Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ai giết Bạo Khâu

Phiên bản Dịch · 1098 chữ

Nhìn thuộc tính hiện tại của mình, Triệu Phong rất hài lòng. Đây chính là động lực để Triệu Phong khiêng thi thể!

Mặt khác, tại chủ doanh của Thượng tướng quân.

Trong trận chiến diệt Hàn lần này, Tần Vương Doanh Chính đã ban chiếu thư ra lệnh cho đại doanh Lam Điền xuất chiến. Do Bách tướng Lý Đằng chỉ huy 10 vạn quân tiến công.

Thượng tướng quân Vương Tiễn thì trấn giữ biên giới Tần Hàn đốc chiến.

"Cha."

"Hiện tại tình hình chiến sự tiến triển nhanh chóng."

"Tướng quân Lý Đằng đã tiến công đến Dương Thành rồi."

"Trong vòng ba tháng, Hàn quốc sẽ không còn."

Trước bản đồ Hàn quốc, Vương Bí, một trong các Bách tướng của đại doanh Lam Điền, đang hăng hái tâu báo với Vương Tiễn.

"Hàn quốc lãnh thổ nhỏ hẹp, quân lực chỉ có chừng 10 vạn, ngươi có biết lý do đại vương bắt toàn bộ đại doanh Lam Điền ra trận không?" Vương Tiễn cười hỏi.

"Đại vương hùng tài đại lược, từ lâu đã trù tính thống nhất thiên hạ, diệt Hàn chỉ cần một chủ doanh Lam Điền ta là đủ rồi, nhưng phòng bị Triệu Nguỵ thì cần toàn lực đại doanh Lam Điền." Vương Bí lập tức đáp.

"Ngươi có thể nhìn thấu điểm này rất không tệ."

"Nhiều năm trước, Đại Tần đã có thể dễ dàng diệt Hàn rồi, sở dĩ đợi đến hôm nay cũng là để chờ đợi thời cơ đánh bất ngờ này." Vương Tiễn nói khẽ.

Đúng lúc này.

"Báo!"

"Khởi bẩm Thượng tướng quân!"

"Vừa rồi quân hậu cần truyền về một tin vui." Một thân vệ vội vã chạy vào doanh trướng.

"Nói."

Vương Tiễn vung tay lên.

"Quân hậu cần đã phát hiện được Bạo Khâu rồi."

"Thi thể đang nằm ở ngoài." Thân vệ cung kính bẩm báo.

"Bốn ngày rồi."

"Cuối cùng cũng tìm thấy."

"Đi xem nào." Vương Tiễn lập tức đứng dậy, đi ra khỏi doanh trướng.

Vương Bí theo sát phía sau.

Bên ngoài trướng, thi thể Bạo Khâu đang nằm đó, ngực còn cắm một thanh kiếm đẫm máu.

"Hắn mới chết gần đây à?"

Vừa nhìn thấy thi thể của Bạo Khâu, Vương Tiễn lập tức nhận ra dấu vết máu trên người Bạo Khâu vẫn chưa khô, chắc chắn không phải đã chết vài ngày.

"Thượng tướng quân."

"Đây là quân hầu của quân hậu cần."

“Là quân hầu doanh của hắn đã phát hiện Bạo Khâu.” Một thân vệ bên cạnh chỉ vào quân hầu đưa thi thể vào, nói.

"Ai đã giết Bạo Khâu?" Vương Tiễn hỏi quân hầu.

"Hồi bẩm Thượng tướng quân."

"Là một lính hậu cần trong quân hầu doanh ta." Quân hầu lập tức đáp.

Trong quân đội đại Tần, việc tính quân công được thực hiện rất nghiêm ngặt.

Ngoài việc các tướng sĩ giám sát lẫn nhau, còn có quân công quan đặc trách giám sát quân công. Nếu ai dám can đảm mạo hiểm lĩnh quân công, cướp đoạt quân công, sẽ bị tố cáo trực tiếp lên Tần vương, trọng phạt nghiêm khắc.

Khi chế độ quân công mới được áp dụng, có lẽ vẫn có quyền quý dám vi phạm, nhưng hiện nay không ai dám làm điều đó nữa.

"Bạo Khâu bị một lính hậu cần của các người giết?" Vương Bí bên cạnh ngạc nhiên hỏi.

"Hồi Vương tướng quân, sự việc là đúng như vậy."

"Bạo Khâu tháo bỏ chiến giáp, giả vờ chết trong đống thi thể, khi lính hậu cần của chúng ta đến gần thì hắn bất ngờ bật dậy giết hai người. May mắn binh tốt trong hậu cần doanh của chúng ta đã ra tay giết hắn."

"Bạo Khâu, chết dưới tay một lính hậu cần của đại Tần, ngươi cũng thật là chết oan nha." Nhìn Bạo Khâu hai mắt trừng trừng chết không nhắm mắt, Vương Bí thở dài cảm khái.

Lính hậu cần!

Không phải là binh chủng chiến đấu, chỉ lo việc dọn dẹp chiến trường, cứu chữa binh lính bị thương.

Một Hàn tướng lại chết trong tay lính hậu cần đích thật là một loại sỉ nhục.

Vương Tiễn nhìn Bạo Khâu một cái, cũng không có bao nhiêu quan tâm.

"Mang đi, chôn cùng với Hàn tốt đi.

“Về phần lính hậu cần giết Bạo Khâu, truy thưởng theo quy chế quân công."

"Quan tăng ba cấp, tước tấn một cấp."

Vương Tiễn nói xong liền quay người về doanh trại. Đối với một Thượng tướng quân như hắn, đây chỉ là chuyện nhỏ, chẳng qua là Bạo Khâu xui xẻo chết dưới tay một lính hậu cần, còn lính hậu cần đó thì gặp đại vận rồi.

"Tuân lệnh." Quân hầu lập tức lui ra.

"Chiến báo chiến tổn gần như đã thống kê được chưa?" Vương Tiễn hỏi.

"Đã thống kê xong rồi, hôm nay sẽ cấp báo Hàm Dương." Vương Bí trả lời.

"Việc Bạo Khâu bị lính hậu cần của ta giết tiện thể cũng thượng tấu lên luôn, đây cũng là một chuyện thú vị đấy." Vương Tiễn cười nói.

Vương Bí lúc này gật đầu: "Vâng."

"Đúng rồi, nha đầu Yên nhi kia đâu?" Đột nhiên Vương Tiễn mở miệng hỏi.

Vương Bí có chút do dự, không biết nên nói thế nào.

"Hửm?" Vương Tiễn nhướng mày, lớn tiếng quát: "Nói!"

"Nàng đi theo Lý Đằng đến Dương Thành rồi." Vương Bí bất đắc dĩ nói.

"Sao ngươi không canh giữ nó?" Vương Tiễn hơi tức giận.

"Cha, nha đầu Yên nhi tính tình thế nào, chẳng lẽ ngài không biết sao? Lần này ngài không nên đồng ý để nàng theo quân.." Ngược lại Vương Bí có chút oán trách.

Nghe vậy, Vương Tiễn trừng mắt, cũng có chút bất đắc dĩ.

"Ngươi tưởng ta muốn đem nó theo à? Từ khi nghe tin xuất chinh, nó đã cứ nằng nặc đòi đi." Vương Tiễn nói

"Cha yên tâm đi, bên cạnh nàng có năm trăm thân vệ của ngài đi theo, còn có Lý Đằng tướng quân theo trông nom, sẽ không sao đâu." Vương Bí cười nói.

"Được rồi, cứ để nó đi chơi vậy, chờ lần này về sẽ gả nó đi, để nhà chồng trông coi nó đi." Vương Tiễn có chút bực tức.

Vương Bí cười nói: "Cha có bỏ được không? Hơn nữa, tính Yên nhi ai ở Hàm Dương mà chẳng biết, ai lại được nàng để mắt tới chứ?"

Bạn đang đọc [Dịch] Nhặt Thuộc Tính Từ Chiến Trường Bắt Đầu Mạnh Lên Trường Sinh của Vô Lượng 666
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cinnie
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.