Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mặt đỏ tới mang tai

Phiên bản Dịch · 1355 chữ

Vào thời điểm Mạc Tang Ngữ rút cuốn sách ra từ trong giá sách, cũng cảm thấy ngoài ý muốn, đã thật lâu không có cuốn sách trên giá sách thứ hai, có thể dày đến loại trình độ này.

Lão mặc dù đã sớm bói toán ra một cái kết quả, biết rõ Lăng Hàn Tô sẽ không chết, nhưng lại nghĩ không ra...

Chủ nhân của cuốn sách này, có thể viết số trang dày như vậy.

- Chuyện này sao có thể...

Chuyện quỷ dị phát sinh một lần nữa.

Vào thời điểm Mạc Tang Ngữ nghĩ rằng cuốn sách này rất dày, cuốn sách này vậy mà phát sinh biến hóa...

Nó bắt đầu trở nên mỏng đi.

Trở nên mỏng đi, mang ý nghĩa trang sách trở nên ít hơn, mang ý nghĩa nhân vật chính trong sách, trải nghiệm đang trở nên ít đi.

Nhưng sao lại có thể như thế?

- Không có khả năng...tuyệt đối không có khả năng...

Những điều không thể vẫn đang xảy ra.

Làm tồn tại Kẻ Nhìn Lén cấp bốn - Thiên Tuệ Sư, Mạc Tang Ngữ căn bản là không thể tiếp nhận một thứ lẽ ra phải có định số lại không ngừng phát sinh biến hoá.

Chuyện này khiến lão trong chốc lát, nghi ngờ tất cả dàn khung kiến thức trong đầu mình.

Nhưng rất nhanh, lão vẫn là cưỡng ép trấn định lại:

- Tri thức không có khả năng phạm sai lầm, nhất định là xuất hiện một loại tình trạng mới nào đó, ta chỉ là chưa có tìm được nguyên nhân...ừm, nhất định là như vậy.

Cuốn sách vẽ ba con xúc xắc, vẫn đang không ngừng trở nên dày và mỏng lại.

Nhưng có một số trang sách đúng là cố định.

Mạc Tang Ngữ diễn toán một lần nữa, vững tin kết quả của lần bói toán ban đầu của mình không thay đổi.

- Ngươi chỉ có thể đọc vài trang đầu tiên. 430 điểm giá trị tiền trạm, cùng với một hạng đặc quyền ngươi từng thu hoạch được tại phiên bản 1.19 trước đó, đều là phí tổn đọc sách lần này.

Đây chắc chắn là một cái giá cực kỳ đắt đỏ. Nhưng từ trước đến giờ, Mạc Tang Ngữ tuyệt đối sẽ không ép mua ép bán.

Lăng Hàn Tô sợ bị mắng nên nhất thời không dám lên tiếng, tiến hành tự hỏi.

"Ta sắp chết rồi, tiền tài đều là vật ngoài thân...cũng không đáng để ý, nhưng mà Mạc lão sư, không giống như là loại người ngay cả người chết cũng nghiền ép kia."

"Chẳng lẽ...Chu Bạch Du tiên sinh có thể sống tiếp được?"

Cuốn sách kia biến trở về độ dày ban đầu.

Cuốn sách dày cộp lại gần như không có trọng lượng, mà Mạc Tang Ngữ rất rõ ràng, độ dày của cuốn sách này, chỉ là bề ngoài.

Người trẻ tuổi kia tương lai...không có kết quả.

Lăng Hàn Tô cuối cùng không thể không tiếp nhận giao dịch, lật ra vài trang đầu tiên được được phép đọc.

Không lâu sau...mặt nàng đỏ tới mang tai.

- Chuyện này...chuyện này, không thể nào, Chu Bạch Du tiên sinh...sao có thể là người dâm đãng như vậy!

Lăng Hàn Tô cảm thấy một trận động đất mạnh 12 độ Richter trong lòng.

La hán đẩy xe bò, tiên ông trồng củ cải, vác cày qua núi, chơi kiểu chó, đủ loại tư thế kinh điển…

Nàng không có cách nào tưởng tượng Chu Bạch Du tiên sinh vô cùng ôn hoà kia vậy mà làm ra loại chuyện này!

Sau khi mở cuốn sách, nàng nghĩ rằng những gì mình thấy sẽ là một cuộc đấu tranh thảm thiết, hoảng loạn và sợ hãi...

Nhưng không, không hề. Đập vào mi mắt, chính là những cảnh tượng không thể miêu tả.

- Ngài có chắc là mình không lấy nhầm sách chứ?

Cũng như tất cả hàng hóa của Khác Biệt Cùng Hỗn Loạn Chi Thần là rượu...tất cả hàng hóa của Tri Thức Cùng Trí Tuệ Chi Thần, thì đều là sách vở.

Kẻ Nhìn Lén có thể thông qua đọc sách, thăm dò tình báo của người khác trong các phiên bản khác.

Đương nhiên, điều này đòi hỏi hao phí tinh lực cực lớn, hoặc là đại giới cực lớn, đồng thời cũng có những hạn chế nhất định.

Ngoài ra, Kẻ Nhìn Lén còn có thể nhìn thấy nhiều thứ mà người khác không thể, đương nhiên, đây mới là chỗ cường đại chân chính của họ.

Lăng Hàn Tô rất hi vọng mình có thể nhìn thấy một số thứ bình thường, nhưng nàng thật sự cảm thấy, những thứ này rất không bình thường.

Nàng thừa nhận, những ký ức hoà thành trang sách kia, người dược đồng được miêu tả trong đó, quả thực có thể phù hợp với giọng nói ôn hoà của Chu Bạch Du trong trí tưởng tượng của nàng...

Nhưng theo nàng biết được từng chút từng chút sự tình Chu Bạch Du làm.

Đặc biệt là đêm đầu tiên kia...đó là một đêm rất đen tối, nàng cảm thấy như mình đã mở nhầm cuốn sách.

Đây không phải là thứ ta có thể xem miễn phí sao? Ồ, không đúng, ta giống như đã tiêu tốn rất nhiều tiền.

Nghĩ như vậy, Lăng Hàn Tô lại nhìn tiếp, dù sao...

Trên TV cũng không thể tìm thấy một diễn viên nam đẹp như vậy...đặc biệt là loại phim này.

Thế là Lăng Hàn Tô bắt đầu nghiêm túc tìm hiểu toàn bộ quá trình.

Cái từ nhân súc này hiện lên ở trong đầu Lăng Hàn Tô, những sự tình mà dược đồng làm, ở dưới cái nhìn của nàng, căn bản chính là nhân súc đang phục vụ quái vật.

Vì sống sót, dược đồng có thể nói đã làm rất nhiều sự tình hoang đường.

Khuôn mặt của Lăng Hàn Tô đỏ tới mang tai, trong nội tâm của nàng chán ghét, chán ghét một người vì sống sót, lại có thể lấy lòng quái vật như thế...

Nhưng thực sự là một thước phim đẹp, nam tuấn mỹ tuyệt luân, nữ vũ mị xinh đẹp.

Ừm, lại nhìn tiếp.

Lăng Hàn Tô, người được giáo dục truyền thống từ khi còn là một đứa trẻ, có cảm giác thích thú một cách phi đạo đức.

Theo nàng không ngừng đi sâu, nhìn thủ lĩnh Mị Ma Midel mặc một số quần áo không biết xấu hổ nhưng được nam nhân ưa thích...

Nàng dần dần lấy lại tinh thần.

Nhìn xuống sâu hơn, nàng kinh ngạc phát hiện ra, Chu Bạch Du bắt đầu chậm rãi khống chế thủ lĩnh Mị Ma.

Nàng đột nhiên cảm thấy được, giọng nói của nam nhân có vẻ như có ma lực đặc thù nào đó——

Nàng bỗng nhiên không thể phân biệt được, đến cùng là Mị Ma đùa bỡn dược đồng, hay là dược đồng đang đùa bỡn Mị Ma. Bởi vì dược đồng là vô cùng vui vẻ.

Mị Ma yêu thích mỹ lệ, vì để cho dược đồng vui vẻ, bắt đầu mặc thử đồng phục nữ sinh, quần áo thủy thủ, áo tắm, loli gothic...rất nhiều trang phục.

Vốn dĩ, đối với Mị Ma, dược đồng chỉ là một con mồi có thể bị giết bất cứ lúc nào.

Nhưng không biết vì sao, theo con mồi không ngừng nói chuyện, kể về cách nhân loại hưởng thụ và làm thế nào để vui chơi...tâm thái của Mị Ma lại có biến hóa.

Dược đồng cũng không ngừng quán thâu cho Mị Ma những vật như "Lãng mạn", "Xa xỉ", "Cảm giác nghi thức" "Cảm giác ưu việt".

Những nhà tư bản vì kích thích sự nữ nhân tiêu dùng, quán thâu cho nữ nhân đủ loại đồ vật, ở chỗ của dược đồng, trở thành thủ đoạn chưởng khống vận mệnh.

Hắn bắt đầu mang lại nhiều niềm vui thú "con người" hơn cho Mị Ma.

Bạn đang đọc Điểm Chênh Tận Thế (Bản Dịch) của Canh Tòng Tâm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nguyentuyetmy
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 249

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.