Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chiến Mạc

Phiên bản Dịch · 1665 chữ

Trans : xSnowballx

Phàm Tuyết Sơn gặp đại nạn, nhưng người không tiêu tan.

Điều này đủ chứng minh nỗ lực của Mục Ninh Tuyết cùng mọi người trong những năm qua không có uổng phí .

Người chân chính cảm thấy kinh hoảng không biết làm sao, nhìn thấy người khác đào tẩu, tựa như là có một phương án đào tẩu đã an bài xong từ trước , mà chính mình lại không có , không biết nên đi đâu, lại nhớ nhung không muốn rời đi, cho nên làm bản thân hoang mang lạc lối.

Chỉ khi nhìn thấy nhiều người khác cũng không muốn rời đi, đều muốn cầm vũ khí chống lại kẻ địch, kinh hoảng cùng bất an sẽ từ từ biến mất , không cần suy nghĩ quá nhiều , thứ cần phải làm là bảo vệ, là chiến đấu tới khi sức cùng lực kiệt , có lúc chạm sâu vào trong nội tâm , sẽ trở nên đơn giản , chấp nhất .

Sở dĩ lựa chọn Phàm Tuyết Sơn là vì không muốn lang bạt khắp nơi,đã như vậy tại sao vào lúc này còn muốn lựa chọn một cái gọi là đường lui ?.

Tâm đã thuộc về nơi này, có thể hưởng thụ phồn vinh nơi này, càng chịu được kiếp nạn đột nhiên xuất hiện.

Ban đầu Mục Ninh Tuyết nhìn thấy đại thúc Mộc Tượng, Cố Doanh, cùng những người trong đội tuần tra , cho rằng người ở cũng chỉ có từng này, nhưng không nghĩ tới toàn bộ hơn ngàn thành viên chính thức gia nhập vào Phàm Tuyết Sơn đều đang ở sau núi chuẩn bị chiến tranh.

Dù nội tâm là một băng sơn, cũng sẽ vì thế mà tan ra , trong con ngươi xinh đẹp xuất hiện một tia ướt át.

Đây mới là Phàm Tuyết Sơn , Phàm Tuyết Són mà mình muốn , có linh hồn , mà không phải là thành thị chỉ có xác trống rỗng hoa lệ.

" Mấy người muốn khai chiến với bọn họ ? " Lê Đông không dám tin.

Cái tên Mạc Phàm này ngạo mạn tự đại thì thôi đi, tại sao người Phàm Tuyết Sơn cũng đều giống Mạc Phàm, không hiểu rõ cục diện sao, dưới núi có bao nhiêu cao lừng danh xa gần , chỉ với lính tôm tuớng cua như này của Phàm Tuyết Sơn , không tới mấy phút thì tan rã rồi.

" Anh xem có người nào trong chúng tôi có dáng vẻ giống với đầu hàng ? " Chước Vũ nói với Lê Đông .

" Nhưng ...mấy người cũng coi như là thế gia chính thống hợp pháp, được quốc gia che chở , giao bảo vật ra thì bọn họ sẽ không còn lý do hợp lý , thế lực nào cũng có một phần lo lắng , nhưng mấy người không đến nỗi bị diệt , nhiều lắm là đáp ứng một ít điều kiện của bọn họ, thương gân động cốt , dù sao cũng tốt hơn là biến thànj một bộ thi thể " Lê Đông vẫn muốn thuyết phục mọi người.

" Lê Đông , tình cảnh Phàm Tuyết Sơn không đơn giản như là anh nghĩ như vậy. Vào cái ngày thành phố Phi Điểu trở thành khu căn cứ , các quan chức tương ứng đã dùng mọi thủ đoạn để lấy khối thổ địa Phàm Tuyết Sơn này. Nếu như anh nghĩ Triệu Kinh chỉ muốn địa hoả chi nhụy trên tay chúng tôi, vậy thì coi thường người này rồi. Cái ngày này sớm hay muộn rồi cũng sẽ tới với Phàm Tuyết Sơn, Triệu Kinh là cái khiên mở đầu " Bạch Hồng Phi nhìn rất thấu triệt toàn bộ sự kiện , dù sao cũng ở trong một đại thế gia , mưa dầm thấm đất , thế cuộc như nào mà không thấy rõ ?.

Lê Đông hít một hơi thật sâu.

Để tâm tình bình tĩnh lại, suy nghĩ cẩn thận, nghiêm túc .

Đúng là Phàm Tuyết Sơn trong mắt các quan chức , nghị viên là một khối thịt mỡ , bao gồm cả Đại Lê thế gia cũng luôn ham muốn chiếm lấy.

Phàm Tuyết Sơn ngày này, sớm muộn cũng sẽ tới.

Địa hoả chi nhụy cũng chỉ là một cái cớ .

Không có Triệu Kinh, thì sẽ có Lý Kinh, Chu Kinh, Ngô Kinh , Phàm Tuyết Sơn phải trải qua một lần lột xác , triệt để trở thàn h một đại thế gia ở khu căn cứ Phi Điểu không thể tuy ý lay động, hoặc bây giờ tiêu vong trong đấu tranh thế lực chiếm đoạt lẫn nhau.

Lê Đông á khẩu không trả lời được.

Một con linh nga tinh xảo vỗ cánh hiện ra ánh trăng huỳnh quang đặc thù , linh xảo bay tới trước mặt Du Sư Sư .

Du Sư Sư đưa tay ra , để linh nga đậu trên mu bàn tay nhũ bạch.

" Bọn họ tới rồi " Du Sư Sư nói với mọi người trong đại sảnh.

" Đi thôi , tìm chỗ nào phong thủy tốt khai chiến với bọn chúng " Mạc Phàm nói.

" Vậy thì chiến trường ruộng bậc thang trước núi " Mục Ninh Tuyết nói.

Trước núi Phàm Tuyết Sơn được xây dựng nhiều chiến trường , sân thí luyện, chỗ huấn luyện . Bản thân Mục Ninh Tuyết là người chú trọng vũ lực, sân bãi gì khác trong Phàm Tuyết Sơn không nhiều , nhưng đấu trường cùng sân huấn luyện lại tùy ý thấy được.

Chiến trường ruộng bậc thang cũng không phải ruộng bậc thang thật sự, mà là từng khối theo độ dốc núi tương tự như ruộng bậc thang , chiến trường kích cỡ không đều, tiểu nhân tương tự với sân đá bóng, cung cấp cho ma pháp sư dùng ma pháp quy mô đạt tới một sân golf xa hoa, quy mô như vậy nối chằng chịt nhau, cũng là diện tích khá khổng lồ .

Triệu Kinh, Lâm Khang tốt xấu mang danh chính phủ , bọn họ đương nhiên sẽ không khai chiến ở nội thành Phàm Tuyết Sơn, vừa hay mảnh rừng núi này cũng khá trống trải, không thích hợp để ở , nhưng thích hợp làm chiến trường .

" Tới rồi, một tên cũng không tha " Mạc Phàm nói với Mạc Phàm.

" Ầy...tuy là nghe có hơi cường điệu , nhưng xác thực chúng ta cần khí thế như vậy ".

....

Đi ra Phàm Tuyết sơn trang , cả quần thể kiến trúc sơn trang cũng có kết giới bảo vệ, chỉ có điều mọi người cũng không làm rùa rụt cổ trong kết giới, toàn bộ đi ra khỏi kết giới bảo vệ, trực tiếp chạm trán kẻ địch ở chiến trường ruộng bậc thang .

Bên này là một đám người , Phàm Tuyết Sơn có một toà hoả diệm sơn cùng băng sơn tiêu chí rất chỉnh tề , khi một hai ngàn người bày ra tư thế nghênh địch, những quân đoàn bên dưới đang không ngừng dâng lên nhìn thấy cũng không khỏi ngây dại.

" Làm sao Phàm Tuyết Sơn còn nhiều người như vậy, không phải nghe nói là chạy sạch rồi sao? " Phó đoàn trưởng quân đoàn Bắc thành kinh ngạc nói.

" Người chạy đều là những nhân viên ngoài luồng , những người này là thành viên chính thức của Phàm Tuyết Sơn. Chẳng trách Phàm Tuyết Sơn là một đám người điên không biết trời cao đất rộng, hôm nay gặp quả thế , bọn họ vẫn chưa hiểu được tình thế cục diện, châu chấu đá xe " Nam Vinh Húc nở nụ cười .

Sắc mặt Nam Vinh Nghê rất khó coi.

Nam Vinh Nghê hi vọng nhìn thấy Phàm Tuyết Sơn người không nhà trống , chỉ còn lại Mục Ninh Tuyết dáng dấp cực cường đứng đó thê thảm chống đỡ.

Mục Ninh Tuyết là một thứ yêu nghiệt , bản lĩnh đầu độc người không ai so được .

" Chúng ta lại gặp mặt rồi, đã nghĩ kỹ xin ta tha như nào chưa . Triệu Kinh ta cũng không phải kẻ cùng cực hung ác , chỉ muốn các người giao đồ ra đây, giao Phàm Tuyết Sơn cho Lâm Khang , rồi các người muốn đi đâu thì đi " Triệu Kinh nở nụ cười .

Ở bên ngoài thành phố Lan Dương , mấy người này không ý thức được Triệu Kinh hắn là người nào, tin là những người này đã biết , có thể chậm.

" Vốn tưởng mày là một cường giả , đã dám cướp thì lấy ra bản lĩnh chân chính mà cướp ,không nghĩ tới mày cũng là rác rưởi thích đùa giỡn một ít quyền mưu . Cũng không thể gọi vậy, tao không thích cưỡng cầu người khác giống Mạc Phàm tao đây, đường đường chính chính , dựa vào thực lực mạnh để nói chuyện với người khác " Mạc Phàm bất đắc dĩ lắc đầu, dáng vẻ khá thất vọng về Triệu Kinh.

Triệu Kinh nghe xong , sắc mặt đã không còn nụ cười như vừa nãy.

Người càng có bản lĩnh thì càng ngông cuồng, càng không muốn người ta đạp lên về mặt thực lực.

Triệu Kinh hắn có ngày hôm nay, không phải là nhờ phú khả địch quốc Triệu thị, mà dựa vào bản lĩnh, dã tâm của bản thân.

Nhưng khó chịu thì khó chịu, Triệu Kinh không ấu trĩ tới mức giận nổ phổi chỉ vào Mạc Phàm nói :" Chúng ta solo , ta thua lập tức lui binh .

Triệu Kinh kiêu căng tự mãn , nhưng kiêu căng tự mãn này lại làm Triệu Kinh không chừa thủ đoạn nào, lợi ích mới là tối thượng.

Bạn đang đọc [Dịch] Toàn Chức Pháp Sư của Loạn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xSnowball
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 82

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.