Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xuân Hội

Tiểu thuyết gốc · 1600 chữ

Chap 10 : Xuân Hội.

Một ngày mới bắt đầu, thức đậy Trần Hùng mở ra cửa sổ nhìn xuống đường phố.Có khác lạ, đã xuật hiện các dãy băng đỏ, lồng đèn bay bày khắp nơi, còn các cư dân ở đây, bỗng nhiều hơn, trang phục đầy màu sắc làm như cảm nhận sức lực tràn trề.

Xuống bên dưới hỏi tiểu nhị thì biết được 1 ngày nữa là đến Lễ hội Xuân.

Trần Hùng đang buồn chán , có chút hứng thú hỏi.

-Thật ra đây là lễ hội thường niên, đến mùa xuân là ngày Thú Nhân quốc tổ chức tìm bạn duy trì nòi giống.

Mí mắt Trần Hùng như phát ra điện quang.

-Chẳng lẽ ....Thời đến.

Tiểu nhị ca mặt nhọn đầy thông hiểu, mí mắt híp lại cười.

Trần Hùng gật đầu, cho tiểu nhị ca một chút động viên quay lại nhìn gấu đen ngằm ở trong góc.Thở dài.Lấy ra 2 quyển sách

Học kĩ năng.Mượn nhờ hệ thống xử lí thông tin, dễ dàng liện.

-Tính năng mới.

Bên trong mục nhân vật bị khóa , sáng một ô thay đổi nhân vật, tích vào liền hiện màu da có thể thay đổi.

-kỹ năng mới, Lôi thổ.

Ở bên ngoài nếu muốn học kĩ năng thì phải tìm một vị Trận Pháp , phong ấn sư giúp đỡ , phong ấn chiêu thức lên cơ thể, từ đó dễ dàng vận dụng.Còn hắn , có hệ thống.

Ra ngoài tìm chút tin tức, Vân Phi, Vân tam thiếu.Hắn biết chuyện này có chút nguy hiểm, nên cẩn thận không phí công

Mà nơi mà tin tức lưu thông nhiều nhất, quán rượu.

Bên trong một quán rượu lớn trong Long Ân thành.

Trần Hùng tìm một bàn đắc địa, nơi có thể nghe tứ phương bát hướng liền ngồi xuống.

Một tiểu nhị hối hả chạy đến như muốn khóc.

-Khách quan, bàn này có người đặt.

Trần Hùng nhíu mày, còn có chuyện này.

Tiểu nhị ca vội vàng nói.

-Khách quan , mau rời bàn khác, bàn này của Vân Phi thiếu gia.

Đang chuẩn bị đứng lên , Trần Hùng dừng lại, nhanh như vậy đã gặp.Mỉm cười dời đến bàn đối diện.

Nhấp một ít tửu liền lè lưỡi, cay nòng không hương vị, thả ra chén rượu gắp ít đồ nhắm lắng nghe xung quanh.

-Xuân hội này, ngươi có mục tiêu rồi chứ.

-Cái gì, Hồ Mị Nhi xuất hiện ở Long Ân thành.

Không biết tên nào nói, trong tửu lâu liền từng tên đỏ đôi mắt thở hồng hộc như trâu đực.

Trần Hùng hỏi thăm một chút thì có chút hứng thú.

Hồ Mị Nhi, Hồ Ly nhân, nổi danh từ nhiều năm trước.

Trần Hùng nhìn ra điểm khác lạ.

-Cô ta có gì đặc biệt ?

Thanh niên mập , mũi dùng sức hít thở

-Lần này là thứ 4 nàng tham gia Xuân Hội ở đây.

Nhìn tên mập lên máu thở hổn hển.

Nuốt 1 ngụm nước bọt.Khẩu vị như này, khó trôi.

Liền nhún người rời xa, không thể tiếp xúc với tên mập này.

Về phòng trích ra một lọ nhỏ Lạc Hoa tán phòng thân.

Vuốt đầu gấu đen, rồi sẽ đến lúc nó tỏa sáng.

Thời gian qua đi mau chóng.

Trần Hùng bị đánh thức bởi âm thanh sôi động nơi đây, bước xuống liền thấy gấu đen, đã đứng gần cửa, người dựa vào tường, rất tuyệt.

Tiến lại , đảo tay một cái nơ xuất hiện, đeo lên đầu nó, vỗ vai mở của bước xuống.

Dòng người trong quán trọ có chút đông đúc,thì gặp tiểu nhị chạy đến.

-Khách nhân trả phòng sao.

-Ta đặt 1 tháng kia mà.

Tiểu nhị ca xin lỗi rời đi, Trần Hùng dừng lại nhìn lại chung quanh, nam thanh nữ tú có chút đông đúc.

Vỗ đầu hắn quên mất.

Lạc quan trở lại , bước ra dòng phố.

Con phố thân quen được ban cho khát vọng mùa xuân, mà càng náo nhiệt, hòa lẫn vào dòng người hướng về quảng trường.

Lễ hội có khác, trên những khuôn mặt lạ như bỏ đi tất cả, chung niềm vui.

Không khí thật sự ảnh hưởng đến con người, cũng nên xã một chút mệt mỏi đã qua.

Vào quảng trường liền lại im lặng , đi về phía trước, dần xuất hiện các võ đài lớn.

Trên 1 vỗ đài , một con trâu với mot đang ủi đến một thanh niên chân dài, chỉ thấy ánh sáng bùng ra bao trùm cơ thể hóa thành một con ngựa lớn.Móng ánh sáng bung ra, đạp thẳng xương hàm hạ gục đối thủ.

Trần Hùng rạo rực , thì ra đây là cách chiến đấu của Thú Nhân tộc.

Tiến đến nơi đăng kí.Một lão ẩu mệt mỏi tranh thủ chợp mắt.Đôi tai thu lấy tiếng bước chân, nhìn về phía trước thanh niên.

-Nhanh lên , sắp hết giờ.

-Trần Hùng, võ giả

Lão ẩu chép miệng.

-Bao nhiêu tuổi.

- Mười tám.

Trần Hùng thật thà, mỉm cười gật đầu.

Lão híp đôi mắt lại nhìn bản mặt đen thui, nghi ngờ.Nhưng mí mắt lên lại biểu tình khép lại, tay đóng xuống hợp lệ.

Cho gấu đen ngồi trên khán đài, Trần Hùng theo chỉ dẫn bước lên võ đài.

Đối thủ của hắn là một thanh niên kiêu căng, với cái cằm nhìn có chút ngứa tay.

Nhìn thanh niên đen phía trước , xoay người vuốt tóc, tiếng nói theo cơn gió truyền tới.

-Nhận thua , ta nhẹ tay.

Bộp, uỳnh.

Trần Hùng ngơ ngác nhìn nằm dưới đất thanh niên,yếu hỉ.Lắc đầu đi vào bên trong.

Lúc này mới xem đc thông tin.Cuộc thi này do Vân Du thương hội tổ chức.

Hạng nhất là thẻ kim cương, cùng 10 viên thượng phẩm , nhì thẻ vàng cùng 1 viên, hạng ba thì thẻ bạc cùng 1 viên.Các thẻ ưu đãi giảm giá mua cùng vay mượn kèm theo.Trần Hùng gật đầu, đúng là thương hội, biết làm ăn.

Có lẽ tổ chức ngay ngày trọng đại, mà không có nhiều tham gia.

Đang xem xét thì một tên gõ cửa.

Vòng 2 bắt đầu.

Tiếng vỗ tay hò hét khác hẳn khán đài vắng tanh lúc nãy.Các cô gái ùa đến gần võ đại, mặt mày hưng phấn chờ đợi.

Tầm nhìn tìm kiếm gấu đen, không xa thì thấy nó đang di chuyển, đích đến gấu mẹ nơi bên kia góc đài.

Trần Hùng gật đầu, tầm mắt nhìn qua đối thủ chung quanh.

Từng gã thấy hắn nhìn tới , trợn mày đe dọa làm Trần Hùng không nhịn được cười.

Bước lên võ đài, không gian rộng lớn bị bó hẹp bởi 20 thí sinh.

-ta sẽ đấu với ngươi.

Tên thanh niên bẻ khóp răng rắc, này chính là tên trợn, thấy bàn tay đối phương dần ẩn hiện linh năng, Trần Hùng vụt đến,1 tay đấm vào làm thanh niên kêu gào, 1 cú ngang hông bồi thêm tiễn thanh niên xuống sàn.

Nhìn lại trên sàn đấu người không còn nhiều, tầm mắt đưa đến 1 ngư ông.

Thanh niên nhỏ người dễ dàng luồn lách tránh đi va chạm, Thỉnh thoảng lại đẩy những tên này vào nhau.

Rất ma mãnh.

Vụt.

Trình Cơ đang khoái chí lui vào góc sàn đấu, tiếng gió xé đến, cơ thể bản năng nhùn người lăn qua bên cạnh, 1 tên thanh niên đen thui lực lưỡng bước tới.

-Chơi vậy không đẹp.

Trình Cơ nhíu mày, tên thanh niên này toát ra mùi nguy hiểm, tự nhủ một lúc phải tránh xa.

Trình cơ giật mình , rất nhanh.Chân dồn lực lao về hướng đám đông đang chiến đấu.

Trần Hùng tay co lại hình mũi giáo.

-Lôi thổ.

Tiếng rè rè cắt qua không khí, mũi thằng đâm vào mông tên bỏ chạy.

Phập , tạch tạch, tên nhỏ con co người lướt trên mặt đất, chui qa khe hở vỡ đài rơi ra ngoài.

Ôm mông nhìn lên phía võ đài, thanh niên đánh hắn đang tung hoành ngang dọc, không có đối thủ.

Tên nhân loại này nhanh nhẹn, sức mạnh, lại khó đoán khiến Trình Cơ hắn ,nổi danh thiên hạ, ăn 1 cú.Giận dữ để lại 1 câu nói.

-Chờ đấy.

Trên sàn đấu dừng lại một chút, liền tụ lại đối địch Trần Hùng, rồi từng tên lẩm bẩm , ánh sáng tràn lan hóa thành muôn thú.

Nhìn từng con đỏ tròng mắt, vuốt, sừng nhọn hoắc không phải trò đùa.

Rút ra Bất Phá giáo ,tay cầm ngang thân , đầu nhọn hướng đất, quan sát phía trước.

Nhìn con trâu to lớn lao đến,

Làm hắn nhăn mày, từ bên hông một tên khác lén lúc tiếp cận mới thật sự là nguy hiểm.

Lui bước về gốc tường, ở đó có thể buông lỏng phía sau.

Trâu lớn ủi đến trước mắt, đã chuẩn bị, không người tránh đi, mũi gião vòng giấu sau tay đâm đến bên phãi.

Keng , mũi giáo bị ngăn chặn, kẹt trong vuốt miêu.

Khụy người 2 vận sức liền kéo nhã con vật, Thoát khỏi vuốt, Trần Hùng đảo đầu giáo đập xuống hạ gục tên này.

Sát Thủ mất đi, mọi chuyện luôn dễ dàng.

Những tên khác chỉ có thể núp sau trâu lớn mà che chắn cuồng roi.

Một roi kết thúc giới hạn trâu lớn.

Bạn đang đọc Hệ Thống Giả Lập Xuyên Đi sáng tác bởi gianthuong96
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi gianthuong96
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.