Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lưu Lão Tam hài hước

Phiên bản Dịch · 1005 chữ

"Thì thế nào?" Thạch Phi Triết khó hiểu. Hắn không biết người trước mặt là ai, là địch hay là bạn.

"Ha ha ha ~ Cười chết mất! Lại có người đang luyện "Chân Nguyên Kiếm Chỉ Quyết"!" Nam tử vạm vỡ nghe câu trả lời của Thạch Phi Triết, không nhịn được cười lớn.

"Ngươi cũng biết…khụ khụ khụ...!" Gã ta cười đến mức ho khan.

"Có cái gì mà buồn cười!" Thạch Phi Triết thấy gã ta cười ngạo mạn như vậy, không nhịn được lên tiếng.

"Thôi được rồi, Lưu gia ta tâm trạng tốt, để ngươi biết rõ một chút!" Người tự xưng là Lưu gia Lưu Tam nói: "Những người trẻ tuổi như các ngươi luôn không thực tế."

"Chân khí nội công làm sao có thể dễ dàng tu luyện được chứ? Máu đầy thì khí mới đủ, khí đủ thì tinh thần mới dồi dào, tinh thần dồi dào thì mới thấy được chân lý! Không có đủ tinh thần khí lực, thì từ đâu ra chân khí nội lực?"

"Nếu thể chất nào cũng có thể luyện ra nội công thì chúng ta ngày ngày luyện khí huyết gân cốt còn có ý nghĩa gì chứ?"

"Chỉ có tinh thần sung túc thể xác khỏe mạnh thì mới có thể luyện thành chân khí! Ngươi gầy như cái que củi cũng xứng luyện chân khí nội công sao?"

""Chân Nguyên Kiếm Chỉ Quyết" đã xuất hiện trên giang hồ vài chục năm rồi, không có một ngàn bản thì cũng có tám trăm bản, từ trước đến nay chưa từng có ai luyện thành!"

"Ha ha ha, cười chết mất! Thế mà lại có người luyện cái này!" Lưu Tam vừa nói vừa không nhịn được cười.

Gã ta cảm thấy việc giết chết tên tiểu tử này thực sự rất thú vị, chờ khi giết xong thì gã ta sẽ kể cho huynh đệ trong bang phái, chắc chắn đây sẽ là chuyện cười vui nhất trong vài tháng qua!

Như vậy sẽ càng làm cho danh tiếng "Lưu Tam hài hước" của gã ta lớn hơn nữa.

Những lời nói của Lưu Tam chứa đựng quá nhiều thông tin khiến Thạch Phi Triết cảm thấy đầu óc ong ong.

Cái gì mà "hiểu biết rõ ràng", "tinh thần sung túc thể xác khỏe mạnh mới có thể luyện chân khí", "mấy chục năm qua không ai luyện thành "Chân Nguyên Kiếm Chỉ Quyết""!

Hóa ra bản "Chân Nguyên Kiếm Chỉ Quyết" trong tay thi thể đó chỉ là một công pháp rác rưởi không ai muốn mà thôi.

Vậy những chân khí mà mình luyện ra trước đó là gì?

Lưu Tam thấy Thạch Phi Triết có vẻ ngây ra, cảm thấy nhiệm vụ lần này thực sự rất thú vị.

"Tiểu tử, hôm nay chính là ngươi thay thuốc cho đại ca ta đúng không?" Gã ta hỏi.

"Đại ca của ngươi là ai?" Vẻ mặt Thạch Phi Triết mờ mịt hỏi. Gần đây người bệnh bị thương do đao và nội thương đột nhiên tăng nhiều, hắn thật sự không nhớ được mình đã thay thuốc cho ai.

"Không sao! Để đầu ngươi gặp đại ca ta thì tự nhiên sẽ nhận ra! Ha ha ha!" Lưu Tam cười điên cuồng, lao về phía Thạch Phi Triết, đưa tay đánh một chưởng vào ngực hắn.

Thạch Phi Triết vội vàng dùng tay chắn trước ngực, nhưng với sức mạnh của gã nam tử cường tráng như Lưu Tam, sao hắn có thể cản nổi được chứ?

Hắn cảm giác mình như bị một con trâu húc phải, cơ thể không tự chủ bay về phía sau. Hai cánh tay đều không còn cảm giác.

Ngay sau đó, đầu hắn bị người ta đánh một cái, Thạch Phi Triết chỉ cảm thấy đầu óc "ong" một tiếng, trước mắt tối sầm, rồi mọi thứ xoay vòng, ý thức mơ hồ, không biết đến đông tây nam bắc. Thậm chí máu mũi miệng chảy ra cũng không hay biết!

"Hử? Tiểu tử cũng chịu đòn khá tốt đấy!" Lưu Tam nắm cổ Thạch Phi Triết, cảm nhận được mạch đập trên cổ hắn, biết rằng tên tiểu tử này còn chưa chết.

Mấy cú đánh kia của gã ta mà đánh vào người thì một nam tử cường tráng còn có thể bị đánh chết. Không ngờ tên tiểu tử này lại chống cự được.

"Vì... vì sao chứ..." Ý thức Thạch Phi Triết mơ hồ nói.

Hắn không hiểu vì sao đột nhiên lại có người đến giết mình! Hắn đâu có đắc tội ai!

"Ngươi làm đại ca ta không vui nên ngươi phải chết!" Lưu Tam cười lạnh nói.

Nếu là lúc bình thường, đại ca của gã ta cũng sẽ không hẹp hòi như vậy.

Chỉ là gần đây, Tứ Phương Bang của bọn hắn đang đối mặt với sự liên minh của hai bang phái khác, chỗ dựa phía sau vững chắc cũng không còn, khiến áp lực sinh tồn của bang phái vô cùng lớn. Ngay cả đại ca của gã ta cũng bị thương, nên tâm trạng rất khó chịu.

Dù đại ca của gã ta không nói gì, nhưng Lưu Tam đã hiểu ý của đại ca mình. Gã ta chuẩn bị giết Thạch Phi Triết, người phụ tá trong y quán này, để làm đại ca của gã ta dễ chịu hơn.

Thạch Phi Triết muốn hỏi đại ca của gã ta là ai, nhưng giờ hắn cảm thấy điều đó không còn ý nghĩa gì nữa.

Lúc này, hắn chỉ cảm thấy phẫn nộ, chỉ vì một việc rất nhỏ, lại có người muốn giết hắn!

Đúng là thế đạo chó má!

Nhưng hắn cũng biết, hai tháng nay, trong thành không phải ngươi giết ta thì chính là ta giết ngươi. Làm gì có nhiều lý do đến thế!

Hắn không muốn chết, hắn đã từng chết một lần!

Hắn không muốn chết nữa!!!

Bạn đang đọc (Dịch) Luyện Sai Thần Công, Tai Họa Giang Hồ của Bất Thị Hữu Ý Thác Tự
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tửliênhoa
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 38

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.