Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thợ rèn kỳ quái

Tiểu thuyết gốc · 1425 chữ

Một cô gái với mái tóc đỏ phủ tới tận eo, khí tức hoàng tộc với gương mặt cao ngạo, cô gái đấy bước tới trước mặt anh và nói :

“ Hởi dũng giả từ thế giới khác, chào đón anh đến với đại lục của chúng tôi, sự kiện lịch sử chắc hẳn ngài cũng đã quan sát từ các trang web thông tin gần đây nên tôi sẽ không nhắc lại, hy vọng ngài có thể trưởng thành và giúp đỡ cho lục địa này”

Một câu nói đơn giản, nhân vật nữ tính này giống như có ý thức, quả nhiên là độ chân thật cực cao, kể cả thái độ lười biếng và cao ngạo này cũng được mô phỏng y chang, cô ta thậm chí còn lười nhắc lại thông tin giới thiệu game, quả thật là đủ bá đạo.

Mặt có hơi đổ mồ hôi về sự bắt chước này, hơi khó để tin tưởng rằng đây chỉ là một đoàn số liệu do con người lập ra, nhưng chí ít thì anh không cảm thấy sinh mệnh khí tức từ trên cả anh và cả người cô ta, xem ra bọn anh quả nhiên là ở trong game thật rồi.

“ Theo tôi”

Đơn giản nói một câu, cô gái nữ tính quay người dẫn anh tới một khu vực đăng nhập, bước lên bục cao, ngã ngồi vào trong cái ghế tựa, cô quay đầu lại và hỏi

“ Dũng giả, ngài muốn lấy tên gì vào thế giới của chúng tôi ?”

Cô gái tóc đỏ hỏi thăm, có vẻ đây là lúc anh lựa chọn thông tin cho khối account này đi, cũng không có gì bất ngờ.

“ Divance, cho tôi chọn cái tên đó”

Hơi phân vân suy nghĩ một chút, sau đó anh lấy cái tên kiếp trước của mình làm tên nhân vật trò chơi, có vẻ là do đăng nhập sớm nên cái tên này của anh chưa bị ai sử dụng, mà thông thường cũng chả có ai đặt tên nhạt nhẽo như anh cả.

“ Đã rõ, vậy thì mời dũng giả tiến nhập thế giới”

Không hề có các lựa chọn và dung mạo hay tân thủ thôn, vị hướng dẫn đăng ký lập tức đưa tay lên vẽ quèo quèo, ấn liên tục vài nút gì đó, thân thể của Minh lập tức biến mất khỏi đại điện, cho đến khi anh mở mắt ra, đập vào trong đầu của anh là hình ảnh một cây cổ thụ to lớn.

Cây cổ thụ xanh mơn mởn, nếu như đây là thời kỳ Thiên Hà đại lục ngày xưa, có một hoàn cảnh tuyệt hảo như vậy, coi như là một điệp giả thiên phú thấp cũng có thể kết bạn với một điệp linh mà tu luyện, từ con sâu nhỏ bé hóa kén lột xác thành cường giả chân chính.

Không hiểu sao anh cứ liên tưởng nơi này với thời đại xa xưa của anh, dù cho chúng không có bất cứ điểm chung nào, nhưng Minh vẫn tự chủ yêu thích nơi này hơn là thành phố đầy máy móc bên ngoài.

“ Giao diện”

Đưa tay lên vệt một cái, một cái bảng nhỏ cực kỳ ít thông tin, chỉ đơn giản gồm tên, giới tính, một hình ảnh avatar tầm thường, không có cột nhiệm vụ, không có cột skill, cũng không có cột item, quả nhiên giống như giới thiệu , đây rốt cuộc là loại trò chơi gì vậy.

Hướng tầm nhìn về một nơi khác, một cột dài màu đen có dòng chữ EXP ở trên làm anh lập tức nhận ra, hệ thống của game này tuy có hơi đặc biệt nhưng vẫn chơi theo kiểu cày cú, hơi nheo mày lại, anh đứng dậy quan sát xung quanh một chút.

“ Một khu rừng, không, đây hẳn là …. Một ngôi làng nhỏ trong chốn rừng rậm, sao giống như lúc di cư chuyển nhà của các bán tộc gặp đại nạn vậy, đừng nói là nhà phát hành lấy bối cảnh này làm tân thủ thôn cho game chứ ?”

Hơi bất ngờ trước hoàn cảnh xung quanh, anh lập tức đi hỏi thăm tình hình, không quá năm mười phút, người chơi xuất hiện đông đúc tràn ngập sever, cả cái thôn này toàn là bóng người, bọn họ giống như đang cố moi móc nhiệm vụ từ hệ thống, nhưng có vẻ đại đa số đều thất bại thì phải.

Sau khi đi một vòng quan sát và chào hỏi, cuối cùng cậu cũng lấy được một vài thông tin về làng tân thủ này, đứng trước tiệm rèn một chút, cậu nhìn thanh kiếm mà ông chủ tiệm làm ra trầm trồ khen

“ Thanh kiếm tốt, tuy còn hơi có nứt sẹo về cách chế tạo, nhưng hợp kim và cách làm khuôn, canh nhiệt đều rất tốt đi … !”

Hơi cảm thán một chút, không ngờ ở tân thủ thôn mà kỹ thuật rèn kiếm cũng tốt đến vậy, anh hồi mới đầu cứ tưởng vũ khí nơi đây chỉ là loại thấp kém nhất dành cho người mới chứ, thế nhưng mà lại là vũ khí tốt đến vậy .

“ Ồ, cậu bé, nhận xét hay đó, cậu có hiểu biết về rèn đúc sao ?”

Ông chủ thợ rèn nhìn về thanh kiếm của mình một lúc, lắng nghe lời nhận xét của Minh, sau đó lập tức thích thú nhìn về anh chàng thanh niên nhỏ bé này cười hỏi.

Tuy không biết cậu bé này có phải thật sự hiểu về rèn đúc hay không, nhưng đúng là thanh kiếm này lúc đầu chuẩn bị là do con gái của ông, bởi vì lực tay hơi yếu nên có phần nứt sẹo, đúng như lời cậu nhóc này nói, còn các phần còn lại đều khá hoàn hảo.

“ À, tôi ư ? ừ, cũng có biết một chút !”

Ngạc nhiên khi NPC chủ động hỏi thăm về bản thân, Minh chỉ ngón tay vào mình làm khuôn mặt ngạc nhiên rồi sau đó trả lời.

Nghe được câu trả lời của Minh làm bác thợ rèn mừng rỡ, ông nhanh chóng lao ra kéo tay của anh chui vào trong tiệm rèn, vì không cảm thấy khí tức ác ý nên Minh thoải mái cho ông kéo tay, dù sao thì được NPC quan tâm có khả năng cao giúp anh đạt được nội dung cốt truyện hơn là cứ mò mẫm bậy bạ thế này.

“ Nhóc con, thử rèn cho ta một thanh kiếm xem nào ?”

Cười sang sảng vỗ vai của Minh thật mạnh, ông đẩy cậu vào khay làm việc của ông rồi nói, có vẻ ông khá thích thú về cậu rồi.

“ Hửm ? được không ? nhưng tôi không có kim loại và dụng cụ chế tạo ..”

Có chút nghi hoặc nhìn lại, không hiểu ý của ông già này là gì, nhưng tại sao lại đột ngột kêu anh rèn ra một thanh kiếm cơ chứ ?

“ Cứ xài của ta đi, thành quả làm ra coi như là ta tặng không cho ngươi, à đúng rồi, tên của ta là Trần Văn Thông, cứ gọi ta là Thông ca là được, tên nhóc là gì ?”

Như là những người bạn thân nói chuyện làm cho Minh có chút không quen thuộc lắm, nhưng cuối cùng cậu vẫn đồng ý, dù sao thì hiện tại cậu không xu không đồng, cũng không có vũ khí, được phép dùng kim loại chế tạo một thanh kiếm phù hợp cho bản thân thì không còn gì tuyệt hơn, còn được tăng không nhiều thứ như vậy, coi như anh có ngu lắm cũng vẫn nhận lấy cơ hội tốt như vậy.

“ Tên ta là Divance, thích gọi sao tùy anh, Thông ca !”

Gọi một ông chú lớn hơn mình chục tuổi là anh cảm thấy hơi gượng, mà thôi mặc kệ, nhận được chỗ tốt anh không nên phàn nàn nhiều.

Quay người về phía tiệm rèn, đòi hỏi vài loại kim loại và một cây búa hàng khủng, có chút vất vả nhấc lên, tuy nhiên nhờ vào sự đồng bộ giữa hiện thực và game online, anh chắc hẳn là có sức mạnh cơ bản khá cao, có lẽ anh nên cảm thấy mừng vì điều này đi.

Bạn đang đọc Ma Pháp Sư Chơi Game Ở Tương Lai sáng tác bởi bao0593846371
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi bao0593846371
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 55

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.