Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cùng dì Lâm Khả kích tình buổi sáng

Tiểu thuyết gốc · 1413 chữ

Buổi sáng thức dậy, Lâm Tiêu rất là sảng khoái, tuy không được ôm mỹ nữ dì Lâm Khả ngủ, nhưng hắn cũng rất vui vẻ, vì tối hôm qua hắn với nàng điên cuồng với nhau.

Lúc này Trần Mẫn đã làm đồ ăn xong, Lâm Khả bị Lâm Tiêu làm cho mệt mỏi, nên nàng ngủ rất ngon lành, Lâm Tiêu ra ngoài chỗ bàn ăn.

Hắn với Trần Mẫn đã quá quen thuộc, nên hắn không ý tứ gì mà cởi trần ra ngoài ăn.

Trần Mẫn nhìn thấy con trai thân hình 8 múi, làm cho nàng đỏ cả khuôn mặt.

Lâm Tiêu ngồi vô bàn, nhìn sang thấy mẹ mình thẹn thùng, hắn suy nghĩ không lẽ mẹ đã biết ta cùng dì, nhưng sao nàng không nói gì.

Lâm Tiêu cũng không suy nghĩ nhiều, hôm nay hắn nghỉ ngơi một buổi với mẹ, hắn muốn hôm nay thật tốt cho mẹ hắn vui vẻ.

Lúc này nhiệm vụ tới, Lâm Tiêu cầm điện thoại lên, hắn mở ứng dụng điều khiển cảm xúc, nhiệm vụ tuyên bố rằng.

(Hoàn thành nhiệm vụ, được 30 điểm tăng cường)

Không thể không nói, 30 điểm tăng cường thật hấp dẫn hắn, Lâm Tiêu mở bản danh sách mình lên, nhìn vào bản cá nhân mình.

Tên : Lâm Tiêu.

Tuổi : 17.

Độ bền : 40.

Sức mạnh : 40.

Nhanh nhẹn : 40.

Điểm tăng : 0.

Mẹ hôm nay ta dẫn ngươi đi cho biết thành thị là ra sao, Lâm Tiêu cười cười nhìn nàng nói.

Trần Mẫn bị nụ cười của con trai ấm áp, nhớ lại hôm qua hắn uy mãnh đè Lâm Khả ra làm, thật sự là 2 người khác nhau, hôm nay con trai nhìn dịu dàng ấm áp, nàng đồng ý với hắn.

Hai người ăn cơm xong, một lát sau Trần Mẫn lên kêu Lâm Khả nàng, Lâm Khả đang trong tình trạng nữa mê nữa tỉnh, hôm qua cùng Lâm Tiêu quá nhiều lần, hắn rót tử cung nàng tinh dịch không biết bao nhiêu lần.

Nên giờ nàng có chút mệt mỏi, nhưng cũng có chút thư thái, Trần Mẫn kêu nàng dậy ăn sáng, rồi nàng mặc bộ đồ thật đẹp.

Lâm Khả hiếu kỳ nói, chị Trần Mẫn sao chị mặc đồ đẹp thế, bộ hẹn với nam nhân nào đó sao, Lâm Khả cười tà mị nói.

Đúng vậy, chị đang hẹn với nam nhân, Trần Mẫn vừa nói, vừa trải mái tóc mình, nàng thay một bộ trắng tinh, nhìn xinh đẹp vô cùng, nàng son lên môi mình màu đỏ mộng, nhìn nàng giờ không khác cô nương hẹn hò vậy, rất là yêu đời, cũng rất xinh đẹp.

Lâm Khả ngạc nhiên, nàng nhớ Trần Mẫn mới tới hôm nay, lại có người hẹn hò với nàng, Lâm Khả tò mò hỏi.

Là nam nhân nào mà được chị chú ý thế, ai mà có mị lực câu hồn chị Trần Mẫn ta đây.

Nói xong, Lâm Khả đi tới trêu chọc Trần Mẫn, sờ lên người nàng, Trần Mẫn bị sờ, nhớ tới tối qua con trai cùng Lâm Khả, làm nàng thẹn thùng xấu hổ quát lên.

Lâm Khả đừng trêu chọc nữa, chị hôm nay cùng con trai đi mua sắm, nên em ở nhà đi nha.

Lâm Khả nghe xong, nàng hưng phấn nói, chị cho em đi cùng với được không, Lâm Khả mong chờ, ánh mắt nàng như con mèo nhỏ vậy, rất là đáng yêu.

Trần Mẫn lúc này quay đầu ngạo kiều nói, không được chị và con trai chị đi mua ít đồ, em yên tâm chị sẽ mua giúp em vài bộ.

Lâm Khả nghe vậy, nàng buồn bã đi ra ngoài, lúc này nàng đang vào phòng tắm đánh răng, Lâm Tiêu lúc này đằng sau ôm lấy nàng.

Sao buồn vậy dì, không lẽ hôm qua dì còn muốn, Lâm Tiêu vừa cười sờ soạn thân thể nàng nói.

Hừ.! Hừ.! Đồ sắc quỷ, ai muốn ngươi chứ, kêu mẹ ngươi đi mua sắm hẹn hò, mà lại không kêu ta, nàng như là tiểu tình nhân hờn dỗi.

Đừng có giận dỗi ta mà, thật ra ta kêu mẹ ta muốn cho nàng xem thành phố xinh đẹp thế nào thôi, yên tâm đi, buổi tối ta sẽ làm dì thoải mái.

Lâm Tiêu liếm lên lỗ tai của Lâm Khả nói, Lâm Khả làm hắn liếm lỗ tai, cùng lời tâm tình làm cho điên đảo.

Lâm Tiêu còn sờ trước ngực nàng mà bóp, Lâm Khả hưởng thụ rên rỉ lên, sau đó Lâm Tiêu đè nàng xuống bồn tắm, hắn để nàng trên bàn trong phòng tắm, hai người kích hôn nhau.

Lâm Tiêu cởi quần nàng xuống, nhìn thấy cái l-n đỏ mộng của Lâm Khả, hắn không nhịn được mà nhìn nhiều một điểm, thật sự l-n nàng rất đẹp, hắn cúi đầu xuống mà ngậm lấy hột le của nàng mà day dưa, hắn không ngừng mút lấy mút để hột le nàng, Lâm Tiêu ngậm chặt lấy nó mút chùn chụt.

Tiếng kêu dâm đãng hút hút vang lên, cùng tiếng rên rỉ của Lâm Khả, dâm thủy của nàng chảy càng nhiều hơn.

Lâm Tiêu không thể chờ đợi nữa, hắn móc nhục bổng to lớn đầy gân xanh của mình, hắn hưng phấn đúc vào l-n của nàng.

Không ngờ cái l-n của Lâm khả vẫn bóp chặt lấy nhục bổng hắn, Lâm Tiêu thoải mái hắn đúc ra vào càng nhanh hơn.

Vì không cho Trần Mẫn nghe thấy, Lâm Khả che miệng mình lại, để không cho tiếng rên rỉ phát ra, Lâm Tiêu thấy nàng như vậy càng kích thích.

Hắn nắm lấy hai đùi nàng dạng ra, nhục bổng hắn càng ra sức đ-t vào càng sâu, Lâm Tiêu nhìn nhục bổng ra ra vào vào bên trong l-n của dì hắn.

Càng nhìn Lâm Tiêu càng hưng phấn, hắn đẩy càng nhanh hơn, hai bầu vú nàng ngày trước mặt, Lâm Tiêu cúi xuống hôn lên vú nàng, đầu lưỡi hắn không ngừng hút lấy núm vú nàng, hắn ngậm vào mút chùn chụt.

Lâm Khả bị Lâm Tiêu làm cho bên dưới sung sướng thoải mái, nàng không nhịn được rên lên, Nàng cố rên nhỏ hết mức, nhưng vì sướng quá, gặp Lâm Tiêu vừa đưa nhục bổng vào cái l-n mình ra vào như điên, vừa múc bầu vú nàng.

Trên dưới bị hắn làm cho, khoái cảm nàng càng dâng trào lên, không nhịn được, bên dưới nàng bắt đầu xuất ra dâm dịch, nàng thoải mái rên lên thật lớn, nhưng rồi bị miệng Lâm Tiêu cho chặn lại, hắn đưa đầu lưỡi cùng nàng kích hôn.

Nước bọt cùng đầu lưỡi bị hắn nuốt, làm nàng đê mê tê dại hưởng thụ, nàng ôm lấy cổ Lâm Tiêu, mặc cho Lâm Tiêu làm gì nàng, Lâm Khả nàng chỉ muốn hưởng thụ khoái cảm cùng sự thoải mái kích thích này.

Lâm Tiêu lúc này cũng bị bên dưới Lâm Khả bớt chặt, hắn không thể nhịn được nữa, càng ra sức bắn vào tử cung nàng.

Nhìn cơ thể Lâm Khả co giật, Lâm Tiêu không ngừng hôn lên môi nàng, đầu lưỡi hắn xâm nhập quấn lấy lưỡi nàng, hút lấy lưỡi nàng, nuốt lấy nước bọt thơm tho của nàng xuống bụng.

Một lát sau Lâm Tiêu mới buông ra nàng, giờ mỗi lần Lâm Khả càng thêm dâm đãng, Lâm Tiêu cũng khoái sự dâm đãng của dì hắn, lúc đầu còn rụt rè giờ muốn hắn thao nàng mỗi ngày, hắn muốn đè nàng lúc nào cũng được.

Nhưng hôm nay là ngày hắn dẫn mẹ hắn Trần Mẫn đi mua sắm, hắn nhìn Lâm Khả rồi tạm biệt nàng, Lâm Tiêu cũng thay một bộ đồ mới, hắn cao ráo đầy tự tin.

Đi ra bên ngoài gặp Trần Mẫn, hắn cười ngọt ngào nhìn nàng, Trần Mẫn cũng ôm lấy cánh tay hắn.

Con trai dẫn mẹ đi đâu đây, Lâm Tiêu cười đắt ý nói, mẹ yên tâm chỗ này rất vui, mẹ sẽ thích thôi.

Nghe Lâm Tiêu nói vậy, nàng càng dựa mình vào người hắn.

Bạn đang đọc Điện Thoại Bảo Khí Cảm Xúc sáng tác bởi phongquan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi phongquan
Thời gian
Lượt thích 11
Lượt đọc 445

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.