Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đẩy Lùi Quân Bắc Thành

Phiên bản Dịch · 1587 chữ

Trans : xSnowballx

__

Phán quan chân chính mặc kệ người sống , chỉ để ý tới người chết .

Lời nói này của Mục Bạch để linh hồn của mỗi người đều run lên.

Bọn họ tận mắt nhìn thấy linh hồn Lâm Khang bị Mục Bạch đánh tan, tản vào vực sâu không đáy sau lưng .

Vực sâu kia thâm thúy cực điểm , phảng phất như không có điểm cuối, mỗi người đều sinh ra sợ hãi với thứ không biết , sợ hãi với tử vong , sợ hãi phải chết rồi .

Cũng không biết tại sao người đứng trước mặt bọn họ lại giống như chấp chưởng tất cả những thứ này, Mục Bạch khoác hắc ám, dắt vực sâu , đem người vào trong ma uyên địa ngục, sau đó vĩnh viễn khảo vấn hành vi tham lam, phản bội của bọn họ khi còn sống.

Bất luận Mục Bạc thể hiện ra khí thế siêu cấp khủng bố có phải là thật hay không , thì Mục Bạch cũng đã chém hắc phán quan Lâm Khang , chuyện này mang ý nghĩa chỉ còn lại một phán quan.

Mục Bạch không chỉ là phán quan, mà còn là tổng chỉ huy toàn bộ quân đoàn Bắc thành hiện tại, phó đoàn trưởng Chu Dịch suýt nữa ngã quỳ trước mặt Mục Bạch , một người như vậy làm sao có khả năng chỉ huy quân đoàn Bắc thành bọn họ.

" Thuộc hạ sẽ mang tất cả các anh em trở về thành phủ , cũng sẽ báo mười mươi sự việc này lên cao tầng , Lâm Khang không tuân thủ pháp lệnh , tự mình điều quân , chắc chắn sẽ bị trừng phạt " Thiếu quân tướng có chút hoàng , lập tức tỏ rõ thái độ của bản thân với Mịc Bạch.

Mượn gió bẻ măng .

Ai thắng thì nghe lời người đó ?.

Một bên xem cuộc vui, chờ kết quả rồi mới đưa ra quyết định?.

Mục Bạch không cần những người như thế , muốn trong lòng mọi người có một cái cân, lương tâm, ý niệm xấu xa , bên nào nặng bên nào nhẹ, khi còn sống thì tự hỏi bản thân, nếu không sau khi chết có người bỏ thời gian dài đằng đẵng để khảo vấn linh hồn của bọn họ, dùng hình cụ tương ứng sau mỗi lần tra hỏi.

Quân đoàn Bắc thành làm quân chủ lực tấn công toàn bộ Phàm Tuyết Sơn, vào lúc này bọn họ đang tiếp nhận tra hỏi.

Thực tế Mục Bạch hy vọng bọn họ lựa chọn sáng suốt , càng không phải sau khi mình giết Lâm Khang thì mới làm bọn họ thay đổi lựa chọn.

Chỉ mong một phần đáy lòng có cái cân như vậy , như vậy cũng không uổng công khổ cực cùng vết sẹo của mình trả già vì Bắc thành .

Quân đoàn rút đi.

Bọn họ nhanh chóng rời khỏi Phàm Tuyết Sơn, thời khắc bọn họ lên núi , đã bị toàn bộ cư dân Bắc thành mắng chửi , khi xuống núi thì nội tâm của bọn họ càng thêm trầm trọng.

" Chúng ta nhất định đã làm Mục Bạch thất vọng ".

" Haizz , vong ân phụ nghĩa , nếu như thật sự có địa ngục, chúng ta có tội cũng phải chịu " pháp sư được Mục Bạch cứu từ đảo nhỏ nói.

Làm việc không có mấu chốt , bởi vì tội ác chân chính là vứt bỏ niềm tin cùng kiên trì mà bản thân gìn giữ ngay từ ban đầu, từng bước rơi vào vực sâu tội ác , quen thuộc hắc ám, không cách nào đối mặt với mặt trời.

Quân đoàn Bắc thành rời đi , trong lúc nhất thời để thế lực liên minh đánh Phàm Tuyết Sơn thiếu hụt hơn nửa , Phàm Tuyết Sơn đối mặt áp lực cực lớn cũng giảm nh đi nhiều.

Dưới sơn trang , có vô số người hô to lên , bọn họ không nghĩ tới một mình Mục Bạch đẩy lui được quân đoàn Bắc thành , thức tỉnh đám cờ hiệu làm việc cướp bóc , Mục Bạch trảm thủ lĩnh, khuyên nhủ mấy ngàn tinh nhuệ, trong lúc nhất thời bóng của Mục Bạch cao to như một toà kiên nghị bàng sơn trong Phàm Tuyết Sơn, làm người nhiệt huyết dâng trào, kích động cuồng hô .

"Mấy người...".

" Giờ còn chưa xong à ".

" Đừng đi, Phàm Tuyết Sơn khí số đã tận, mọi người cùng nhau xông lên ".

Mấy thế lực khác thấy quân đoàn Bắc thành trực tiếp triệt binh , nhất thời há hốc mồm .

Giờ khắc này bọn họ như cưỡi hổ có chút khó xuống , mang binh tới đây, tiến tới Phàm Tuyết sơn trang , đây chính là triệt để đối địch chém giết , mặc dù là lui, sau khi Phàm Tuyết Sơn lấy lại sức tuyệt đối không buông tha cho những thế lực tới đây tấn công .

Nhưng quân đoàn Bắc thành là thế lực phía Bắc , bản thân có ngàn vạn tia quan hệ với Phàm Tuyết Sơn, một khi bọn họ lui, chẳng phải trận tranh đấu này đã triệt để biến thành tranh đấu thuần túy giữa những thế lực nhân gian, thế lực gia tộc?.

Tranh đấu nổ ra , bất luận sống chết , thế lực bị diệt cũng có tội phải chịu, bọn họ không còn kết cục nào khác .

" Một đám ăn hại, hoảng cái gì ,mặc dù không có quân đoàn Bắc thành, chúng ta có nhiều thế lực liên thủ lại chằng lẽ còn cần phải sợ một Phàm Tuyết Sơn. Triệu Kinh tôi đại diện cho Triệu thị, phải để Phàm Tuyết Sơn diệt vong trong hôm nay " Triệu Kinh thấy thế , lập tức cao giọng nói, đồng thời lập một lời thề .

Quan phương thế lực, Triệu Kinh để ý bọn họ không có điều động bao nhiêu sức mạnh.

Triệu Kinh cần một lý do có thể làm cho những thế lực khác tham gia vào.

Không có Lâm Khang , không có quân đoàn Bắc thành thì kết quả vẫn chỉ có một.

Thật không hiểu một đám người được tiếp thu giáo dục ma pháp chính thống lại đi tin lời giải thích ma uyên địa ngục, coi như là có thì cũng là người khống chế lĩnh vực thần thông tối cao, một phàm nhân nho nhỏ như Mục Bạch làm sao thật sự có một vực sâu hắc ám , đó là một pháp môn hắc ám .

Triệu Kinh là một người tiến về lĩnh vực cấm chú, căn bản không tin năng lực của Mạc Phàm , cố làm ra vẻ bí ẩn, cũng chỉ là triển khai một ít ma pháp quái lạ giết Lâm Khang , tất cả là cấm thuật tà thuật, khó mà đăng ma pháp thánh đường.

" Ta sẽ diệt ngươi trước tiên , dám giả vờ làm hắc ám thần côn ở đây " Triệu Kinh lập tức phi thân tới, toàn thân có lăng điện hồng giao đan xen , mười phần khí phách của một người con lôi đình , bá đạo vô cùng .

Hai mắt Mục Bạch lần nữa vẩn đục, vực sâu sau lưng lại hiện lên từng tầng , nhìn xa càng đỏ tươi như ngấn máu, tựa như một hẻm núi khủng bố , từ lập thể cho tới chân thực.

Bỗng nhiên có một cánh tay vỗ vào vai Mục Bạch.

Mục Bạch quay đầu lại, có chút kinh ngạc, là ai có thể lặng yên không tiếng động xuyên qua vực sâu sau lưng .

" Mạc Phàm ? " Mục Bạch thấy phía sau, có chút không hiểu.

" Đừng lún quá sâu, tên Triệu Kinh này để tớ xử lý ...sống thêm mấy năm , hưởng thụ chút sinh hoạt cũng không phải chuyện gì xấu, hà tất gì lại đi trực ban cho tên kia " Mạc Phàm nói với Mục Bạch.

Con mắt cùng khí sắc của Mục Bạch mới chậm rãi khôi phục về dáng vẻ nguyên bản.

" Cái tên này rất mạnh, nhất định phải cẩn thận " Mục Bạch căn dặn Mạc Phàm lần nữa.

Thực lực của Triệu Kinh , sợ là Mục Bạch dùng bia chống đỡ phải rất vất vả , dù sao Triệu Kinh vẫn là Triệu Kinh, không phải nhân vật như là Lâm Khang .

" Yên tâm , ngày đó tớ để lại ít đồ định dùng ứng phó tù trưởng sa nhân, ngày hôm nay không cần giữ lại" Mạc Phàm nói .

" Vậy thì tốt , có tình huống cần thì gọi tớ, tớ nghỉ một chút " Mục Bạch gật đầu.

Đánh bại Lâm Khang mạnh hơn mình không ít , bản thân Mục Bạch cũng trả giá khong ít nguyên lực linh hồn.

" Không sao, còn có lão Triệu nữa " Mạc Phàm nói.

Mục Bạch nhìn Triệu Mãn Duyên ,phát hiện Triệu Mãn Duyên còn đang ẩu đấu với mấy tên phế vật đoàn thần liệp thủ kia.

Lấy thực lực của Triệu Mãn Duyên, giải quyết không tới mấy phút ,tám chín phần mười không muốn vác đại kỳ , cố ý ở đó trêu đùa đoàn thần liệp thủ .

Bạn đang đọc [Dịch] Toàn Chức Pháp Sư của Loạn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xSnowball
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 97

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.