Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đàm Phán

Phiên bản Dịch · 1637 chữ

Trans : xSnowballx

Đại chiến kết thúc , không ai bận rộn hơn Diệp Tâm Hạ.

Cuộc chiến này không phải chỉ mỗi những thành viên nòng cốt Phàm Tuyết Sơn, đại đội tinh nhuệ Phàm Tuyết Sơn tổn thương nặng nề , không ít người thống khổ hận không thể tự tay kết liễu sinh mệnh của mình .

Tâm Hạ đã đi qua rất nhiều chiến trường , cũng biết khó khăn sau đại chiến. Tâm Hạ để những nhân viên bên ngoài tập trung tất cả người bệnh lại một chỗ, triển khai an bình chi khúc giúp bọn họ giảm bớt thống khổ , đồng thời cũng kích phát tất cả kỳ vọng trong ý thức của bọn họ, để bọn họ không dễ dàng từ bỏ sinh mệnh của bản thân .

Đại chiến kéo dài non nửa ngày, nhưng trị liêu lại kéo dài vô cùng dài dằng dặc , cũng may là liên tục có những pháp sư dân gian khu căn cứ Phi Điểu tự phát tới đây cứu trợ.

Người quản lý cao tầng khu căn cứ Phi Điểu, bọn họ bàng quan đợi Phàm Tuyết Sơn thắng lợi, rồi dồn dập nhảy ra ngoài, chủ động điều tới đây một ít pháp sư Trì Dũ hệ, cũng coi như là lấy lòng .

Trải qua trận đại chiến này, địa vị Phàm Tuyết Sơn tại khu căn cứ Phi Điểu e là không giống , tin rằng sẽ có một ít tổ chức xu thế khắp nơi gây khó dễ cho Phàm Tuyết Sơn. Dù sao trận đại chiến này Phàm Tuyết Sơn cũng không mềm lòng yếu dạ, xử quyết toàn bộ.

Phàm Tuyết Sơn là lãnh thổ tư nhân, từ lúc khu căn cứ Phi Điểu thành lập thì đã có rồi, mặc dù dựa theo pháp luật , công ước ma pháp sư , những kẻ xâm lấn có thể coi là giặc, bị chủ nhân lãnh thổ trực tiếp xử quyết .

Bao nhiêu thế lực liên thủ , mang thanh thế hùng vĩ lên núi , kết quả bị người Phàm Tuyết Sơn toàn diệt ,mặc dù đào tẩu cũng không khác gì tan vỡ , dù cho không quan sát trận chiến này, cũng biết đoàn người Phàm Tuyết Sơn mạnh bao nhiêu.

Đây đã không còn là một tiểu thế gia , bọn họ còn mạnh hơn so với bất luận người nào tưởng tượng, hơn nữa không tuyệt đối không phải quả hồnh nhũn trong miệng những người kia .

Phàm Tuyết Sơn sau trận đại chiến này nhất định không giống với ngày xưa .

....

Sau trận chiến có càng nhiều chuyện bận rộn hơn, Mục Ninh Tuyết động viên nội bộ, Mạc Phàm còn chưa kịp nghỉ ngơi thì Mục Ninh Tuyết đã giao cho một nhiệm vụ khá gian khổ .

Uống trà.

Uống trà với cao tầng khu căn cứ Phi Điểu.

Trong quá khứ Phàm Tuyết Sơn thường bị lãnh đạo khu căn cứ Phi Điểu mời đi uống trà , không nói là làm trái quy tắc , thì chính là muốn Phàm Tuyết Sơn cứu trợ, nói chung kiểu gì cũng muốn Phàm Tuyết Sơn xuất lực .

Làn này thì khác , Phàm Tuyết Sơn mời lãnh đạo uống trà.

Mạc Phàm hẹn ở Bác thành, đây là nơi Mục Trác Vân cùng Mục Lâm Sinh dàn xếp cư dân Bác thành, bây giờ nơi này rất phồn hoa, cũng có một con đường nhỏ giống như Bác thành, khí tức giống thành núi lúc đó .

Hẹn vào lúc chín giờ sáng , tám giờ Mạc Phàm đã có mặt ở đó rồi, cũng không phải là thấy lãnh đạo thì cần chuẩn bị trước , mà là cùng Triệu Mãn Duyên ,Mục Bạch thương lượng một chút làm sao doạ dẫm ...à nhầm, làm sao nói chuyện ôn hoà bồi thường.

Phó đoàn trưởng Chu Dịch cũng ở đây , mấy vị lãnh đạo còn chưa tới thì toàn thân Chu Dịch đã lạnh như bị giội nước lạnh.

Chu Dịch là thủ hạ của Lâm Khang , không chỉ là đoàn trưởng đoàn pháp sư Nam Dịch, càng là phó đoàn trưởng quân đoàn Bắc thành, đại thụ Lâm Khang đã ngã, mặc kệ là phẫn nộ của Phàm Tuyết Sơn hay là bất mãn của lãnh đạo, đều sẽ phát tiết lên người Chu Dịch.

" Mấy vị đại lão, tôi là mỡ heo cho nên mới mê muội tâm trí nghe theo Lâm Khang làm những việc này,một hồi các lãnh đạo đến thì van cầu các anh hạ khẩu lưu tình . Tôi ở Bắc thành cũng khá nhiều năm , giao tiếp không ít người Phàm Tuyết Sơn, sau khi Lâm Khang tới thì mới bị ép làm mấy chuyện trái với lương tâm, ngàn vạn mong cách anh chừa cho đường sống " Phó đoàn trưởng Chu Dịch tới pha trà ,nở nụ cười làm lành, đường đường là phó đoàn trưởng có địa vị coi như rất cao , nhưng lại như là tiểu đệ chạy việc vặt .

" Không có trước tiên cảm ơn Phàm Tuyết Sơn chúng tôi tha chết , lại còn nói ra được mấy lời yêu cầu như này? " Mạc Phàm cau mày hỏi.

Phó đoàn trưởng Chu Dịch chưởng quản rất nhiều tổ chức pháp sư ở Bắc thành, hơn nữa cũng đảm nhiệm chức vụ ở hiệp hội ma pháp, nhưng lại xuất hiện trong liên minh " thảo phạt " Phàm Tuyết Sơn .

Chu Dịch bị Mạc Phàm hỏi thì toàn thân càng lạnh hơn.

Tên đại ma đầu Mạc Phàm này còn giết cả Triệu Kinh.

Nói với bên ngoài là Triệu Kinh chạy trốn, nhưng sống không thấy người chết không thấy xác , ai sống sót trở về thì người đó có quyền lên tiếng .

" Quân lệnh như núi ,tôi cãi một lời cũng chỉ có con đường chết, Lâm Khang tới Bắc thành một tay che trời, hắn muốn giết tôi thì quá đơn giản, cũng còn may mấy người diệt u ác tính này đúng lúc, không phải vậy Bắc thành chúng ta vẫn còn chịu bẩn thỉu xấu xa như trước " Chu Dịch vội vàng nói.

Mạc Phàm không thèm để ý tới Chu Dịch, tự đi mà thương lượng với Triệu Mãn Duyên cùng Mục Lâm Sinh làm sao lấp hố lớn.

Mục Bạch lạnh như băng đứng ở một bên, từ sau khi giết Lâm Khang thì tinh thần của Mục Bạch có chút quái lạ, quá nửa là chịu ảnh hưởng từ thâm uyên vô tận, qua mấy ngày nữa chắc không sao.

Nhìn thấy thiết huyết phán qua chân chính này, Chu Dịch cũng không dám thở mạnh.

Chu Dịch chưa từng nghĩ tới Lâm Khang sẽ chết trên tay Mục Bạch, rốt cuộc thực lực bây giờ của Mục Bạch sâu bao nhiêu.

" Mục khôi thủ , Mục khôi thủ , cái kia ....xem phần tôi dẫn quân đoàn Bắc thành đi ...." Chu Dịch khom người nói.

" Lâm Khang là người như nào thì tôi biết rõ , một hồi nữa các vị đại nhân đến thì cứ việc nói thật những gì Lâm Khang đã làm, cho Phàm Tuyết Sơn một công chính , chúng tôi cũng sẽ không làm khó dễ ".

" Đây là việc nên làm , đây là việc nên làm, Lâm Khang làm việc xấu loang lổ , kỳ thực tôi đã muốn vạch trần hắn từ sớm " Chu Dịch thở dài.

.....

Cửa mở ra ,năm vị mang biểu hiện ra mấy phần uy nghiêm đi vào, bọn họ tựa hồ như gặp mặt nhau ở chỗ nào đó , sau đó cùng tới chỗ Mạc Phàm .

Mấy người quyền cao chức trọng cũng đã sớm toạ trấn ở Phàm Tuyết Sơn, cũng có điều khiển , nhưng theo Mạc Phàm là những khuôn mặt mới, tựa hồ sau khi Thiệu Trịnh nghỉ việc thì hệ thống quan liêu cùng hệ thống nghị viên phát sinh thay đổi to lớn.

" Bọn họ là ai ? " Mạc Phàm không quen bất cứ người nào, hỏi Mục Lâm Sinh vừa mới tới.

Mục Lâm Sinh thấy mấy vị lãnh đạo này,không tự chủ được mà bày ra vài phần khiêm tốn :" Vị này chính là đại tướng quân trấn thủ khu căn cứ - Lê Thủ ,vị này là nghị viên Đường , vị này là hội trưởng hiệp hội ma pháp Phi Điểu - Tưởng Thủy Hàn , vị này là liên minh thị tộc - Hạ lão, còn có phó thị trưởng Nam Vinh Tịch Sơn ".

" Anh là chủ nhân Phàm Tuyết Sơn , làm sao ngay cả chúng tôi cũng không nhận ra ? " Nghị viên Đường là người đầu tiên mở miệng nói, cũng không nghe ra ngữ khí gì .

" Tôi chỉ quen những lãnh đạo trước đây " Mạc Phàm trực tiếp oán hận dù là ngữ khí gì .

Nghị viên Đường lập tức nhíu mày, tâm tình bất mãn lập tức biểu hiện trên mặt , nhưng cũng không nói gì , ngồi đối diện với Mạc Phàm .

Trên thực tế bị một tiểu bối gọi tới uống trà , trong đời nghị viên Đường thì vẫn là lần đầu tiên , nhưng trà này không thể không uống .

Tuy nhiên bọn họ không phải đến để Phàm Tuyết Sơn tra hỏi, Phàm Tuyết Sơn còn chưa có đủ tư cách xét hỏi bọn họ.

Không phải đại nhân vật Đế Đô đều biết việc này, bọn họ nhất định là quan tâm , động viên , làm như nào lại rơi xuống thế hạ phong bị mời tới uống trà .

Bạn đang đọc [Dịch] Toàn Chức Pháp Sư của Loạn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xSnowball
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 91

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.