Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lên Án Công Khai

Phiên bản Dịch · 1573 chữ

Trans: xSnowballx

" Thật sự là một nơi không thể cứu chữa " Mạc Phàm lắc đầu, cảm thấy thất vọng với người dân địa phương ở nơi này.

Cũng khó trách không thấy được Tâm Hạ, tuy rằng không phải chấp chính quốc gia, nhưng cái loại tổ chức tôn giáo phản ma pháp như này khiến người ta phải đau đầu, tạm thời không nói cái tổ chức tự do ở Châu Âu có bao nhiêu, chỉ cần ở Hy Lạp, cách Parthenon thần miếu mấy trăm cây số về phía Nam thì tồn tại một nhóm giáo chúng như vậy.

Bọn họ vẫn là người bình thường , trên người không có ma pháp, giới luật của hiệp hội ma pháp là ma pháp sư làm người bình thường bị thương sẽ bị xử lý khá nghiêm khắc , căn bản là không có chuyện xử lý nhẹ .

Bởi vậy mà đoàn người làm chuyện đối lập, đánh không được , chửi không được, xem đoàn thợ săn kia ảo não chạy như chuột thì biết , trong lòng bọn họ đều uất ức hơn so với ai khác .

Mạc Phàm cũng không biết ý nghĩa tồn tại của giáo hội này, cứ việc giữa người bình thường cùng ma pháp sư một ít khác biệt, cũng có đặc quyền , nhưng đối mặt với yêu ma xâm lấn thì tỉ lệ ma pháp sư chết vĩnh viễn cao nhất .

Tai nạn trước mặt thì mọi người bắt đầu thân ai nấy lo .

Mặc kệ người của Ô giáo hội xuất phát vì mục đích gì, lại có cái lý do gì để phản ma pháp sư , thì bọn họ cũng đều làm cho Mạc Phàm cảm thấy buồn nôn.

Nói ngay như sự kiện Bắc Cương , toàn bộ người dân ở Bắc Cương không bị thương một chút nào, đối với chính phủ mà nói thì đó là một cuộc thắng lợi hoàn mỹ.

Thế.nhưng nhiều người chết ở Bắc Cương , đều là quân pháp sư cùng người của thẩm phán hội.

Máu bọn họ khô trên mặt cát , hài cốt của bọn họ nằm sâu dưới cổ trường thành, giả như ở Bắc Cương có tồn tại Ô giáo hội, đoàn người ăn mặc đỏ thẫm tiến hành biểu tình một phen như vậy , sợ là những vong hồn người ngã xuống trong bão cát Bắc Cương không cách nào yên nghỉ được.

Một đám người không trải qua chiến trường , một đám người ăn no mặc ấm , đến tột cùng vì sao phản đối chiến trường đẫm máu lúc nào cũng có thể chết ?.

Không còn cách nào thuyết phục được là không còn cách nào thuyết phục, chồi xanh thành ở đảo Crete biến mất xác thực gây nên hiệu ứng to lớn, những người ở Ô giáo hội không đơn thuần chỉ là phản đối ma pháp sư, mà còn lên tiếng phê phán công khai rằng tổ chức ma pháp vô năng.

Bọn họ phê phán cũng không phải không có lý do gì , một hòn đảo chìm xuống , chưa tìm thấy được tung tích hung thủ , nghĩ tới lần này Parthenon thần miếu gặp phải nguy cơ chưa từng có trước đó , chịu sự nghi vấn từ khắp nơi trên thế giới, trực tiếp nhất vẫn là Ô giáo hội lớn mạnh.

Mạc Phàm xem như là một người có thể nhìn thấu bản chất của sự vật , tuy là Tâm Hạ không nói qua với mình những việc này, nhưng sự biến mất của chồi xanh thành tạo thành xung kích lớn cho cả ba vị thánh nữ , sụ việc diễn ra ngay trên đất nước , trước đó không lâu còn tổ chức thịnh điển tuyết tiết , cự nhân titan kia đạp một chân trong ngày lễ vui Parthenon thần miếu , máu me đầm đìa .

Hẳn là người của liên minh liệp giả còn có thể vào đảo Crete , bọn họ theo đuổi lợi ích, thậm chí còn ra đối phó với cự nhân titan, chính phủ Crete rất hoan nghênh, chỉ có điều phần lớn pháp sư thợ săn đều nhận được phần khoản tiếp đãi đặc biệt này của Ô giáo hội.

Mạc Phàm không tiếp tục xem biểu tình nữa , phát sinh ra tai nạn như vậy , lòng người khủng hoảng , trong xã hội xuất hiện những thành phần này thì không có gì là lạ.

Trở lại phòng của Harper, đi trên đường có chút uốn lượn làm từ đá cuội, đột nhiên nghe được tiếng nói chuyện.

Ban đầu Mạc Phàm cũng không để ý , nhưng rất nhanh để ý tới bọn họ đi theo hướng của mình .

Mãi cho đến khi tới phòng của bà nội Harper ,Mạc Phàm mới ý thức được bọn họ cũng tới đây dừng chân, đã liên lạc với Harper từ sáng sớm.

" Mấy người tới ở gian nhà hậu viện, khà khà , còn chưa tới tháng bốn đã có khách tới , chẳng lẽ cũng tới đây săn cự nhân ? " Harper nói với đoàn người .

" Hỏi nhiều làm cái gì...kỳ quái, sao nơi này của cậu lại còn có những người khác ? " Tên thủ lĩnh đàn ông cau mày hỏi.

" Há , hiểu lầm , hiểu lầm rồi, bọn họ chính là nhân viên của tôi, thường phụ trách đón tiếp khách " Harper vội vàng nói, khi nói còn không ngừng nháy mắt với nhóm Mạc Phàm.

Mạc Phàm thực sự không còn gì để nói với tên ngốc này, còn không bằng để hắn chết trong vũng bùn đi.

" Đây là một vạn tiền cọc , chúng tôi muốn ở đây một trận, đừng để người khác tới quấy rầy chúng tôi , có hiểu chưa ? " Tên cầm đầu ra tay cực kỳ hào phóng.

" Không thành vấn đề , tuyệt đối không thành vấn đề , mời vào " Harper thấy tiền thì mắt sâng lên, vội vàng nói với Mạc Phàm :" Huynh đệ , mau tới giúp mang hành lý ".

Mạc Phàm trực tiếp coi như Harper không tồn tại, lúc này Harper ghé tai Mạc Phàm nói nhỏ, có thể miễn tiền thuê phòng cho ba người bọn họ.

Mạc Phàm suy nghĩ một chút , nói với Harper :" Tôi biết cậu có tin tức nhưng không nói cho chúng tôi, cậu muốn kiếm tiền từ đoàn người này .."

" Thật sự là tôi đã nói những gì nên nói rồi , được rồi , được rồi, tôi vốn dự định là bán thông tin cho những thợ săn kia " Harper nói.

Mạc Phàm đang mau chóng muốn tìm ra hung thủ cự nhân titan kia, như vậy mới giải toả áp lực cho Tâm Hạ được, nhìn thấy Tâm Hạ vì những chuyện này mà vất vả , xác thực Mạc Phàm rất đau lòng , huống hồ thua Tours thì lại không cách nào tới Parthenon thần miếu.

Xãch hành lý như này Mạc Phàm không ngại làm.

Đừng tự cho mình là đại anh hùng cứu vớt thế giới , khi bỏ đi trái tim anh hùng thì là làm cu li chạy vặt , thử đừng xem sắc mặt người làm việc, ăn một ít cơm canh đạm bạc, tinh tế lĩnh hội cuộc sống duy trì kế sinh nhai mà phải bôn ba này, phát hiện làm đại anh hùng sẽ thú vị hơn .

" Đừng nhúc nhích cái này " bỗng nhiên một tên đen nửa khuôn mặt lạnh lùng quát lớn.

Mạc Phàm vừa muốn xách hòm đồ lên, ngón tay lập tức cảm nhận được một luồng lệ khí lạnh như hàn băng , cũng nhanh chóng khuếch tán lên da thịt của mình, nổi cả da gà.

" Ồ, ồ , còn cần giúp gì nữa không ? " Mạc Phàm ý thức được thứ bên trong không thích hợp lắm.

" Cậu là ma pháp sư ? " Cái tên nửa mặt đen tựa hồ như nhận ra điều gì , cặp mắt tràn đầy địch ý nhìn kỹ Mạc Phàm.

" Hiểu lầm , hiểu lầm rồi , làm sao anh ta là ma pháp sư được, mấy vị nhìn xem....đây là khách sạn Ô giáo hội của tôi, có treo những biểu tượng của Ô giáo hội, xưa nay nơi này của chúng tôi không tiếp đón ma pháp sư , cũng không thích ma pháp sư , nên cứ yên tâm đi " Harper phản ứng rất nhanh, vội vàng chạy xuống ứng phó.

Mạc Phàm cũng là một người biết diễn kịch, lộ ra nụ cười thất lễ giả tạo :" Quên nói cho mấy vị là nơi này của chúng tôi không hoan nghênh ma pháp sư , nếu như mấy vị là ma pháp sư, vậy thì xin hãy đến chỗ khác , chỗ của chúng tôi cũng đơn sơ hẻo lánh" .

" Chúng tôi không phải pháp sư , đừng ngáng đường nữa , cút sang một bên " người nửa bên mặt đen nói, nói xong nhấc hòm đồ nhìn qua rất quan trọng, dáng vẻ hung sát không dễ chọc đi tới hậu viện phía sau .

Bạn đang đọc [Dịch] Toàn Chức Pháp Sư của Loạn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xSnowball
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 87

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.