Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Luyện võ làm sao không phát điên được!

Phiên bản Dịch · 1030 chữ

Thạch Phi Triết theo ánh mắt hắn ta nhìn, thấy cách đống lửa trại không xa đột nhiên xuất hiện một nữ tử mặc đồ trắng.

"Thời tiết lạnh lẽo, thiếp thân thỉnh hai vị công tử đến hàn xá tránh gió!" Giọng nói của nữ tử trong trẻo nhưng lạnh lùng, rất dễ nghe. Một thân đồ trắng phấp phới, đầu cài trâm bạc, mặt che khăn mỏng, không nhìn rõ dung mạo.

Nhưng đôi mắt của nàng ta rất có thần, thậm chí ánh mắt nhìn họ còn quá mức có thần!

Hoa Tiểu Muội biến sắc, nói: "Không đi!"

"Thời tiết lạnh lẽo, thiếp thân thỉnh hai vị công tử đến hàn xá tránh gió!"

Thạch Phi Triết vừa hoa mắt thì đã thấy nữ tử kia như quỷ mị đi đến trước lửa trại, lặp lại câu nói vừa nãy với bọn hắn.

Rõ ràng rất gần, nhưng Thạch Phi Triết không cảm nhận được hơi thở của người sống từ nàng ta.

Đôi mắt của nữ tử nhìn chằm chằm vào bọn hắn, đặc biệt là nhìn Hoa Tiểu Muội như nhìn thấy một bữa tiệc lớn, ánh mắt tràn đầy niềm khao khát.

Điều này làm cho Thạch Phi Triết dựng cả tóc gáy! Chẳng lẽ trên thế giới này còn có quỷ sao?

"Vụt!" Hoa Tiểu Muội mở cây quạt ra, trên mặt quạt là một bức tranh trăm hoa đua nở.

Hắn ta vẫy quạt tạo ra một làn gió thơm thổi về phía nữ tử đồ trắng, sau đó nghiêm túc nói: "Không đi!"

Nữ tử ở trong làn gió thơm trầm mặc một lúc. Sau đó, vài cái bóng chớp lên, nàng ta lùi về phía sau rồi biến mất trong màn đêm.

"Đây là cái gì?" Thạch Phi Triết nhìn thấy nữ tử đồ trắng thật sự đã đi lùi lại nhưng lại luôn đối mặt với bọn hắn. Hắn cảm thấy rùng mình, rốt cuộc đây là thứ gì chứ?

Là người? Là quỷ?

"Yêu nữ! Yêu nữ của Thiên Nữ Tông!" Hoa Tiểu Muội "vụt" một cái gấp quạt lại, nói: "May mà chỉ là yêu nữ mới vào Thoát Trần Kỳ, nếu không thì rắc rối to!"

"Thiên Nữ Tông?" Thạch Phi Triết lặp lại, nói: "Đó là cái gì?"

Hoa Tiểu Muội nhìn Thạch Phi Triết một cái, nói: "Tiểu huynh đệ mới bắt đầu hành tẩu giang hồ sao!"

"Ta cũng không phải người giang hồ, làm sao lại hành tẩu giang hồ được!" Thạch Phi Triết lắc đầu nói.

"Vừa vào giang hồ sâu như biển, thân bất do kỷ là người trong giang hồ!" Hoa Tiểu Muội cảm thán rồi nói tiếp: "Thiên Nữ Tông là một môn phái kỳ lạ, chỉ nhận nữ đệ tử."

"Ồ?" Thạch Phi Triết tò mò nhìn Hoa Tiểu Muội, có vẻ Hoa Tiểu Muội biết khá nhiều về Thiên Nữ Tông!

Trong thế giới này, nam nữ đều có võ đạo cao thủ, vì vậy địa vị của nữ nhân cũng không thấp như vậy.

"Thiên Nữ Tông có bí tịch độc môn "Hữu Tướng Vô Tướng Thất Bảo Lưu Ly Kinh", ban đầu truyền từ Đan Sắc Tự. Bí tịch này nhấn mạnh giữa hữu tướng và vô tướng, thân thể trong suốt như lưu ly. Không biết bằng cách nào lại bị một nữ nhân chiếm được."

"Sau đó nàng ta đã luyện thành, cũng bị điên luôn!"

"Hả? Luyện võ mà cũng có thể phát điên sao!" Thạch Phi Triết cảm thấy khó tin.

"Luyện võ làm sao không phát điên được!" Hoa Tiểu Muội sâu kín nói:

"Truyền thừa võ đạo, không chỉ có bí tịch, mà còn cần có sư phụ tự thân truyền dạy, giảng giải bí tịch. Phải giảng giải chi tiết phương ngôn, thuật ngữ, từ ngữ đa nghĩa, ẩn dụ trong bí tịch thì mới có thể lý giải hoàn toàn bí tịch. Như vậy, mới tính là truyền thừa võ đạo."

"Mỗi bản bí tịch võ đạo đều do người viết. Vì là người viết nên tự nhiên có thói quen nói và viết của người. Cửu Châu rộng lớn như vậy, chỉ riêng phương ngôn thì đã đủ đau đầu rồi. Huống chi còn có một số từ đồng âm khác nghĩa nữa chứ?"

""Hữu Tướng Vô Tướng Thất Bảo Lưu Ly Kinh" là do tăng nhân của Đan Sắc Tự viết, bên trong sử dụng nhiều từ ngữ và ẩn dụ Phật môn. Nữ nhân đó không hiểu, chỉ nhìn bí tịch rồi cưỡng ép tu luyện."

Thạch Phi Triết nghe xong liền cảm thấy lạnh sống lưng.

Cái gì mà "Phương ngôn, thuật ngữ, từ ngữ đa nghĩa, ẩn dụ", lúc luyện "Chân Nguyên Kiếm Chỉ Quyết", hắn chẳng hiểu gì cả.

Giống như người hiện đại đọc "Đạo Đức Kinh", dù đọc hiểu mặt chữ nhưng có hiểu được ý nghĩa bên trong không?

Hắn sẽ không phát điên chứ!

Nghĩ đến những phương ngôn trên mạng đời trước, gì mà "niêm bao", "chắc chắn không kém", "triều ba", "người trụ cửa", "phác phổ".

Chắc chắn thế giới này cũng có rất nhiều từ ngữ địa phương, dân bản xứ thấy bình thường nhưng người khác lại xem không hiểu.

Còn về thông giả tự, giản bút tự, vậy thì càng nhiều.

"Một số bí tịch trên giang hồ đều do gia truyền, phần còn lại là do triều đình thời Đại Thái vương triều tập hợp trí tuệ của mọi người mà thành từ hàng ngàn năm trước. Nhiều từ ngữ trong bí tịch rất khác so với hiện tại," Hoa Tiểu Muội nói.

Đại Thái là vương triều thống nhất Cửu Châu hàng ngàn năm trước, sau đó vương triều này sụp đổ, Cửu Châu rơi vào tình trạng võ đạo phân tranh, kéo dài cho đến hiện tại.

"Chả trách, luyện võ làm sao mà không phát điên cho được!" Thạch Phi Triết nghe Hoa Tiểu Muội nói vậy, kìm nén nghi vấn về việc chính mình có thể phát điên hay không. Suy nghĩ kỹ càng, hắn cũng hiểu được câu nói này theo một nghĩa khác.

Bạn đang đọc (Dịch) Luyện Sai Thần Công, Tai Họa Giang Hồ của Bất Thị Hữu Ý Thác Tự
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tửliênhoa
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 35

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.