Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nỗ lực nhỏ đáng chú ý

Tiểu thuyết gốc · 1553 chữ

Trận kiểm tra bắt đầu diễn ra với một đấu trường là một khu vực bằng phẳng, không có các yếu tố có thể dễ dàng lợi dụng, khắp nơi là mặt đất nâu đỏ, không cây cối, không lùm cỏ, không có cả sông biển, mặt trời thì sáng rực, nhiệt độ hơi cao, nhưng không âm ướt.

Nơi đây cũng không phải là một nơi có thể ứng dụng các thiết bị khoa học kỹ thuật, phải nói là các người quân nhân này lựa chọn khá chuẩn đấy, đối với các người chơi THO thì kiểm tra lực lượng và cách ứng phó cơ bản là tốt nhất.

Tầm nhìn của Minh lập tức hướng về cậu thanh niên cao gầy, thân hình không có gì đặc biệt, cơ thể rắn chắc một chút nhưng vì mô phỏng trong game nên rất khó phỏng đoán, cách cầm đoản kiếm cũng không đúng quy tắc, nhưng được cái là cầm khá chắc và ổn, hơn nữa rất bình tĩnh mà không vội vả lao lên.

“ Thằng Lâm biểu hiện tốt đấy, nhưng mà, người đáng chú ý hơn hẳn nên là ….”

Quan sát kỹ biểu hiện của thằng bạn mình, tuy chưa hề đánh đấm cái gì nhưng chỉ riêng cách nó chuẩn bị trước trận đấu khả năng cao đã ghi điểm với người quan sát, trong số năm người còn lại, có người hơi hưng phấn mà suýt nữa lao ra lập tức chiến đấu, còn có người hoảng loạn cầm thanh kiếm vung vẫy, hoặc là có một đứa dùng sức biểu hiện màu mè thể hiện ta đây.

Trong khi những thằng con trai ngốc nghếch đang cố thể hiện, bọn chúng không biết rằng việc làm của mình là vô ích, không bắt được nhịp trận đấu và mất đi sức lực không cần thiết, không cần biết bọn hắn có thể mạnh ra sao, nhưng thái độ là một điểm trừ, tiếp theo mà không làm gì vớt vác lên thì cả đám này tuyệt đối sẽ bị loại.

Người con gái duy nhất trong số sáu người, Vũ Lê Ngọc Bích, lớp trưởng của lớp bọn anh, khá ngạc nhiên khi người con gái này tuy không quá mạnh bạo, không quá tự tin, nhưng lại cầm vũ khí khá ổn, hơn nữa cách cô ta quan sát cũng không tệ, hai chân không biết từ khi đã vào thế chuẩn để bật chạy tốt nhất.

“ Được đấy !”

Dưới tầm nhìn của Thủy thì cô cũng chấm được hai người, mặc dù một trong số đó lại không muốn vào khoa quân đội, thật là, kẻ có tài lại không muốn thành đạt, bọn trẻ này thật không biết tận dụng tài năng của mình, mà kệ, đó là quyết định của bọn hắn, cô cũng không thể quản xa đến thế được.

Quay sang nhìn vào đàn anh khóa trên của anh, học sinh khoa quân đội, Nam, anh ta to lớn và thân thể hữu lực như một con hổ, sau lưng anh cầm một thanh đại kiếm, Thủy gật gật đầu ý bảo trận kiểm tra có thể bắt đầu.

“ Chuẩn bị, trong vòng 5 giây sẽ bắt đầu kiểm tra”

Đưa hai tay lên vỗ “ bạch bạch” hai phát, trên không trung xuất hiện con số 5 to tướng, sau đó nó lập tức đếm ngược quay trở lại, không có một chút dấu hiệu nhưng có năm giây để chuẩn bị, đột ngột một con tê giác với cái sừng nhọn đột ngột xuất hiện đâm về phía bọn họ.

“ Ca… Cái quái gì … ?”

Những kẻ không quá để ý lập tức bị tập kích bất ngờ, bị con tê giác tiếp sát đến quá gần, còn không kịp làm gì thì đã bị húc bay lên trời, đầu sừng nhọn đâm xuyên qua cái bụng to lớn kéo bay lên trời

Máu tươi bắn ra, một lỗ thủng lớn ở bụng được đục khoét, tiếng gào thét như điên cuồng, bọn học sinh bắt đầu sợ hãi, đối mặt với một con tê giác khổng bố một cách bất ngờ làm bọn chúng không kịp chuẩn bị tinh thần, không ai ngờ bài kiểm tra lại đột ngột đến vậy.

“ AAAAAAAAAAAAAA”

Tiếng gào thét vang vọng khắp nơi, người bị húc đâm thủng một lỗ ở bụng còn đỡ, tuy cảm giác đau đủ để thằng ngốc đó nhớ đến suốt đời nhưng còn có một tên bị bàn chân con tê giác dẫm đè lên cơ thể, xương cốt toàn bộ gãy nứt, chết đến nỗi mà xác còn không toàn thây.

“ Rắc rắc .. rắc rắc …”

Tiếng gãy xương làm cho đám học sinh đứng ngoài quan sát thốn hết cả mặt, những con tê giác sau khi loại bỏ được đối thủ của mình lập tức biến mất, chỉ để lại hai con đang đối mặt với hai người.

Vì đã chuẩn bị sẵn sàng từ trước nên thằng Lâm và lớp trưởng có thể lập tức tránh ra, lúc nãy có một đứa ngốc tính tấn công trực diện đã bị giết thẳng cẳng không còn sức phản kháng, phải nói là muốn đối mặt trực tiếp với một con hung thú hàng nặng thì không còn gì ngu hơn cả.

“ Bịch bịch”

“ Kéttttttt”

Dùng thanh đoản đao của mình làm một tấm khiên tạm thời, kéo sát lấy thân thể cứng rắn của con tê giác như một tấm thép kim loại vậy, dù cho lớp trưởng có bật đi đủ nhanh thì vẫn không thể trực tiếp thoát khỏi hoàn toàn đòn húc của con tê giác trước mặt.

“ Chậc , Uwa”

Cảm giác đau đau, thể lực yếu kém là hạn chế của người con gái, tuy bọn họ có thể có được sự nhanh nhẹn hơn người, nhưng sức mạnh không đủ lớn thì vẫn không thể làm được gì, cánh tay của Bích như bị vặn lại nhưng cô không từ bỏ, nắm chặt lấy thanh kiếm chịu đựng rồi bị đánh bật ra ngoài.

“ Bịch”

Vừa té ngã xuống đất, cô lập tức bó dậy chuẩn bị cho đòn tấn công tiếp theo, vì con tê giác lao theo một đường nên muốn đổi hướng tấn công mất một khoảng thời gian, như vậy đủ để cho lớp trưởng có thể kéo dài khoảng cách rồi.

Không phải là chạy một cách thục mạng không quan tâm đằng sau, cô là quân đội chứ không phải là mạo hiểm giả, bỏ trốn là có thể, nhưng bài kiểm tra ở đây là nhiệm vụ, mà nhiệm vụ là cô phải giết chết con quái thú này.

Có thể đoán được dụng ý của các người kiểm tra ra sao, bởi vì quân đội có một chỉ tiêu là : Chúng tôi cần những kẻ thông mình chứ không phải những kẻ ngu ngốc, Nhưng chúng tôi càng cần những chiến binh dũng cảm chứ không phải những kẻ kẻ hèn yếu.

Vế phía sau rất quan trọng, tài vặt và thông minh nên để sau, giờ là lúc cô phải cho các ban giám khảo và trung úy Thủy thấy được sự cam đảm của bản thân, không thể để cho bọn họ khinh thường cô chỉ bởi vì cô là con gái được.

Từng bước lùi lại, từng bước chậm rãi, không dùng quá nhiều sức, nhưng mỗi bước đi lại đặt đúng tư thể để bật nhảy lùi đi, bàn tay nắm kiếm chuẩn bị sẵn để cho một đòn quẹt ngang hoặc đâm thẳng, cách di chuyển như một chiến binh chuyên nghiệp, tuy còn hơi non nớt, nhưng chắc chắn rằng lớp trưởng hẳn đã có tâm huyết rất nhiều với ngành quân đội.

“ Tốt”

Âm thanh rất nhỏ thốt ra từ miệng của Thủy, tuy rất nhỏ nhưng với thể chất đã được cải thiện của Minh thì anh vẫn có thể nghe ra, xem ra lớp trưởng của bọn họ chắc chắn sẽ là một trong các người được lựa chọn rồi đây.

Không chỉ một mình trung úy Thủy, mà còn có cả đàn anh của bọn anh ở khoa quân đội, Nam cũng khá là thưởng thức Bích, không chỉ là bởi vì cam đảm của cô, mà còn vì mọi nỗ lực và chuẩn bị tốt nhất để chiến đấu chứ không phải là lo lắng không thôi, ánh mắt có hơi lượng, có thể thấy rằng cậu ra rất quan tâm đến cô gái này.

“ Rốnggggggggggggg”

Quay người lại sau khi dùng một chân chà mặt đất lấy lực cản dừng lại, con tê giác nhanh chóng dùng lực lao vào người Bích một lần nữa, nhưng cô không bật nhảy ra ngay tức khắc mà tiếp tục đứng yên.

“ Đúng rồi, đúng rồi, canh thời gian mà nhảy !”

Hai tay của Thủy nắm lại chờ đợi màn biểu diễn của cô gái bé nhỏ nhưng lại chứa đầy sự kiên quyết này, rất bình tĩnh, rất tốt, bọn cô chuẩn bị có một mầm non cực tốt rồi, nhanh nào, thể hiện cho bọn ta xem đi !

Bạn đang đọc Ma Pháp Sư Chơi Game Ở Tương Lai sáng tác bởi bao0593846371
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi bao0593846371
Thời gian
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.