Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Người nhân nghĩa

Phiên bản Dịch · 1007 chữ

Thạch Phi Triết đại khái hiểu ra rằng, chỉ khi bốn yếu tố huyết khí tinh thần viên mãn thì mới có cảm giác chủ quan mạnh mẽ như vậy.

Sau đó, Hoa Tiểu Muội tiếp tục giải đáp các thắc mắc khác của Thạch Phi Triết, tỉ mỉ như một lão sư tận tâm khiến Thạch Phi Triết cảm động không thôi.

Ai nói giang hồ chỉ toàn lừa lọc và dối trá? Vẫn còn có những người nhân nghĩa như Hoa Tiểu Muội.

"Đa tạ Hoa huynh! Mai sau Thạch Phi Triết có thành tựu nhất định sẽ báo đáp ơn chỉ điểm của Hoa huynh!" Thạch Phi Triết rất trịnh trọng thi lễ với Hoa Tiểu Muội và nói.

Lúc này, Hoa Tiểu Muội mới nhớ ra rằng vị tiểu huynh đệ này họ Thạch.

"Không cần khách khí, giang hồ này là nơi bèo nước gặp nhau, có thể tái ngộ cũng là duyên phận! Có thể giúp được thì giúp một tay!" Hoa Tiểu Muội lại nói: "Ta thấy Thạch huynh đệ ăn mặc giản dị, nếu không chê, ta có thể giới thiệu tiểu huynh đệ vào làm việc tại Tam Tài Trang. Dù có khổ cực nhưng cũng là kế lâu dài!"

Đại dược do chính mình trồng, tốt nhất là để người của Tam Tài Trang trông coi nhiều hơn mới tốt!

"Thật sao?" Thạch Phi Triết vui mừng khôn xiết, bây giờ hắn thực sự không có kế sinh nhai, đúng là buồn ngủ gặp chiếu manh, nói: "Vậy thì đa tạ Hoa huynh!"

"Chuyện nhỏ, không cần đa lễ! Đợi lát nữa ta sẽ dẫn ngươi đến Tam Tài Trang, nói với Trạm Minh một tiếng. Ta nghĩ hắn sẽ không nỡ làm mất mặt ta!" Hoa Tiểu Muội phe phẩy quạt nói.

Trạm Minh là người hàng ngày đứng trước cửa Tam Tài Trang gọi người ghi danh. Hắn ta là quản sự phụ trách ở cổng của Tam Tài Trang. Hôm nay vừa duy trì trật tự và ghi danh xong, quay lại Đông Trang thì thấy Hoa Tiểu Muội dẫn theo một người đi tới.

"Gặp qua Hoa công tử!" Hắn ta cung kính hành lễ với Hoa Tiểu Muội. Là quản sự của Tam Tài Trang, hắn ta biết rằng ngay cả trang chủ cũng rất khách khí với Hoa Tiểu Muội, nên hắn ta đương nhiên phải hết sức cung kính!

"Gặp qua Trạm quản sự!" Hoa Tiểu Muội chính là như vậy, đối với ai cũng rất hữu lễ, lịch sự đáp lễ lại với Trạm Minh rồi nói: "Đây là một tiểu huynh đệ mà ta có duyên kết giao trên đường. Không biết quý trang có việc gì nhàn rỗi để hắn lưu lại trong trang, kiếm kế sinh nhai không?"

Trạm Minh cũng là người tinh tường, biết rõ việc này mình không thể tự làm chủ được, cần đại quản gia hoặc trang chủ đồng ý mới được, nhưng hắn ta không nói thẳng, sợ làm mất mặt Hoa công tử, nên nói: "Chuyện này dễ thôi! Nhưng ta cần đi hỏi ý đại quản gia, xem danh sách, mới biết chỗ nào thiếu người!"

"Đi đi! Ngươi cũng đi nói với Trạm trang chủ một tiếng." Hoa Tiểu Muội gật đầu nói, rồi quay sang Thạch Phi Triết: "Tiểu huynh đệ, chúng ta vào trong ăn chút điểm tâm."

"Việc này... không quá phiền Hoa huynh chứ?" Thạch Phi Triết nhìn bóng dáng cao lớn của Trạm Minh, nói.

"Chuyện nhỏ, không có gì phiền cả!" Hoa Tiểu Muội mở quạt, dẫn Thạch Phi Triết qua mấy cánh cửa, đến một góc sân.

Tam Tài Trang là một điển hình của kiến trúc hợp viện phương Bắc, tất cả các sân đều vuông vức, tường cao, cổng lớn. Trong sân, ba gian sương phòng tạo thành một tứ hợp viện, chỉ có phía nam là không có sương phòng. Tiểu viện được lát gạch rất sạch sẽ và rộng rãi, các sương phòng đều có mái ngói đen, cửa sổ bằng gỗ, rất gọn gàng.

Trong viện trồng một bụi trúc xanh, bên cạnh có một bàn đá và bốn ghế đá. Hoa Tiểu Muội ngồi bên bàn đá, nói với Thạch Phi Triết: "Ngồi đi, đừng khách khí."

Thạch Phi Triết nhìn quanh, cảm thấy cũng bình thường, chưa bằng một số phòng trưng bày bất động sản xa hoa ở kiếp trước. Hắn không câu nệ mà ngồi xuống bên bàn đá.

Vừa ngồi xuống ghế đá, từ thiên phòng trong viện, hai thiếu nữ đồ xanh khoảng mười bốn mười lăm tuổi, mang ra một ấm trà nóng và bốn đĩa điểm tâm.

Trà là trà xanh, uống vào thấy thơm mát, quả thật không tồi. Điểm tâm là các loại như tùng nga du quyển, nãi du tùng quyển tô, thất sắc phấn cao, phục linh cao làm rất tinh xảo, khiến cho người không ăn tối như Thạch Phi Triết thèm ăn.

Hắn không khách khí, tay trái cầm tùng nga du quyển, tay phải cầm nãi du tùng quyển tô kèm theo trà xanh, chẳng mấy chốc đã ăn sạch điểm tâm.

Hoa Tiểu Muội mỉm cười nhìn Thạch Phi Triết ăn ngấu nghiến. Hắn ta xuất thân từ Ma môn Hoa gia, dù cuộc sống thuở nhỏ có chút bị gò bó nhưng ăn mặc sinh hoạt lại rất cầu kỳ. Điểm tâm của Tam Tài Trang chỉ là đồ bình thường trong giang hồ, không kích thích được dục vọng ăn uống của hắn ta.

Nhưng nhìn thấy những thứ mình không quan tâm, tỷ như nữ nhân, đồ ăn, công pháp võ công lại được người khác coi như báu vật hoặc được coi trọng, sẽ khiến hắn ta có một sự thỏa mãn kỳ lạ, làm hắn ta vô cùng sung sướng.

Hơn nữa, Thạch Phi Triết là đại dược của hắn ta, Thạch Phi Triết ăn càng ngon, đại dược này càng phát triển tốt.

Bạn đang đọc (Dịch) Luyện Sai Thần Công, Tai Họa Giang Hồ của Bất Thị Hữu Ý Thác Tự
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tửliênhoa
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 19

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.