Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Không thể rời khỏi ?

Tiểu thuyết gốc · 1632 chữ

“ Đại ca, vậy chúng ta vào lại game được chưa ? Em không quá thích ứng với một môi trường toàn kim loại thế này !”

Dachi bắt đầu cảm thấy hơi khó chịu, cũng phải thôi, hồi anh mới ra đời anh cũng quạu miết, cơ bản là được sống trong một nơi trong lành quen rồi, bước một phát tới thế giới hiện đại, là ai cũng không quen ngay được.

“ Lại đây !”

Gọi và ôn Dachi vào trong lòng, để thằng bé hòa vào một với anh, sau đó đeo lên máy chơi game

“ Kết nối sever, đăng nhập vào trong game !"

Vẫn câu lệnh quen thuộc như cũ, Minh bắt đầu lấy thân phận Divance tiến nhập vào trò chơi, tuy nhiên lần này anh có hơi khác, bởi vì anh không đăng nhập một mình, mà có thêm một thằng nhóc tinh nghịch lẽo đẽo đằng sau.

Tầm nhìn chợt tối, sau đó Davince nhìn thấy bản thấy trong hư không, anh không xuất hiện ở cánh rừng hay tân thủ thôn như trước, mà giờ đây anh lơ lững trong hư không, không nghe thấy được cái gì.

Đây là không gian bản nguyên mà Dachi nói ? Có vẻ huyền bí ghê, anh hoàn toàn không nhận ra bất cứ phương hướng nào ở đây.

“ Dachi, em đâu rồi !”

Lớn tiếng nói, Davince liền gọi to giữa không trung, ngay lập tức giọng của một đứa bé liền đáp trả lại anh.

“ Tới ngay, Davince ca, nhắm mắt lại đi, chờ em một tý !”

Dachi nhanh chóng trả lời, ở trong game cậu tồn tại như một linh thú, tuy rằng hệ thống không nhận biết cậu, nhưng mọi quyền hạn sở hữu của cậu đều không khác gì một linh thú cả, hơn nữa, cậu còn là linh thú có ý thức riêng của mình nữa chứ.

Một luồng sáng bắt đầu tụ quanh cơ thể Divance, chỉ trong chớp mắt, thân hình của anh lập tức biến mất trong không gian.

Bên tai không còn là hư vô tĩnh lặng nữa, bắt đầu có âm thanh có gió xào xạc, có tiếng chim hót líu lo trên trời, tiếng xột xoạt của những lùm cỏ, đồng thời.

“ Divance ca, mở mắt ra đi, chúng ta ra bên ngoài rồi đó”

Âm thanh của Dachi vang lên, anh ngay lập tức mở mắt ra để xem xem bản thân đang ở chốn nào, một khu vực không quá xa lạ, nhưng mà nơi này cũng không phải là Ethereal Soul thì phải, cũng không phải là tân thủ thôn mà giống như khu rừng phía Bắc hơn, tuy nhiên chắc là nơi anh đứng tại khá sâu trong khu rừng.

“ Nởi này là ?”

Có phần không chắc chắn lắm, anh hỏi đầu sọ của chuyện này xem sao

Dachi ngược lại, thằng bé có vẻ cực kỳ thích thú, một không gian toàn bộ là sinh mệnh trong lành, khí tức của mẹ thiên nhiên và cây cối làm nó cảm thấy khỏe hơn, nó quay lộn ngược vài vòng rồi cười hắc hắc trả lời

“ Đây là tận sâu trong khu rừng phía Bắc, theo hệ thống phán định, đẳng cấp của anh bây giờ có thể tiếp tục tăng được rồi, sau khi ký kết khế ước với một linh vật theo hình thức sinh mệnh không lìa, anh trở thành một Năng lực giả, bây giờ thì em khuyến khích anh nên cày thêm một chút level trước khi rời khỏi tân thủ thôn đi !”

Dachi hai mắt long lanh nhìn vào Divance, thằng bé giải thích cho anh biết nơi anh đang đứng là ở đâu, đồng thời vì sao nó lại lựa chọn địa điểm này

Tuy nhiên…

“ Level mười không phải là có thể chuyển sang khu vực khác rồi sao ? Tại sao lại có thể cày thêm level trước khi rời khỏi tân thủ thôn ? Điều này không phải là hơi ngược rồi sao ?”

Divance có chút bất ngờ trước lời nói của Dachi, cày thêm đẳng cấp trước khi rời khỏi tân thủ thôn ? cái quái gì vậy ?

Những game khác thông thường bản thân người chơi sẽ có một nhiệm vụ chuyển nghề, cái này khá giống với ký kết khế ước với linh thú, sau đó sẽ có một cổng dịch chuyển hoặc một lối đi được mở ra giúp người chơi rời khỏi tân thủ thôn, tùy vào trò mà player có thể trở về hoặc vĩnh viễn không quay về lại ngôi làng bắt đầu này.

“ Vì chỉ có một mình anh là đạt tới đẳng cấp 10 sớm hơn những người khác, đồng thời vì bản thân em cũng không được hệ thống trò chơi nhận diện rõ ràng, nếu anh muốn rời khỏi tân thủ thôn thì đành phải chờ đợi người chơi khác sớm đạt đến level 10 thôi.

Vì vậy nên em mới nói, anh nên tận dụng thời gian bây giờ để cày một đẳng cấp khá lớn trước khi người khác đuổi kịp anh đi, như vậy không phải anh vừa ẩn nhẩn được, vừa có thêm kinh nghiệm sao ?

Khu rừng phía Bắc này cũng không có quá nhiều quái cấp cao, tuy nhiên để mà cày lên tới cấp hai mươi cũng không phải là không thể, nơi đây là tận sâu trong khu rừng phía Bắc, sẽ có quái vật tinh anh, có thể giúp anh làm quen với Boss và các quái vật tri tuệ cao !”

Dachi giải thích cho anh biết rõ lý do vì sao mình còn chưa thể rời khỏi tân thủ thôn, rất đơn giản, bởi vì hệ thống không công nhận là anh đã trở thành một nghề nghiệp thứ hai, tuy Dachi được coi là một linh thú, tuy nhiên mọi thứ cũng có một ngoại lệ của nó.

Nhìn vào thằng bé nghịch ngợm, xem ra sinh vật đến từ thế giới khác bị kéo vào trò chơi thì không được xác nhận, ủa khoan, đợi đã, vậy nếu anh ký kết khế ước với một loại linh thú khác thì sao ?

“ Ôi, Dachi, anh không được hệ thống công nhận là đã trở thành một Năng lực giả, vậy nói cách khác anh vẫn có thể ký kết khế ước với đúng không ?”

Lập tức tìm ra khe hở, Davince hi vọng nguyện vọng của mình thành hiện thật.

“ Không thể nào đâu, tuy anh không được công nhận, nhưng sự thật là anh đã ký khế ước duy nhất, vậy nên anh không thể ký khế ước lần thứ hai, tuy nhiên, bởi vì hệ thống không có xác định rõ loại khế ước của anh nên anh có thể ký khế ước đồng bạn ở level 30, đây cũng coi như là một cheat nhỏ đi ?

Tuy nhiên, anh không sử dụng năng lực của cả hai loại khế ước cùng một lúc, nếu bị admin hoặc GM nhận ra thì đảm bảo hai chúng ta ăn đủ !”

Dachi dập tắc hi vọng nhỏ nhoi của anh, nhưng đồng thời thằng bé lại thắp sáng một hi vọng khác, có thể ký kết khế ước một lần nữa, tuy không phải là bây giờ cũng đã là một hack thật lớn rồi.

Tuy anh không phải là dạng thích chơi đểu, nhưng mà nếu đã có đồ ăn tới sẵn miệng mà không đớp thì hơi phí, ít ra như vậy thì anh sẽ đạt tới đẳng cấp cao nhanh hơn trong cái thế giới game có một tý liên quan tới Điệp tộc của mình.

“ Hửm ? Vậy để anh cày quái một tý, khi nào có người chơi đạt level 10 đầu tiên thì nhớ báo cho anh, anh cần phải trở về chào tạm biệt Thông ca và Lê tỷ một tiếng, đồng thời việc rời khỏi Ethereal Soul một cách đột ngột có thể gây ra biến động tại ngôi đền linh thiêng đó !”

Gật gù một chặp rồi Divance cũng chấp nhận tình hình của mình, anh không biết rõ bản thân mình đã mạnh như thế nào, nhưng hiện tại anh cần phải đẩy nhanh tốc độ luyện cấp lên cao nhất, rồi sau đó chào tạm biệt hai người bạn tại tân thủ thôn này mà rời đi

“ Ethereal Soul ? À , cái này anh thì không cần phải lo đâu, có khá nhiều trường hợp player không thể ký khế ước lần đầu với linh thú trực tiếp, và những người này sẽ bị dịch chuyển trở về tân thủ thôn trở lại, vậy nên trong trường hợp của anh …”

“ Anh sẽ bị coi như là một phế vật khế ước không thành công ? Tuy có hơi nhục nhã, nhưng mà tình huống này ít ra đỡ hơn là gây hỗn loạn ”

Đưa tay chạm vào đầu tỏ vẻ mệt mỏi, mọi thứ không tệ hại như anh nghĩ, và đơn giản là anh chỉ cần cày cấp hết mình trước khi có một Linh thú giả hoặc Năng lực giả mới được ra đời , phải không ?

“ He he, được rồi, cày đi thôi ! Em sẽ giúp anh .”

Cơ thể tỏa sáng, ma lực không giống ở trong thế giới thực tiễn, bây giờ năng lực của anh tràn đây sức mạnh, cảm giác như có thể trực tiếp sử dụng ma pháp trận ngay tại chỗ vậy, dùng ma thuật trong game, cảm giác khá là thích thú.

“ Ừm .. !”

Bạn đang đọc Ma Pháp Sư Chơi Game Ở Tương Lai sáng tác bởi bao0593846371
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi bao0593846371
Thời gian
Lượt đọc 23

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.