Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quân Thủ Tức Giận

Phiên bản Dịch · 1627 chữ

Trans : xSnowballx

" Đúng vậy, nãy cậu ta còn nói muốn tiêu diệt cả Nam Vinh thế gia , câu nói như này đâu phải là lời nói đùa , ma đầu cuồng vọng như vậy, lại còn chưởng quản tân thành cùng cảng Bắc thành trọng yếu nhất . Hoa quân thủ đến rồi thì tốt , hy vọng có thể thu hồi lãnh thổ tư nhân của cậu ta, miễn cho những cư dân bị hại " Nam Vinh Tịch Sơn nói .

" Hoa quân thủ , chúng tôi cũng có lòng muốn giải quyết chuyện đại chiến cùng thành chủ Phàm Tuyết Sơn, dù sao cũng tổn hại nhiều ma pháp sư xuất sắc như vậy, nhưng tiếc là vị thành chủ này hoả khí có chút lớn " Tưởng Thủy Hàn là phụ nữ , ngữ khí cũng ôn hoà được một ít.

" Bác gái này, nếu có người xông tới nhà bác , muốn đuổi bác ra khỏi nhà của mình , nếu như giết người nhà bác thì bác còn có thể làm vẻ mặt ôn hoà để đàm luận không ? " Mạc Phàm cắt ngang lời của Tưởng Thủy Hàn .

Mặt của Tưởng Thủy Hàn hơi co giật .

Bác gái ?.

Mặc dù là qua tuổi bốn mươi, nhưng vẫn có nhiều người nói là mỹ phụ, thậm chí một ít pháp sư trẻ tuổi bên trong hiệp hội ma pháp còn không nhận ra được chức vị của Tưởng Thủy Hàn mình , đều sẽ gọi một tiếng chị.

Câu bác gái này làm Tưởng Thủy Hàn hận không thể xé rách miệng Mạc Phàm .

" Nói rất có đạo lý , hiệp hội ma pháp quốc gia chúng ta đã cho phép thị tộc nắm giữ lãnh thổ riêng , tự kinh doanh, tự bồi dưỡng ma pháp sư , lãnh thổ thần thánh không thể xâm phạm, điểm này hẳn là Hạ lão hiểu rõ chứ ? " Hoa Triển Hồng liếc nhìn lão già kia.

Liên minh thị tộc Hạ lão gật đầu, nói :" Đã lâu không gặp Hoa quân thủ, phong thái vẫn như cũ ".

" Đâu có ,nếu như trẻ hơn một chút thì hẳn đã tới từ một tiếng trước ....Đúng rồi , Mạc Phàm, lúc ta đi qua thành phố Lan Dương, vừa hay thấy một tù trưởng sa nhân đấu đá lung tung , bị ta chém , thi thể vẫn tính là hoàn chỉnh mới mẻ , đưa cho các cậu, xem trên người nó có thứ gì đáng giá thì lấy, coi như ta bồi thường phần không phải cho cậu " Hoa quân thủ cũng không ngồi, mà đứng ở đó .

Năm lãnh đạo vừa nghe , cằm suýt nữa rơi xuống bàn gỗ.

Hoa quân thủ lại bồi tội với người này.

Hơn nữa tù trưởng sa nhân quốc hoành hành nguy hại ở thành phố Lan Dương bị Hoa quân thủ đi ngang qua chém chết.

Đó là chí tôn quân chủ .

" Đâu có , bảo vệ quốc bảo cũng là việc nằm trong phận sự của tôi " Mạc Phàm đâu dám để Hoa quân thủ bồi tội với mình .

Người Mạc Phàm muốn bồi tội là năm lão già khốn nạn trước mặt , bàng quang , tùy ý để Lâm Khang điều quân bao vây Phàm Tuyết Sơn.

Mấy người bọn họ không cho phép Lâm Khang làm vậy, nhưng bọn họ lại không làm , nói trắng ra là ngồi mát ăn bát vàng , Lâm Khang diệt Phàm Tuyết Sơn, bọn họ vừa vặn lấy được lãnh thổ Phàm Tuyết Sơn rồi chia nhau.

Nếu như Lâm Khang thất bại , bọn họ đổ hết tội ác lên người Lâm Khang , nói hắn tự điều động , còn bản thân bọn họ lại trong sạch.

Mạc Phàm còn không biết những lão già này có ý đồ gì sao?.

Đơn giản vẫn hy vọng Phàm Tuyết Sơn chết , pháp luật cũng có thể lơ là , đối với loại người như vậy, tại sao Mạc Phàm phải khách khí với bọn họ.

" Lợi hại nha , quân thủ " Triệu Mãn Duyên giơ ngón tay cái với Hoa quân thủ .

Mục Bạch cũng không tin được nhìn Hoa quân thủ .

Tù trưởng sa nhân quốc kia thực lực không kém đồ đằng Huyền Xà , lúc trước ở Hàng Châu có ý định chiếm hồ Tây làm " quốc chủ " chính là nó , toàn bộ cao thủ Hàng Châu không làm gì được, kết quả bị Hoa Triển Hồng đi ngang qua chém.

Rốt cuộc Hoa Triền Hồng có cảnh giới gì .

" Nói chạy xung quanh như là làm mất bảo bối gì đó , lại không có sa nhân cự thú khác hộ tống , bị ta đụng vào coi như cũng xui, nhưng tiếc là không phải quốc chủ sa nhân quốc , có thể giết nó, một ngàn cây số đường ven biển Nam Bắc thành phố Nam Dương coi như là an toàn , cũng có thể kiến tạo thành lũy , cung cấp nơi ở cho dân chúng " Hoa Triển Hồng nói.

" Nếu Hoa quân thủ đã đích thân tới đây, vậy tôi sẽ giao lại thứ này, giao cho người khác thì tôi không yên tâm cho lắm " Mạc Phàm lấy địa hoả chi nhụy , lưu luyến không rời đặt lên bàn .

Địa hoả chi nhụy .

Đây mới là mấu chốt cho kiếp nạn của Phàm Tuyết Sơn.

Địch bên ngoài có nhiều hơn nữa , không có mồi dẫn lửa cực kỳ trọng yếu thì Phàm Tuyết Sơn không đến nỗi bị vây công như vậy.

Có thể nói Phàm Tuyết Sơn vì địa hoả chi nhụy mà tao ngộ đại nạn, tứ cố vô thân.

Cũng may tất cả đều chống đỡ được , đợi Hoa Triển Hồng tới.

Hoa Triển Hồng quyền cao chức trọng , địa vị phi phàm , nhưng nếu địa hoả rơi vào tay Triệu Kinh, lấy bối cảnh cùng thế lực của Triệu thị, muốn tiêu hoá địa hoả chi nhụy cũng chỉ là ngày một ngày hai, đến khi Hoa Triển Hồng tự đi truy hỏi, Triệu thị cũng không có gì.

Dù sao địa hoả chi nhụy là thuốc dẫn quan trọng để bước vào cấm chú , trong công ước pháp sư quốc tế có ghi, thứ này ai có trước thì là của người đó .

Triệu Kinh chạy ra nước ngoài, tìm kiếm tổ chức quốc tế che chở , Hoa Triển Hồng cũng không thể ngang nhiên vi phạm công ước quốc tế để mà đoạt lại.

" Đây là ...".

" Lẽ nào chuyện Phàm Tuyết Sơn cất giấu bảo vật quốc gia là thật ? " Nam Vinh Tịch Sơn lỡ nói những lời trong lòng .

Đại tướng quân Lê Thủ trừng mắt Nam Vinh Tịch Sơn.

" Đại địa chi nhụy vẫn còn no đủ , trong quá khứ ít nhất có thể cung cấp cho một thành thị dùng " Tưởng Thủy Hàn cũng không nhịn được mà thốt lên.

Hoa quân thủ thấy địa hoả chi nhụy, cũng khó nén được vẻ kích động.

Đây quả thực là một bảo vật , thiếu chút nữa đã rơi vào tay Triệu Kinh cùng các thế lực nước ngoài khác .

" Khó cho mấy người rồi " Hoả Triển Hồng cũng biết Phàm Tuyết Sơn vì bảo vệ bảo tàng này mà tổn thất nặng nề , trong lòng có mấy phần áy náy.

Lúc trước Phàm Tuyết Sơn giao ra địa hoả chi nhụy, nghĩ tới Lâm Khang có lý do thích hợp cũng không dám tấn công Phàm Tuyết Sơn.

Ở trong mắt Hoa Triển Hồng thì Mạc Phàm,Mục Ninh Tuyết , Mục Bạch , Triệu Mãn Duyên vẫn chỉ là những đứa trẻ , nhưng lợi ích quốc gia trước mặt lại không có chút dao động.

Đang nhìn xem năm vị lãnh đạo khu căn cứ đến hiện tại còn không biết chân tướng của sự việc , haizz , một số quan chức còn không bằng bầu máu nóng của những người trẻ tuổi.

" Phàm Tuyết Sơn có địa hoả chi nhụy, trước tiên thông báo cho ta . Liên quan tới địa hoả chi nhụy trọng đại, vì thế đã ta bàn giao cho bọn họ rằng trừ ta ra , không đưa cho một ai được, tạm thời bảo quản cũng không được.

" Lâm Khang là thủ hạ của Lê Thủ , ta muốn hỏi một câu, Lâm Khang đại diện cho Hoa quân thủ ta , hay Lê Thủ đại diện cho Hoa Triển Hồng ta đây, lại có thể tới Phàm Tuyết Sơn cướp đoạt địa hoả chi nhụy ? ".

Hoa Triển Hồng thay đổi vẻ ôn hoà trước đó, đôi mắt màu đen kia nhìn vào đại tướng quân Lê Thủ , toàn thân như cự sơn bàng bạc, ép về phía Lê Thủ .

Đại tướng quân Lê Thủ cảm giác xương toàn thân như muốn tan vỡ, quỳ xuống , sàn gỗ nát tan vì đầu gối va vào.

" Thuộc hạ...thuộc hạ bị Lâm Khang giấu , là do thuộc hạ thị phi không phân , xin quân thủ trách phạt " Đại tướng quân Lê Thủ không nhấc đầu lên được , mồ hôi lạnh ướt hết đồ.

Bốn vị lãnh đạo khác thấy thế cũng không dám thở mạnh .

Chẳng trách quân thủ lại đích thân tới đây.

Địa hoả chi nhụy cấp một , đây là quốc bảo mang tới sinh cơ cho một toà thành .

Bạn đang đọc [Dịch] Toàn Chức Pháp Sư của Loạn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xSnowball
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 96

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.