lại trước khi đâm vào Dương.

- Có chuyện gì vậy?

1 giọng thiếu nữ có chút đanh đá nói vọng ra

- Thưa tiểu thư, 1 tên nhóc xém tí thì đâm vào xe của chúng ta, cũng may nhờ ta có kinh nghiệm nhanh tay dừng lại ạ.

Tên phu xe trả lời nhưng vẫn không quên kể tốt cho bản thân.

- Ta... Ta xin lỗi!

Dương chấp tay ra hiệu và nói với phu xe.

- Bảo hắn cút sang 1 bên tránh đường rồi tiếp tục di chuyển.

1 âm thanh thiếu nữ khác cũng không kém phần chua ngoa nói vọng ra.

- Dạ vâng ạ! Ngươi còn không mau cút sang 1 bên

Phu xe cung kính đáp lời người trong xe rồi quay qua quát vào mặt Dương. Dương vốn bản tính không muốn so đo nên cũng lui vào để cho xe đi qua. Lúc cổ xe di chuyển 1 cơn gió bất ngờ thổi qua làm rèm cửa sổ bay lên, Dương nhìn thấy bên trong là 2 cô bé rất giống nhau độ khoản 12 13t khuôn mặt xinh xắn khả ái, bờ môi mỏng nhỏ nhắn nhưng lại hồng hào tươi tắn, 1đôi mắt long lanh với hàng mi dài công vút. Ngồi cùng 2cô bé còn có 1 thiếu nữ độ khoản ngoài 20t, mày lỉu, mũi cao, khuôn mặt trái xoan, cặp mắt to, bên trong đôi mắt long lanh có đôi chút u buồn nhưng càng tô thêm vẽ xinh đẹp của nàng.

Dương nhìn theo ngơ ngẩn 1 lúc rồi chợt giật mình bừng tỉnh

- Ây da, mình nghĩ đi đâu vậy, cần phải mau mau tìm đến Tinh Linh Trấn thôi.

Dương đi đến hỏi những người buôn bán xung quanh thì được họ cho biết đi về hướng Nam thêm 5 cây số nữa là đến. Cảm ơn xong Dương mua 1 ít trái cây của người đó rồi từ từ đi bước đi.

Hết chương 33

Bạn đang đọc Diệt Thần Ký sáng tác bởi Black_Emperor
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Black_Emperor
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.