Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Định ra việc hôn nhân

Phiên bản Dịch · 1691 chữ

Ngô Nguyệt Bình sửng sốt, cơn đau nhức trên mặt làm nàng phản ứng lại, mẫu thân đây là đang trách tội nàng, sau đó Ngô Nguyệt Bình nghĩ tới cảnh sinh hoạt của bản thân trước khi xuất giá, căn bản không có chút tự do tự tại nào như ở Hứa gia, mẹ của nàng trọng nam khinh nữ, trước nay đều không có xem trọng nàng.

Là từ khi nào bắt đầu để ý tới nàng?

Là từ sau khi xuất giá, nàng có thể trợ cấp nhà mẹ đẻ nên mẹ của nàng mới bắt đầu đối đãi tốt, nhưng loại đối đãi tốt này trước nay chỉ dừng lại ở trên miệng, thực tế chẳng có cái gì. Chính lúc này đây, mẹ của nàng căn bản không có nghĩ cho nàng mà chỉ tìm cách để đệ đệ nàng có thể cưới được cô nương nhà huyện lệnh mà thôi.

Suy nghĩ cẩn thận làm Ngô Nguyệt Bình cảm thấy vô cùng lạnh lẽo, nàng hiện tại thật sự hối hận, vì cái gì lại bỏ qua những ngày tốt lành phía trước mà đi làm chuyện lung tung như vậy.

Tuy nhiên, hối hận thế nào cũng vô dụng, sự việc đã thành ra thế này thì một câu sám hối cũng chẳng có ích gì.

Thanh Chỉ qua ngày hôm sau mới biết sự tình đã được xử lý. Lâm thị cười hỏi Thanh Chỉ: “Muội cảm thấy cái vị Ngô Nguyệt Bình có bị hưu không?”

Thanh Chỉ khẳng định chắc nịch: “Sẽ không, nếu thật sự muốn hưu Ngô Nguyệt Bình thì ngay lúc đó đã đưa hưu thư, căn bản không cần đợi đến ngày hôm sau, cho nên chỉ là hù dọa mà thôi, hơn nữa, Ngô Nguyệt Bình người này tuy nhiều mặt không được như mong muốn, nhưng nàng cũng có một chút công lao, đó là sinh cho Hứa gia một cặp anh em sinh đôi, cho nên nhìn trên mặt mũi của cặp anh em này sẽ không thật sự hưu Ngô Nguyệt Bình.”

Thanh Chỉ cũng không hy vọng Ngô Nguyệt Bình bị hưu, nói thật, sau khi gả mà lỡ nàng xử lí quan hệ chị em dâu không tốt, nếu đổi một người chị em khác, ai biết sẽ xuất hiện tình huống gì đâu?

Lâm thị cười gật gật đầu: “Ta cũng cảm thấy sẽ không thật sự hưu, hơn nữa, không hưu đối với muội mà nói có chỗ lợi, tuy rằng không phải muội không phải là nguyên nhân nhưng cũng có chút quan hệ với muội, nếu thật sự hưu nàng, lúc muội gả qua khẳng định sẽ bị đàm tiếu linh tinh.”

Thanh Chỉ hiểu rất rõ đạo lý này, rốt cuộc con người theo bản năng luôn đồng tình với kẻ yếu, thân phận của nàng lại cao hơn nhiều so với người ở Điềm Thủy, tự nhiên sẽ sinh ra một loại kính sợ, chuyện này đối với nàng sẽ càng thêm bất lợi!

Thanh Chỉ nói tiếp: “Kỳ thật, còn có một nguyên do nữa đó là, Hứa Diễn hẳn sẽ bận tâm tới đại ca hắn, cho nên bản thân Hứa Diễn lúc này cũng chỉ là ôm chút tư thái muốn cho Ngô Nguyệt Bình một chút giáo huấn, tuy nhiên, giáo huấn này cũng đã đủ rồi.”

Quan hệ của Hứa Diễn với người trong nhà không hẳn là tốt, nhưng phàm là người thông minh thì sẽ không để quan hệ quá kém với người nhà, trừ khi có chuyện lớn đến thật sự không thể vãn hồi.

Lâm thị cảm thấy Thanh Chỉ thật sự thông minh hơn quá nhiều so với tưởng tượng của nàng, vì thế càng tiếp xúc với Thành Chỉ, nàng càng thưởng thức Thanh Chỉ hơn.

Ở bên này, Hứa Diễn lúc sáng phải gánh nước chẻ củi. Hắn hiện tại càng thích thân thể này của chính mình, tuổi trẻ khí tráng, dù ngày hôm qua mệt mỏi như thế nào thì nghỉ ngơi cả đêm xong, qua ngày hôm sau vẫn cảm thấy sinh cơ bồng bột, cảm giác tuổi trẻ thật tốt!

Hứa Lượng do dự một phen rồi đi tới chỗ của Hứa Diễn: “Tam đệ, sự tình của đại tẩu ngươi....”

Cùng Ngô Nguyệt Bình thành thân 3-4 năm, tuy rằng có chút gập ghềnh, nhưng cảm tình vẫn có, lại còn có hài tử, do vậy Hứa Lượng lần này tuy tức giận với việc làm của Ngô Nguyệt Bình, nhưng thật sự nếu nói muốn hưu thì Hứa Lượng vẫn không muốn.

Hứa Diễn từ đầu đến cuối cũng không có nghĩ tới chuyện phải hưu Ngô Nguyệt Bình nên chỉ cười nói: “Đại ca, huynh yên tâm, dù sao cũng có Vĩnh Xương với Vĩnh Bình ở đây nên đại tẩu sẽ không bị hưu đâu, chỉ là hành động này của đại tẩu cũng thật quá đáng, chuyện hưu ta chưa nói đến, nhưng nếu sự việc xảy ra thì nhà của chúng ta cũng xong rồi, rốt cuộc người ta là quan, cho nên vẫn phải cho đại tẩu một cái giáo huấn!”

Hứa lượng liên tục gật đầu: “Ta biết, sự tình lần này nàng ta làm thật quá đáng, nói thật lúc ấy ta thậm chí còn muốn đánh nàng một trận, nhưng ta cũng biết tính cách của nàng, sau này nàng nhất định sẽ an phận.”

Hứa Lượng kỳ thật cũng không hài lòng với việc làm của Ngô Nguyệt Bình, nhưng Ngô Nguyệt Bình dù sao cũng là thê tử của hắn, hắn làm nam nhân cũng phải chịu trách nhiệm.

Hứa Diễn cười nhẹ: “Đại ca, ta sẽ đi nói với tổ mẫu, chỉ là đại tẩu không thể trở về ngay lập tức được.”

Hứa Lượng đương nhiên hiểu rõ, vội vàng nói: “Được, ta cũng nghĩ vậy, vẫn nên làm cho nàng ta sợ hãi vài ngày mới được.”

Nói xong, Hứa Lượng đã bắt đầu làm việc với Hứa Diễn. Thật ra, hắn cảm thấy đệ đệ của mình là người đọc sách thì không nên làm những công việc này, nhưng Hứa Diễn giống như căn bản không thèm để ý.

Mà Hứa Lượng không thể không thừa nhận rằng Hứa Diễn như vậy đích thật làm cho hắn càng thêm thoải mái ở trong lòng.

Hứa Lượng hỏi: “Đệ dự định khi nào tới cửa cầu hôn?”

Hứa Diễn nói: “ Chờ thêm mấy ngày nữa đi!”

Giống như lời Hứa Diễn nói, lễ cầu hôn đã nhanh chóng tiến hành.

Hứa Diễn đi tới huyện Tùng Dương để nói với Diệp Hằng một tiếng, chủ yếu là giải thích sự tình phát sinh vào ngày đó, Diệp Hằng coi trọng Hứa Diễn, hơn nữa ngày đó hắn xử lý rất tốt, đương nhiên sẽ không trách móc hắn quá mức nặng nề.

Diệp Hằng ôn hòa nói: “A Diễn, chuyện này huynh không cần để ở trong lòng, lúc ấy huynh xử lí sự việc rất ổn thỏa, hơn nữa, chuyện này cũng không phải do huynh chủ động, cho nên chỉ cần huynh về sau đối tốt với tứ muội của ta là được.”

Bởi vì duyên cớ của thê tử nên trong vô thức Diệp Hằng cũng ít nhiều có chú ý tới tới Thanh Chỉ.

Ngày 29 tháng Giêng, Hứa Diễn mang theo bà mối cùng phụ mẫu của chính mình tới cửa cầu hôn.

Việc hôn nhân này ngay từ đầu đã thương lượng tốt, hơn nữa chủ yếu nhìn trúng khả năng phát triển vô hạn của Hứa Diễn trong tương lai, cho nên đối với hắn, Diệp Hằng rất khoan dung.

Vương thị cũng được trượng phu và con dâu dặn dò, cũng không quá khó xử đối tới Hứa Mạnh thị, tất nhiên cũng sẽ không có quá nhiều nhiệt tình, nhưng dù sao cũng có Lâm thị ở đây, cho nên sự tình cũng không khó coi cho lắm.

Hai bên cứ như vậy trao đổi thiếp canh, nhưng rốt cuộc khi nào thành thân thì còn chưa có ngày xác định, chỉ là nói trong năm nay.

Thanh Chỉ khi ra ngoài mới thấy Hứa Mạnh thị, đích thực là bộ dáng của một nông phụ, tuy rằng tận lực giữ bình tĩnh nhưng vẫn có thể nhìn ra được sự câu nệ.

Nhưng đồng thời Thanh Chỉ cũng cảm thấy Hứa Mạnh thị người này rất giản dị, dù sao cũng không giống với những người nàng gặp trước kia, bởi vì điểm này mà Thanh Chỉ cảm thấy cuộc hôn nhân với Hứa Diễn kỳ thật cũng không có phản cảm như trong tưởng tượng.

Chờ sau khi đoàn người Hứa Diễn rời đi, Vương thị nghĩ, đối với Anh Bác Hầu phủ trước nay nàng đều không có cảm thụ được cảm giác ưu việt khi gả nữ nhi, ngược lại lần này cảm nhận được thành ý của Hứa gia, cho nên tâm tình trở nên tốt hơn nhiều, nói với Lâm thị: “ Cho Tứ nha đầu nơi đó thêm hai trăm lượng đi.”

Tuy rằng sính lễ Hứa gia đưa nàng không để vào mắt, nhưng cái mà Vương thị thích chính là thái độ của người nhà họ Hứa, cho nên vẫn dặn con dâu sắp đặt tốt một chút, kỳ thật, cũng là muốn tìm một ít sự ưu việt ở Hứa gia.

Lâm thị biết ý tứ của mẹ chồng, cười nói: “Vẫn là mẫu thân từ bi, con dâu nhất định đem việc hôn nhận của tứ muội muội làm cho thỏa đáng.”

Có thể vì Thanh Chỉ tranh thủ một ít phúc lợi, Lâm thị rất nguyện ý.

Vương thị gật gật đầu: “Ta biết con suy tính rõ ràng, nhưng còn chỗ Tam muội muội cũng không nên bỏ qua.”

Chung quy lại cũng là kết thân với Anh Bác Hầu phủ, tuy không biết về sau như thế nào nhưng hiện tại vẫn việc hôn nhân này quan trọng hơn.

Bạn đang đọc Điền Viên Thủ Phụ Sủng Thê (Dịch) của Tỳ Bà
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tranmongthuy123
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.