Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dương thành

Phiên bản Dịch · 1000 chữ

Thành Hàm Dương!

Xe tới xe đi.

Đường lớn cho xe ngựa, đường nhỏ cho người đi bộ.

Hai bên không xâm phạm nhau, dưới chân Tần vương, được mệnh danh là thành thị phồn hoa nhất mà luật pháp cũng nghiêm minh nhất Tần Quốc.

Mà ở trung tâm kinh thành Hàm Dương rộng lớn, một tòa hoàng cung nguy nga sừng sững tồn tại giữa lòng thành.

Đó chính là hành cung mà Tần Quốc đã xây dựng trong hơn một trăm năm, Tần vương cung.

Tần Vương Đại điện!

Một nam tử miện bào, đầu đội vương miện, uy thế vô song ngồi trên vương vị, nhìn xuống đại điện và toàn bộ hành cung Tần vương.

Hai bên đại điện, văn thần và võ thần đứng xếp thành hàng. Đứng đầu hàng ngũ văn thần là tướng bang Vương Quán, đứng đầu hàng võ thần là thượng tướng quân Mông Vũ.

Phía sau Vương Quán, một thiếu niên mặc công tử phục cầm triều hốt (thẻ vào chầu) đứng hầu, chính là Trưởng công tử của đại Tần, Phù Tô.

"Có tấu nên tấu, không tấu bãi triều!"

Bên cạnh Tần Vương, một hoạn quan bước ra lớn tiếng nói với văn võ cả triều.

"Khởi bẩm đại vương, từ đại doanh Lam Điền vừa truyền về tin chiến thắng." Một võ thần trong hàng ngũ bước ra tâu. Tuy là võ thần nhưng trên người hắn lại không có khí tức sát phạt.

"Mông khanh, mau nói đi." Doanh Chính lông mi khẽ động, lập tức nhìn về phía người trong điện.

Diệt Hàn! Kế hoạch chuẩn bị đã lâu. Doanh Chính cũng rất tự tin không có sơ suất nào, nhưng đây là lần đầu tiên nhận được tin tức từ chiến trường nên tự nhiên cũng có chút động dung.

Cuộc chiến diệt Hàn quan hệ đến việc đại Tần thống ngự thiên hạ, mở đường về phía đông. Nếu diệt được Hàn, Hàm Cốc quan không còn ngăn trở, hoàn toàn mở đường đi về phía đông cho đại Tần.

"Trận này, Thượng tướng quân Vương Tiễn trấn giữ biên cương, Lý Đằng tướng quân suất mười vạn đại quân công phá biên cương Hàn, đã hạ sát gần vạn quân Hàn, hiện đã tiến công trực tiếp thành trì quan trọng Dương Thành của Hàn."

"Trong vài tháng, Hàn sẽ bị diệt vong." Mông Nghị rất phấn khích tâu lên.

"Hay lắm!" Doanh Chính cười lớn một tiếng.

"Chúc mừng đại vương!" Văn võ cả triều đồng thanh hô vang.

"Tướng bang! Uất khanh! Mông khanh!"

"Việc diệt Hàn có liên quan đến con đường đi về phía đông của đại Tần, cô không hy vọng có bất cứ sự cố nào xảy ra."

"Quan sát chặt chẽ tình hình chiến trường Hàn, bất cứ việc gì cũng phải kịp thời tâu lên cô." Doanh Chính trầm giọng nói.

"Thần lĩnh chiếu!"Ba người đồng thanh đáp lại.

"Đại vương, trong tiệp báo mà thượng tướng quân thượng tấu lần này còn có một điều thú vị nữa." Mông Nghị lại mỉm cười nói thêm.

"Nói nghe thử." Doanh Chính liếc mắt nhìn.

"Bạo Khâu, nhi tử của Bạo Diên, dẫn hai vạn quân trấn thủ biên cảnh, sau khi bị đại Tần đánh bại, Lý Đằng tướng quân đã phải tìm kiếm vài ngày mới tìm ra. Nhưng Bạo Khâu không hề trốn chạy mà giả chết trong đống thi thể, sau đó bị một lính hậu cần của ta phát hiện. Không có chỗ trốn nữa, cuối cùng đã bị một lính hậu cần của ta giết chết." Mông Nghị kể lại, giọng nửa đùa nửa thật.

Nghe xong, trên mặt Doanh Chính cũng lộ vẻ khó hiểu: "Ở Hàn, phụ tử Bạo Diên vốn nổi tiếng là 'hổ phụ hổ tử', cả hai đều là tướng quân tài ba. Nay Bạo Khâu lại bị một lính hậu cần của ta giết, đối với hắn mà nói có lẽ cũng sẽ chết không nhắm mắt."

"Đại vương nói chí phải." Mông Nghị lập tức phụ họa.

"Lính hậu cần đó có được ban thưởng chưa?"

"Chế độ thưởng phạt theo quân công của đại Tần ta không phân biệt đối xử chỉ vì khác biệt binh chủng." Doanh Chính lấy lại tinh thần, mang theo vài phần hỏi thăm.

Mông Nghị lập tức đáp: "Xin đại vương yên tâm, lính hậu cần đó đã nhận được ban thưởng xứng đáng rồi."

"Như thế thì tốt."

"Cần quan sát chặt chẽ tình hình chiến sự bên kia biên giới Hàn. Đối với Tấn, Ngụy cũng cần để Vương Tiễn cảnh giác cao độ. Nếu chúng dám động binh thì để Vương Tiễn định đoạt." Doanh Chính lớn tiếng nói.

...

Dương Thành!

Khói lửa đạn bao trùm trong ngoài thành. Sau gần 10 ngày chịu sự tấn công dữ dội của quân Tần, toàn bộ Dương Thành đều chìm trong khói lửa chiến tranh, bên trong thành tử thương vô số, bên ngoài cũng rải rác nhiều thi thể duệ sĩ Tần binh.

Nhưng dưới sự áp đảo về quân số và lòng dũng cảm xông pha của binh lính Tần, cuối cùng Dương Thành cũng không thể ngăn cản thế công của quân Tần, bị Lý Đằng tướng quân chiếm lĩnh.

Dương Thành thất thủ, quân Hàn bên trong cũng tan đàn xẻ nghé, bốn phía đào vong.

Tiếp đó, đương nhiên là đến lượt hậu cần doanh ra quân, dọn dẹp chiến trường.

"Trận này đẫm máu hơn nhiều so với chiến trường biên giới."

"Ngoài thành đã có ít nhất hơn vạn thi thể, trong thành chắc cũng không ít."

"Một trận chiến chết hàng vạn người."

Khi đến chiến trường này, nhìn thấy một tràng máu me hơn cả chiến trường biên giới, dù đã quen nhưng Triệu Phong vẫn không khỏi rùng mình.

Đây chính là chiến trường mà sinh mạng con người chẳng bằng con chó!

Bạn đang đọc [Dịch] Nhặt Thuộc Tính Từ Chiến Trường Bắt Đầu Mạnh Lên Trường Sinh của Vô Lượng 666
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cinnie
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.