Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giải cứu mỹ nhân Nhược Hy

Tiểu thuyết gốc · 1660 chữ

Lúc này một bên tiểu cô nương đang lùi về, nàng là Nhược Hy, nàng bị đám lưu manh này chặn lại.

Các ngươi muốn làm gì, Nhược Hy nàng hét lớn nói, nàng muốn mọi người tới giúp nàng, dù là ai đi chăng nữa.

Một tên lưu mạnh đi tới, hắn thấy Nhược Hy nàng lùi về sau, hắn càng thêm đắt ý, nhưng thân thể nữ nhân của nàng, tên lưu mạnh lại tham lam thân thể nàng, thật là đẹp, hắn không ngờ tụi hắn lại gặp một nữ nhân xinh đẹp như vậy.

Hắc hắc, cô gái nhỏ, đừng có mà la hét, không có ai tới đâu, hay là đi với bọn anh tìm niềm vui, tất nhiên bọn anh sẽ chăm sóc cưng, vừa nói tên lưu manh tay loạn sờ vào người nàng.

Làn da mịn màng trắng nõn của nàng, làm kích thích tên lưu manh, Nhược Hy nàng không nhịn được thối lui, các ngươi đừng có mà tát quái, ta, ta báo cảnh sát đó, Nhược Hy nàng đã khóc.

Thường ngày nàng đâu có đi đường này, hôm nay vì muốn đi nhanh qua trường, nàng quyết định đi đường này cho nhanh.

Ai ngờ đâu gặp lưu manh, tụi hắn sờ tay nàng còn muốn ôm nàng, Nhược Hy giờ nàng đã sợ vỡ mật, nàng chỉ mạnh miệng tí thôi.

Người nàng đã không ngừng run lên, 3 tên lưu manh đi tới sát người nàng, bọn hắn cười nàng, bọn hắn như là con sói vậy, muốn đùa giỡn với nàng, nàng như là con mồi để 3 người bọn hắn tới xơi tái.

Mà lúc này tên lưu manh kia không nhịn được nữa, vì Nhược Hy nàng lúc này yếu đuối một mặt đáng yêu, bên dưới hắn đã cương cứng, hắn muốn bắt nàng là đè nàng xuống đ-t nàng.

Nghe nói học sinh hương vị lỗ l-n rất khích, chơi rất đã, cho mặt nàng la lối, hắn càng hưng phấn, đồng bọn hắn cũng vậy, 3 người vậy lại gần.

Nhược Hy nàng không còn cách nào tránh thoát, nàng nhắm mắt lại, 3 tên lưu manh xông tới, bọn hắn nắm lấy tay nàng, đè nàng vào tường.

Nhược Hy nàng bị đau, nàng rên lên một tiếng, âm thanh nàng làm 3 tên lưu manh càng thêm hưng phấn, bọn hắn xé áo nàng, mắt bọn hắn đỏ ngầu lên.

Lúc này một chân của Lâm Tiêu đạp vào khuôn mặt của tên lưu manh, thời gian như chậm đi, Nhược Hy thấy một màn này, nàng há to miệng, trong lòng tự nhủ, được cứu rồi.

Từ khi Lâm Tiêu xuất trận, những tên lưu manh thấy lão đại đạp bay, tụi hắn không do dự, dùng nắm đấm của mình, đấm vào khuôn mặt của Lâm Tiêu, lúc này Lâm Tiêu thấy chuyển động nắm đấm của tên lưu manh đó rất chậm, hắn né sang một bên, chân hắn rất nhanh bước ra, đập lên bụng tên lưu manh đó.

Một tên lưu manh béo, hắn dơ hai tay gấp gọn lại, dùng như trẻ củi đánh xuống, lực đấm xuống này rất mạnh.

Nhưng với Lâm Tiêu như trò trẻ con, hắn rất nhanh tránh thoát, lộn một vòng trên không trung, hắn xoay 360 độ, cú đá hắn bay thẳng tới mặt tên béo lưu manh, làm tên lưu manh bị đã khuôn mặt vặn vẹo, hắn như bị trùng kích vậy, người hắn bay ra rất xa, máu chảy đầm đìa.

Tên lão đại lưu manh thấy màn này, hắn không thể tin được, hắn sẽ không quên được cảnh này, thật sự quá đẹp, quá có lực, cơ thể hắn run rẩy.

Nhược Hy như gặp chàng bạch mã vương tử vậy, trong hình bóng nàng chỉ nhìn thấy Lâm Tiêu đá một cước tên béo, lại soái, lại đẹp trai.

Nhược Hy nàng thấy Lâm Tiêu che chở trước mặt mình, nàng cảm nhận được sự an toàn, núi dụa cao lớn.

Lúc này tên lưu manh lão đại, thấy Lâm Tiêu bước tới mình, hắn quỳ xuống xin lỗi, cầu mong tha thứ, Lâm Tiêu sao thể tha, hắn chưa hoàn thành nhiệm vụ của mình, thế là hắn đánh cho 3 tên sưng mặt mũi, nhiệm vụ lúc này cũng hoàn thành.

15 điểm tăng cường đã tới, Lâm Tiêu mở ra điện thoại, nhìn vào bên trong, hắn mở bảng tên mình.

Tên : Lâm Tiêu.

Tuổi : 17.

Độ bền : 20.

Sức mạnh : 20.

Nhanh nhẹn : 20.

Tăng điểm : 15 điểm.

Lâm Tiêu nở nụ cười đường công, mà như vậy làm Nhược Hy nàng si mê, nàng đi tới Lâm Tiêu cảm ơn, đồ đồng phục nữ sinh nàng đã bị xé ra, làm lộ một ít nơi vú nàng, nếu thêm chút nữa là nàng lộ rồi.

Lâm Tiêu nhìn thấy bên dưới hắn đã cương cứng lên, nhưng hắn ho nhẹ, Nhược Hy thấy vậy mới để ý che ngực, xấu xa mà, vậy mà nhìn trộm ngực nàng.

Nhưng Nhược Hy cũng vui vẻ, biết mị lực mình vẫn còn, Lâm Tiêu thấy nàng như vậy, đưa áo khoác mình đưa cho nàng, Nhược Hy cảm ơn, nàng muốn mời Lâm Tiêu đi ăn một bữa vì cứu nàng.

Không có Lâm Tiêu thì Nhược Hy nàng đã bị hiếp dâm rồi, nghĩ tới đó khuôn mặt nàng tái xanh, Giờ nàng như vậy sao đi học được nữa.

Lâm Tiêu thấy vậy đề nghị lên xe của hắn, Lâm Tiêu chạy xe đạp điện, vì hắn nghèo không tiền mua xe, hắn chở Nhược Hy nàng phía sau.

Nhược Hy nhìn nam nhân Lâm Tiêu chở mình, nàng cảm giác rất an toàn, tay nàng ôm lấy phía trước hắn, Lâm Tiêu bị nàng ôm, cộng với bộ ngục nàng cọ lên lưng hắn, làm cho Lâm Tiêu không nhịn nổi bên dưới cương cứng hơn.

Thật đúng là yêu tinh mà, nếu không ngoài đường, hắn đè nàng xuống dưới mà đ-t phát tiết rồi.

Chạy ngang qua đường, mọi người chỉ trỏ, nào là nói Lâm Tiêu may mắn, được bạn gái nữ nhân như Nhược Hy.

Lâm Tiêu cũng không quan tâm, hắn chở nàng tới chỗ nhà, lúc này Nhược Hy nàng thẹn thùng đi xuống cảm ơn Lâm Tiêu.

sao ngươi biết tên ta, Lâm Tiêu bất ngờ hỏi.

Hừ.! Đồ ngốc chúng ta học chung lớp mà, ngươi lên lớn toàn ngủ không, ta thật sự rất ghét con người làm biếng như ngươi, nhưng hôm nay ta mới biết, ngươi thật soái, cũng cảm ta ngươi cứu ta.

Tạm biệt, nói xong Nhược Hy ngượng ngùng muốn chạy vào, bị Lâm Tiêu gọi lại, Nhược Hy nàng quay đầu lại.

Nè bạn học Nhược Hy, cho ta chụp ngươi một tấm hình được không, ta sợ ta quên cô.

Nhược Hy nghe vậy mỉn cười, nàng lẩm bẩm nói, không phải ngươi thấy ta đẹp định cua ta sao, bài đặt lấy cớ này nữa.

Thế là Lâm Tiêu chụp hình nàng vào, cũng thêm kết bạn với nàng.

Lúc này Nhược Hy với hắn tạm biệt nhau.

Lâm Tiêu mở ra bản tên của Nhược Hy nàng.

Tên : Nhược Hy.

Tuổi : 17.

Độ thiện cảm : 50.

Độ nhạy cảm : 10.

Chu cha vậy mà độ thiện cảm 50, cảm thấy yêu ta rồi hay sao.

Lâm Tiêu cũng không vội, hắn mở bản tên mình lên, thêm điểm tăng cường vào 3 dòng thuộc tính.

Tên : Lâm Tiêu.

Tuổi : 17.

Độ bền : 25.

Sức mạnh : 25.

Nhanh nhẹn : 25.

Điểm tăng : 0.

Thoải mái, Lâm Tiêu cảm thấy thoải mái khi mỗi lần thấy mình mạnh hơn, con mắt hắn sáng hơn nữa, hắn có thể nhìn thấy nơi xa kia, dù rất là xa.

Hắn hút sáo, lấy xe chạy đi, Nhược Hy theo dõi hắn nãi giờ, thấy hắn hút sáo đi, nàng mỉn cười bước vào nhà.

Lâm Tiêu chở về phòng nằm một chỗ, hắn như đã trốn tiết đi.

Lúc này có một số điện thoại cho hắn, là cô giáo Tần Mai, Lâm Tiêu bất đắt dĩ nghe điện thoại.

Lâm Tiêu bạn học, em hôm nay không lên lớp, ta nghe nói em đi với Nhược Hy, hai em đi đâu mà nghĩ học, tiếng giận dữ trong cô giáo Tần Mai truyền lại.

Lâm Tiêu lúc này, để điện thoại xa xa, hắn không dám để gần lỗ tai mình, sợ nàng mắng hắn điếc tai mất.

Một lúc sau Tần Mai cô giáo mới không mắng nữa, Lâm Tiêu mới giải thích, cô giao Tần Mai nghe xong rồi hừ một tiếng.

Nói hắn không được trốn học nữa, tại Lâm Tiêu hay trốn học đi chơi với đám bạn, thường ngày hắn hay đánh 5 vs 5 với bạn bè.

Cô giáo Tần Mai sợ hắn không học tập giỏi, thì sợ rớt mất thành tích của hắn.

Lâm Tiêu cũng biết, hắn nói vài câu với cô giáo Tần Mai xong cúp máy.

Tối đến Lâm Khả mệt mỏi về, nàng không thể không ngừng nhớ đứa cháu trai Lâm Tiêu, khi gặp hắn nàng lại ôm lấy người hắn, Lâm Tiêu cũng làm đồ ăn ngon cho 2 người.

Ăn xong không chờ đợi được, Lâm Khả chủ động hôn với Lâm Tiêu, nàng không nhịn được nữa, nàng không thể quên cảm giác sung sướng đó.

Thế rồi Lâm Tiêu đưa nàng lên phòng, tiếng rên rỉ sung sướng phát ra từ phòng Lâm Khả nàng cũng giờ là phòng Lâm Tiêu.

Hai người như đ-t nhau tới sáng, Lâm Tiêu buổi sáng cho nàng bú lấy nhục bổng mình xong mới lên tới trường học.

Bạn đang đọc Điện Thoại Bảo Khí Cảm Xúc sáng tác bởi phongquan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi phongquan
Thời gian
Lượt thích 12
Lượt đọc 515

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.