Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cố Nhân

Tiểu thuyết gốc · 1180 chữ

Sau khi bọn nhóc trở về, thấy đồ ăn đã dọn lên sẵn, Thanh Vân và Trí Thiện đang ngồi đợi, phía sau là Thanh Lịch cùng Phi Vũ đang tươi cười rạng rỡ bóp vai cho 2 vị kia. Kính Lôi từ nhà bếp bưng lên đĩa thức ăn cuối cùng bước lên. Tất cả 7 người bao gồm 5 học sinh cùng Nhất Nguyên và Tiểu Mã đang há hốc miệng kinh ngạc. Trước giờ chỉ thấy người khác phục vụ 3 vị hiệu phó chứ làm gì có chuyện 3 vị hiệu phó lại đ phục vụ người khác, mà lại còn vui tươi niềm nở đi phục vụ 2 người tàn phế nữa chưa. Thấy bọn nhỏ đang há hốc kinh ngạc Kính Lôi liền quay sang, gương mặt đang tươi cười trở nên vô cùng nghiêm nghị quát

- còn đứng đó nhìn gì, mau đi tắm rửa rồi ra ăn cơm, muốn để 2 vị lão nhân đợi các ngươi à!

Nói xong lại quay lại cười hề hề nhìn 2 lão già.

- Dạ... Dạ!

Cả bọn cuốn cuồn chạy vào lấy đồ rồi lao vào nhà vệ sinh. Do căn nhà được sửa lại nên cũng đã xây thêm 3 căn phòng vệ sinh ở sau 3 phòng ngủ.

Tắm xong cả bọn kéo nhau trở về phòng ăn thì thấy Thanh Lịch và Phi Vũ vẫn đang bóp vai cho 2 lão già, còn Kính Lôi thì đang tươi cười rạn rỡ không ngừng luyên thuyên giới thiệu những món mà mình đã nấu. Thấy bọn nhóc đi lên Thanh Vân ra hiệu cho Phi Vũ và Thanh Lịch dừng lại và ngồi vào bàn ăn. Bọn nhóc tuy có phần ngạc nhiên nhưng cũng nhanh chống ngồi vào bàn cùng mọi người.

- 2 vị ăn nhiều vào !

3 hiệu phó liên tục gắp đồ ăn cho Thanh Vân và Trí Thiện trước ánh mắt khinh bỉ của lũ nhóc.

Ăn xong Kính Lôi thì bê chén bát đi rửa còn Vũ và Lịch lại tiếp tục bóp tay, bóp chân hầu hạ 2 người kia. Bọn nhóc thì vào trong phòng Dương để cùng nhau tâm sự.

Đến giữa khuya Thanh Vân và Trí Thiện đi ra khu rừng thì gặp Dương đang đứng đó đợi.

- Lâu rồi không gặp!

Trí Thiện mở lời khi nhìn thấy Dương.

- Ừm, lâu rồi không gặp!

Dương cũng đáp lời, nhưng giọng điệu hoàng toàn khác xa với hắn thường ngày, hắn ngước mặt lên nhìn Thanh Vân và Trí Thiện, 2 con ngươi màu nâu bất chợt hóa thành màu vàng và đồng tử hắn dựng đứng lên. Toàn thân hắn tỏa ra 1 uy áp khủng bố rồi từ từ thu lại vào bên trong.

- Xem ra ngươi hồi phục cũng kha khá rồi nhỉ?

Thanh Vân cũng tiến tới ngồi xuống 1 tản đá gần đó rồi hướng mắt về Dương và hỏi.

Dương cũng đi đến ngồi xuống 1 phiến đá gần đó, gật đầu trả lời Thanh Vân

- Cũng được hơn 3 phần thực lực, ta trú ngụ trong cơ thể hắn, được thiên địa linh khí dồi giàu cùng với huyến mạch của hắn ngày đêm tẩm bổ nên tốc độ hồi phục cũng khá nhanh. Hiện tại nếu toàn lực ta có thể điều khiển cơ thể hắn chiến đấu với 1 linh đế đình phong.

Thanh Vân và Trí Thiện gật đầu, Trí Thiện lên tiếng hỏi Dương

- Hắn đã biết sự tồn tại của ngươi?

- Ta đã nói cho hắn biết. Nhưng ngoài tình huống nguy cấp liên quan đến sống chết ta sẽ không ra tay giúp hắn bất cứ điều gì.

Dương trả lời, rồi tiếp tục hỏi Thanh Vân

- Ta có thấy Vô Thanh Tụ Tiễn trên tay tên nhóc Huy Hoàng, là ngươi cho hắn sao?

Thanh Vân gật đầu kể lai.

- 7 năm trước khi ta và Trí Thiện bế theo Dương đi ngang 1 ngôi làng, thấy thân thể tàn phế và chật vật của cả 2 nên cha mẹ hắn có lòng tốt cho bọn ta ở nhờ, trong thời gian tiếp xúc ta cảm nhận được tên nhóc đó sẽ có 1 mối cơ duyên với Dương và cũng sẽ thức tĩnh phong linh lực nên tặng Vô Thanh Tụ Tiễn cho họ và căn dặn phải che giấu thật kỹ, khi nào con 2 người nhập học rồi trao lại cho hắn.

- Thì ra là vì có liên kết với Vô Thanh Tụ Tiễn nên tên nhóc Dương mới có thể mở ra phong ấn linh lực phong hệ đầu tiên.

Hận Thiên trong thân xác Dương trầm tư suy nghĩ rồi gật gù đưa ra xác nhận.

Trí Thiện cũng hiểu ra và nói

- Vậy linh lực các nguyên tố trong cơ thể hắn cần có xúc tác mới có thể mở ra.

- Ta nghĩ là như vậy, nên ta đang định đưa hắn đến giao cho nàng ấy dạy dỗ.

- Nhưng không phải ngươi không giám đến nơi đó sao?

Thanh Vân nghi vấn. Hận Thiên gật đầu rồi đáp

- Ta thật sự chưa muốn quay lại nơi đó, nhưng vì đứa cháu này phải đành trở lại.

Trí Thiện chen vào hỏi

- Ngươi định khi nào thì đưa hắn đến đó

- Ta định sau khi hắn tốt nghiệp ở Văn Vân thì sẽ đưa hắn đi.

- Được, dù sau để cho bọn họ dạy dỗ vẫn tốt hơn là đi theo mấy cái ngôi trường trung cấp yếu kém kia.

Thanh Vân gật đầu tán thành. Rồi hỏi về Hận Thiên

- Với tình trạng hiện tại, ngươi vẫn chưa thể độc lập thoát ra à?

- Đúng vậy, chỉ có thể cưỡng ép điều khiển thân thể của hắn, hoặc tạm thời cho hắn mượn ít thực lực. còn việc thoát ra ít nhất hắn cũng phải đạt đến linh đế hoặc cao hơn mới có đủ thực lực trợ giúp ta thoát ra an toàn.

Trí Thiện cũng tò mò hỏi Hận Thiên

- Vậy sau ngươi không tự thân dạy dỗ hắn để mau chống tăng cao thực lực.

Hận Thiên lắc đầu trả lời

- Ta trú ngụ trong cơ thể hắn và cảm nhận được tìm năng của hắn vượt xa ta và Vô Thiên, nếu ta dẫn dắt hắn thì hắn cũng sẽ chỉ dừng lại ở cảnh giới đình phong của ta và Vô Thiên. Nhưng nếu để tự hắn phát triển ta tin tưởng 1 ngày nào đó hắn sẽ đứng trên đỉnh của Linh Giới.

- Vậy ngươi cứ ở bên âm thầm bảo vệ hắn đi. Chuyện kết giới đã có bọn ta và vợ chồng Vô Thiên lo liệu

Trí Thiện nói với Hận Thiên rồi cùng Thanh Vân đứng lên trở về phòng.

Hận Thiên đứng nhìn lên bầu trời 1 lúc lâu tự hỏi 1 câu rồi cũng quay trở về

- Đại La ơi Đại La, liệu lời tiên tri đó có đúng và ứng nghiệm lên người tên nhóc này không?

Hết chương 31

Bạn đang đọc Diệt Thần Ký sáng tác bởi Black_Emperor
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Black_Emperor
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.