Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chân Nhân và Tông Sư

Tiểu thuyết gốc · 1815 chữ

Thấy Hận Thiên tức giận quát hỏi, Dương ngập ngùng sợ hãi đáp

- Lúc đó do quá tức giận nên con quên mất mình có thể sử dụng Long Uy, còn Liệt Thiên Toái Hành thì con vẫn chưa thể dùng được ạ. Và con mang linh lực phong hệ thì làm sao sử dụng được các hệ khác ạ.

Hận Thiên đang gật gù nghe câu trả lời của Dương thì đột nhiên tức giận đập mạnh xuống bàn rồi quát.

- Ai nói ngươi mang linh lực hệ phong, là tên nào, gọi hắn đến đây.

Thấy được Hận Thiên tức giận như vậy làm Dương càng rén hơn, nhưng vẫn quyết định giải thích từ việc mình mang linh lực vô hệ đến khi giao đấu với Huy Hoàng rồi bất ngờ sử dụng được phong linh lực. Nghe Dương giải thích xong thì Hận Thiên bắt đầu ngồi xuống trở lại, hắn chỉ tay vào chiếc ghế bảo Dương cũng ngồi xuống rồi mới bắt đầu nói.

- Linh lực của ngươi không phải là vô hệ mà chính là linh lực đa hệ, ngươi là người cực kỳ đặt biệt nếu không muốn nói là duy nhất. Lúc kiểm tra được nhận định vô hệ vì do các máy móc kiểm tra chỉ là loại tầm thường sẽ không thể nào phát hiện ra được người có 3 hệ linh lực trở lên. Còn về vấn đề ngươi bất ngờ sử dụng được phong hệ là do ngươi trong lúc chiến đấu bị phong linh lực thẳm thấu vào cơ thể và kích phát phong thuốc tính trong ngươi. Thôi được rồi, ngươi cứ ở lại đây luyện tập, vấn đề này sau này ta sẽ giải quyết.

2 tuần sau khi trận chiến với yêu thú xảy ra, 7 người bọn Dương đã bình phục khá nhìu, nhưng do Là Trung gãy nát xương ngực nên vẫn tạm thời chưa thể đi lại vì vậy Như Ý đã quyết định ở lại để chăm sóc Trung. 5 người còn lại sau khi hoàn thành thủ tục xuất viện đã cùng 3 vị hiệu phó đến nhà Dương vì trước đó đã được thống nhất. Vốn trong đầu 3 người cũng chẳng muốn đi đến nhà Dương nhưng sau khi chứng kiến vết thương có thể xem là chí mạng của Dương lại hồi phục với tốc độ kinh khủng thì cả 3 đã suy nghĩ phải đến nhà tìm hiêu về nguyên nhân chuyện này.

Sau khi đi qua khỏi thị trấn và được sự chào đón cùng cảm kích của người dân nơi đây, Dương lại tiếp tục dẫn mọi người đi về phía nhà mình, nhà Dương trước đây là 1 căn nhà tranh nhỏ, nằm ở ngọn đồi nhỏ sau khu rừng. Vừa bước đến khu rừng Dương và mọi người đã nghe được tiến bước chân và tiếng hô

- Tiểu Dương, tiểu Dương, ngươi về rồi à, ngươi không sao nữa rồi.

Người chạy đến là Nhất Nguyên và Tiểu mã, bọn hắn nhận được tin Dương trở về và còn giúp thị trấn đánh đủi yêu thú rồi bị thương, lúc bọn hắm hay tin và đến thăm thì Dương đang bất tỉnh nên phải trở về đợi.

- Tiểu Mã, Nhất Nguyên là 2 ngươi à, ta không sao, 2 bác ở nhà khỏe không?

Sao khi hỏi han về tình hình của Thanh Vân và Trí Thiện, Dương bắt đầu giới thiệu mọi người với nhau. Rồi cùng với Nhất Nguyên và Tiểu Mã đưa mọi người về nhà.

Trông thấy ngôi nhà của mình Dương rất bất ngờ vì bây giờ ngôi nhà đã được tu sửa trở nên to lớn hơn trước, xung quanh căn nhà được xây theo kiểu nhà 5gian, chính giữa là phòng tiếp khác, phía sau là phòng ăn, còn có 3 phòng ngủ. Trí Thiện bước ra với 1 chân bị què, nhìn đám người bọ Dương rồi chào hỏi sơ qua. Biết được mọi người đến là để cho bọn trẻ có thể nghĩ ngơi và vui chơi, còn 3 vị hiệu phó thì đang vô cùng tò mò, vì bọn họ không hề nhìn thấy giao động linh lực hay pháp lực từ lão hòa thượng này.

- Bác Thiện, bác Vân đâu rồi ạ.

- Hắn vừa sáng sớm đã đi vào khu rừng nghe nói để tìm loại nấm gì gì đấy ta cũng không rõ. Chắc hắn sẽ về sớm thôi.

Trí Thiện trả lời rồi mời mọi người ở lại dùng cơm. Nhưng do bản thân ăn chay nên tất cả đã quyết định sẽ tự nấu ăn. Dương và đám trẻ xin phép 3 hiệu phó cùng Trí Thiện ra sau núi dạo chơi, sau khi lũ trẻ đi hết thì Trí Thiện vào bếp mang lên ấm trà và vài cái ly. Kính Lôi không ngăn nỗi tò mò nên cố ý hỏi dò

- Trí Thiện đại sư, không biết vì sao chân người lại thành ra như vậy

Trí Thiện nhấp 1 ngụm trà rồi bình thản đáp

- Do thời còn trẻ ta vào rừng nhặt củi vô tình bị yêu thú tấn công, cũng may là có 1 người kịp thời xuất hiện cứu giúp nên giữ lại được cái mạng.

Trí Thiện nói xong lại ún tiếp 1 ngụm trà tỏ ra bình thản, đúng lúc này 1 lão đạo sĩ từ bên ngoài bước vào, vừa vào đến lão đã cướp lấy ly trà của Trí Thiện và ún.

- À! thật là đã khát. Ủa mà ai đây?

Thanh Vân sau khi uốn hết ly trà của Trí Thiện rồi giật mình hỏi khi thấy 3 người trung niên đang nhìn mình. Trí Thiện sau khi giới thiệu sơ qua thì Thanh Vân cũng đã hiểu. Hắn vào trong phòng cất đồ rồi trở ra ngồi lại vào bàn.

Thấy cả 2 lão già quái dị 1 tăng, 1 đạo, lại còn bị tàn tật sống chung 1 căn nhà, 3 người bọn Kính Lôi lúc này cho rằng đây chắc chỉ là những người vô cùng bình thường vì không có giao động pháp lực phát ra.

- Ở nơi thâm sơn thế này, 2 vị không sợ sẽ có yêu thú tập kích bất ngờ sao?

Thanh Lịch dò hỏi với giọng điệu không quá quá tâm và kính trọng.

- Sợ chứ haha, nhưng ở đây cũng lâu rồi nên quen ấy mà.

Thanh Vân đáp rồi cười. Thấy cũng không thể tìm kím được thêm thông tin gì từ 2 lão già phế vật nên Kính Lôi cũng lật bài tẩy mục đích đến đây.

- Thật sự hôm nay cùng Dương trở về thứ nhất là tìm hiểu về hoàn cảnh sinh sống và gia đình của Dương, thứ 2 là chúng ta nhận thấy được năng lực tìm ẩn của hắn nên quyết định nhận hắn làm đệ tử chân truyền để dạy hắn. Không biết ý 2 vị thế nào.

Vừa nói Kính Lôi vừa hiển lộ ra uy áp của linh vương cấp 7 như muốn 2 lão già kia tự biết nặng nhẹ đồng ý. Nhưng trái ngược với những gì lão nghĩ, Thanh Vân và Trí Thiện vẫn thản nhiên như không nghe thấy. Bị bẻ mặt nên cả 3 hiệu phó cũng bầy ra thực lực của bản thân để tăng thêm sức ép.

Thanh Vân từ từ đặt ly trà xuống, mỉm cười nhìn sang hướng Trí Thiện, Trí Thiện cũng nhẹ nhàng ngước mắt nhìn 3 người Kính Lôi. Bất chợt như có 1 sức ép vô hình từ trên trần nhà giáng xuống, ép cả 3 hiệu phó dù đã toàn lực chống đở nhưng vẫn bị ép chặt lên ghế hông thể động đậy.

- Muốn hắn làm đệ tử chân truyền. Ngươi.. Không... Xứng

Thanh Vân gặng từng chữ chậm rãi nói rồi từ sau đầu lão xuất hiện 1 hư ảnh bát quái to lớn màu xanh ngọc xoay tròn. Trí Thiện cũng gật đầu rồi từ sau đỉnh đầu cũng hiện lên 1 tôn tượng phật vàng kim uy nghiêm đang ngồi.

- Chân.... Nhân!

- Tông... Sư!

Thanh Lịch và Phi Vũ sợ hãi thốt lên, 2 mắt trừng to. Kính Lôi tuy tu luyện linh lực nhưng cũng biết được Chân Nhân và Tông Sư là đẳng cấp nào. cả 2 người trước mắt đều có thể chỉ cần tiện tay là tiêu diệt được 1 cái huyện, vậy mà lúc nãy mình còn ra tay thị uy, xem ra lần này khó toàn mạng trở về rồi. Cả 3 người hiệu phó đang khóc không thành tiếng vì sự ngu dốt của bản thân thì đột nhiên uy áp biến mất, 3 người bọn họ có thể cử động được bình thường.

- Chân Nhân, Tông Sư tha mạng, bọn tôi có mắt không thấy thái sơn, xin 2 vị lượng thứ, nể tình đã có công dạy dỗ Dương thời gian qua mà tha cho chúng tôi con đường sống.

Cả 3 người ngay lặp tức phóng xuống quỳ rạp dưới đất vừa dập đầu vừa khóc lóc van xin. Thanh Vân và Trí Thiện nhịn không nỗi mà cười to làm cả 3 sợ muốn đái cả ra quần.

- Không cần sợ, ta sẽ không giết các ngươi đâu, chỉ muốn các ngươi hiểu rõ bản thân không đủ tư cách thôi.

- Dạ dạ Tông Sư nói chí phải, bọn tôi không đủ tư cách! không đủ tư cách!

Phi Vũ lặp tức nịn hót sau khi nghe Trí Thiện nói sẽ không giết.

- Các ngươi cứ xem như chưa có chuyện gì xảy ra và cấm tuyệt đối không được tiết lộ ra bên ngoài nữa lời.

Cả 3 liền dập đầu lia lịa và hứa sẽ không tiết lộ ra ngoài. Nói xong thì Thanh Vân và Trí Thiện đứng dậy định đi vào bếp nấu ăn.

- Ấy! Ấy! Cứ để cho ta, việc phục vụ 2 ngài là vinh hạnh của ta, 2 ngài cứ đi nghĩ ngơi ta và Phi vũ, Kính Lôi sẽ phục vụ 2 ngài.

Thanh Lịch vừa bò vừa chạy đến chặn trước Thanh Vân và Trí Thiện để nịn hót.

- Được vậy nhờ các ngươi. Ta ă chay, còn hắn thì ă gì cũng được!

Trí Thiện nói rồi xoay người trở về phòng, Thanh Vân cũng liếc nhìn cả 3 rồi bước về phòng mình

- Phù! Tym ta như muốn rớt ra ngoài!

Phi Vũ cảm thán nói.

- Ta thì khác gì ngươi, lúc nãi ta còn nhỉ cả nước đái

Kính Lối cũng nói.

- Thôi! Mau vào chuẩn bị thức ăn cho 2 vị miện hạ, nếu không thì chúng ta sẽ chết thật đấy

Phi Vũ nói rồi run lẫy bẫy đứng lên đi vào phòng bếp.

Hết chương 29

Bạn đang đọc Diệt Thần Ký sáng tác bởi Black_Emperor
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Black_Emperor
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.