Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cá Voi Đỏ

Phiên bản Dịch · 1200 chữ

Không có chết.

Chỉ cần đối phương không có lập tức giết chết mình, như vậy cửa ải nguy hiểm nhất, liền đã qua.

Mị Ma quả nhiên tỏ ra có chút hứng thú, ả cũng không thèm để ý một tên dược đồng tại sao lại mở miệng nói chuyện:

- Nói tiếp đi.

Càng cao cấp, liền càng theo đuổi truy cầu cao cấp. Sẽ càng dễ rơi vào những cái bẫy cao cấp hơn.

Thợ săn dụ con mồi bằng mồi nhử. Các nhà tư bản cũng sử dụng đủ loại “cao cấp” để gài bẫy nhân loại.

Chu Bạch Du ngày càng trở nên tự tin hơn.

- Ngài muốn thu hoạch được vui vẻ cao cấp hơn, muốn để dược đồng chúng ta mang lại cho ngài khoái cảm khác so với món ăn thông thường.

- Ngài cũng cảm nhận được phiền chán cùng với hoang mang đúng không? Đây cũng không phải chúng ta với tư cách là món ăn không thể mang lại vui vẻ cao hơn, mà là phương pháp ăn có vấn đề.

- Tiếp theo, xin hãy chơi một trò chơi với ta, chủ nhân tôn quý của ta.

"Diễn thuyết gia" cũng không có nghĩa là có thể thuyết phục người khác một cách tuyệt đối, mà là có thể khơi gợi cảm xúc một cách dễ dàng hơn.

Chỉ có đánh chính xác vào nhu cầu của đối phương, mới có thể khiến cho đối phương sinh ra hứng thú.

Mị Ma quả thật có hứng thú:

- Trò chơi gì?

- Trò chơi này...liền gọi là Cá Voi Đỏ, ta sẽ giải thích luật chơi cho ngài. Đồng thời, vì để cho ngài thu hoạch được vui vẻ tối đa, hi vọng ngài có thể cho ta thêm một chút thời gian.

Tên ban đầu của trò chơi là Cá Voi Xanh.

Đây là một trò chơi thâm độc, hay còn gọi là kiểm soát tâm trí, đã bị cấm.

Trò chơi này đã khiến nhiều thanh thiếu niên tự tử, là một chuyên viên tư vấn can thiệp khủng hoảng tự tử, Chu Bạch Du cũng bị yêu cầu tìm hiểu cơ chế.

Trên thực tế, các công ty trò chơi trực tuyến lớn đã và đang sử dụng cơ chế này để kiểm soát người chơi.

Trò chơi khai thác một nguyên tắc đơn giản—— thế tiến thoái lưỡng nan của con bạc.

Mọi người sẽ chỉ trân trọng những đồ vật họ đã chi tiền và đầu tư vào.

Mà càng đầu tư và chi nhiều tiền, liền càng không cam tâm khi không có kết quả tốt, càng là không có kết quả tốt, liền càng đầu tư và trả chi nhiều tiền hơn, do đó tạo ra một vòng luẩn quẩn.

Chu Bạch Du đã từng làm thuyết trình viên cho một công ty đa cấp, cực kì rõ ràng đối với điều này.

Nhiều người mua quá nhiều sản phẩm, dù sau này biết công ty là lừa đảo, cũng sẽ tự tẩy não mình và tự nhủ rằng đó không phải là lừa đảo.

Chẳng qua có một số khác biệt trong những gì Chu Bạch Du muốn làm:

- Chuyện thứ nhất ta cần ngài làm, chính là mang theo ta, đi dạo một vòng, để cho tất cả các Mị Ma cũng đều nhìn thấy ta, nhưng ngài phải bảo vệ ta.

- Nhân súc hèn mọn, ngươi đang ra lệnh cho ta?

Mị Ma nhíu mày.

Chu Bạch Du lộ vẻ mặt thành kính:

- Đương nhiên không dám, ngài có thể trực tiếp giết ta, vui vẻ chấp nhận tử vong do ngài ban tặng, nhưng làm như vậy, ta so với món ăn bình thường lại có gì khác biệt?

- Nếu ngài không ngại thì có thể thử một lần, vui vẻ lớn hơn có lẽ ở ngay trong đó.

Lần thứ nhất mở miệng không có bị giết chết, chính là đã thành công một nửa.

Mà điều yêu cầu thứ nhất, không có bị cự tuyệt, liền lại đã thành công một nửa của một nửa.

Mị Ma cuối cùng vẫn khao khát với vui vẻ cao cấp hơn, đồng ý thỉnh cầu.

Đây là ngày đầu tiên, cũng là nhiệm vụ đầu tiên.

Vào ngày này, Chu Bạch Du giống như là người tùy tùng thiếp thân, cùng với Mị Ma tuần tra toàn bộ khu nhà nội trú một vòng.

Trên đường đi, hắn luôn nhìn thủ lĩnh thủ lĩnh Mị Ma với ánh mắt thâm tình.

Thỉnh thoảng hắn ghé vào bên tai thủ lĩnh Mị Ma, nói vài câu yêu thương bằng giọng nhẹ nhàng êm ái, đồng thời dùng ngôn ngữ dẫn dắt thủ lĩnh Mị Ma, cảm thụ lòng đố kị của các Mị Ma khác.

Hắn cảm thấy mình trở thành một món hàng hóa, nhưng lại là một món hàng hóa độc quyền.

Các dược đồng khác chỉ là vật chết đẹp đẽ, những Chu Bạch Du lại là vật sống.

Hắn vượt qua nỗi sợ hãi của nhân loại đối với quái vật, phục vụ Mị Ma như thể ả là chủ nhân của mình.

Nhưng lại đối đãi khác với các Mị Ma khác.

Loại đặc quyền độc nhất vô nhị này, khiến thủ lĩnh Mị Ma vào lúc mang theo hắn tuần tra, có một loại cảm giác thỏa mãn cực lớn—— đến từ sự khoe khoang.

Trong dĩ vảng ả xử lý những dược đồng này, không khác gì xử lý những nhân loại bình thường.

Nhưng bây giờ, ngoại hình, sự phục tùng của Chu Bạch Du, sự ghen tị của các Mị Ma khác, đều trở thành giá trị gia tăng của Chu Bạch Du.

Giá trị này đã mang lại trải nghiệm khác biệt cho thủ lĩnh Mị Ma, bởi vì ả từ trong mắt các Mị Ma khác, thấy được dục vọng bên ngoài e ngại.

Mà những lời nói của Chu Bạch Du, cũng là mấu chốt để khơi gợi cảm xúc này:

- Hãy nhìn đi, hiện tại mỗi một Mị Ma đều biết rằng, ngài có được một dược đồng biết nói chuyện, hơn nữa ta tuấn mỹ hơn dược đồng của các nàng, lại thêm...ta chỉ thuộc về ngài.

- Ngài phải bảo vệ ta thật tốt, ngài có nhìn thấy ánh mắt ghen tị của các nàng không? Ta chỉ có thể chết ở trong tay của ngài, cho dù là bị ngài giết chết, chà đạp ở dưới chân, vô cùng hèn mọn ở trước mặt ngài, nhưng ta cũng là thứ mà các nàng không có được.

- Nhìn vẻ ghen tị không che giấu được của các nàng kìa, tuy nhiên không có ý nghĩa, ai bảo ngài và các nàng có cách biệt một trời một vực?

Chu Bạch Du biết rõ một điểm, mọi người đều rất thích thể hiện.

Cũng giống như những người thích uống nước lọc ở khách sạn năm sao kia, liệu nước lọc ở đó có ngọt hơn không?

Rõ ràng, sự thỏa mãn khi thể hiện lớn hơn rất nhiều so với sự kích thích vị giác do nước lọc mang lại.

Bạn đang đọc Điểm Chênh Tận Thế (Bản Dịch) của Canh Tòng Tâm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nguyentuyetmy
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 5
Lượt đọc 306

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.