Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nguyệt sự tới

Phiên bản Dịch · 1065 chữ

Chuyện này cũng không khó, dù sao một mình Anh Bác hầu phủ cũng nuốt không nổi nên muốn tìm thêm người, trận thế càng lớn đồng nghĩa với lợi ích càng cao, cho nên thêm một Lưu gia cũng có thể.

Bất quá, còn chưa gả qua đã bắt đầu nhúng tay vào chuyện làm ăn của Anh Bác hầu phủ, có thể nhị công tử của Anh Bác hầu phủ sẽ không để ý nhưng những người khác thì sao?

Điều này không có quan hệ gì với Thanh Chỉ, nàng chỉ là suy nghĩ một chút thôi.

Lại nói tiếp, có nhiều chuyện không thể làm cho tất cả mọi người hài lòng, cho nên chỉ cần mình có thể lấy được chỗ tốt, sau đó lại làm cho người khác không thể nói gì được là được rồi.

Chỉ là, Diệp Thanh Vinh có bản lĩnh như vậy sao?

Hiện tại xem ra, Diệp Thanh Vinh ngay cả chuyện này cũng không nghĩ tới!

Mùng Ba lần này Lâm thị cùng Diệp Hằng trở về Kim Lăng. Lâm thị đã lâu không trở về nhà mẹ đẻ vốn đã cao hứng, đúng lúc lần này trở về được hơn mười ngày, lại càng thêm vui mừng.

Thanh Chỉ đưa cho Lâm thị đủ loại hà bao tinh xảo, nghĩ đến sau khi Lâm thị trở về khó tránh khỏi các loại xã giao, hà bao là không thể thiếu.

Lâm thị cũng rất vui vẻ. Thanh Chỉ có thể đưa hà bao tới cho nàng, hà bao này nếu đẹp thì lấy ra tặng người cũng là một loại thể diện, chỉ là Lâm thị cũng biết Thanh Chỉ làm những hà bao này là dùng để đổi tiền, cho nên chưa bao giờ mở miệng yêu cầu.

Lúc này vừa thu lại vừa nghĩ chờ sau khi trở về nhất định phải cho Thanh Chỉ thêm một chút đồ mới được.

Đoạn thời gian kế tiếp, Thanh Chỉ an tĩnh ở trong viện. Mỗi ngày ngoại trừ việc thỉnh an thì trên cơ bản nàng sẽ không ra ngoài.

Ra ngoài có quá nhiều người qua lại. Nhiều người, thị phi nhiều, điểm này Thanh Chỉ đặc biệt không thích.

Còn có, nguyệt sự của Thanh Chỉ cũng vừa đến. Đây là lần đầu tiên sau khi rơi xuống nước nàng đến nguyệt sự, đau đến tê tâm liệt phế.

Thanh Chỉ nằm trên giường, đặt túi nước nóng dưới bụng vẫn cảm thấy lạnh đến đau đớn.

Đại phu vừa mới đi, chỉ là kê một ít thuốc làm ấm tử cung, đặc biệt nói với nàng cần chậm rãi nuôi dưỡng. Thanh Chỉ nghe xong, nằm trên giường nhắm mắt mơ mơ màng màng muốn ngủ, bất quá đau bụng căn bản không có cơ hội ngủ.

M mơ màng màng giống như nghe được tiếng ma ma bên cạnh Vương thị tới, dòi hỏi Hương Nguyệt tình huống, rồi nói là mấy ngày sau không cần qua thỉnh an.

Vương thị chú ý thanh danh, đương nhiên sẽ không để Thanh Chi đang sinh bệnh lại đi qua thỉnh an. Bất luận thế nào cũng làm cho Thanh Chỉ rất nguyện ý tiếp nhận. Với tình huống hiện tại của nàng thì thỉnh an thực sự có chút khó khăn.

Tình huống sau đó thế nào Thanh Chỉ cũng không biết. Hương Nguyệt tiến vào thấy Thanh Chỉ hình như đang ngủ, thở phào nhẹ nhõm, bắt đầu nấu cháo trắng cho nàng.

Diệp Thanh Vinh sau khi biết tình huống của Thanh Chỉ phi thường cao hứng, nói với di nương của mình: " Vốn lo lắng sợ thân thể của nàng tốt lên, không tốt thì hôn sự với Anh Bác hầu phủ lại một lần nữa rơi trúng đầu nàng. Hiện tại chung qua nàng ta phúc bạc, thân thể như thế không nhất định có thể sinh con. Mà không thể sinh hài tử thì Anh Bác hầu phủ đương nhiên không muốn! "

Nghĩ tới đây, Diệp Thanh VInh cuối cùng cũng an tâm. Bất quá, nghĩ đến chuyện đêm giao thừa, nàng vẫn cảm thấy nghẹn khuất, nếu có cơ hội nhất định phải cho Diệp Thanh Chỉ một bài học.

Đại di nương cũng rất nguyện ý nhìn thấy Thanh Chỉ không tốt, nhìn nữ nhi có tiền đồ của mình kiêu ngạo nói: " Lúc ngươi sinh ra, ta đã lặng lẽ để thần bà tính toán cho ngươi. Khi đó thần bà liền nói ngươi mệnh đại phú đại quý. Hiện tại không phải đã ứng nghiệm hay sao !"

Lời này làm Diệp Thanh Vinh rất cao hứng. Nàng nói: " Di nương, thần bà kia còn có thể tìm được sao ? Ta còn muốn hỏi bà ta làm thế nào để có được một đứa con trai !"

Nếu có thể sinh con trai, Diệp Thanh Vinh cảm thấy địa vị của mình tại Anh Bác hầu phủ nhất định sẽ càng thêm ổn định.

Đại di nương cũng cảm thấy như vậy, liền nói: " Ta cũng đã nhiều năm không có liên lạc với nàng. Bất quá, tìm vẫn có thể tìm được. Tam tiểu thư trước tiên đừng nóng vội, để ta sai người đi tìm."

Buổi tối Thanh Chỉ tỉnh lại một lần, cảm giác dưới bụng đau đớn kịch liệt, nàng cười khổ. Nếu sớm biết sẽ thảm thiết như vậy, nàng còn có thể để mình rơi xuống nước sao ?

Cơ hồ không chút do dự, Thanh Chỉ biết đáp án là có, bởi vì nàng căn bản không còn lựa chọn nào khác. Ngoại trừ dùng phương thức như vậy để từ chối mối hôn sự kia, nàng cũng không biết có biện pháp nào nữa không. Cũng không thể vì nhất thời mà hủy diệt cả đời mình đi !

Mà bây giờ, nàng cũng không xác định được cả đời mình có phải bị hủy diệt hay không, ít nhất đến bây giờ nàng vẫn không thể hoàn toàn nắm giữ vận mệnh của mình. Có thể một ý nghĩ của Diệp huyện lệnh hoặc là Diệp thái thái đều có thể đẩy nàng vào vực sâu vạn trượng. Mà kế hoạch của nàng cũng căn bản không biết có thể thành công hay không.

Bạn đang đọc Điền Viên Thủ Phụ Sủng Thê (Dịch) của Tỳ Bà
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tranmongthuy123
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 25

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.