Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chiến Nhị Hổ

Tiểu thuyết gốc · 1227 chữ

Tại trong nhà chính của Tề gia ,Tề Hữu Duyên đang chuẩn bị diện kiến ông mình,nàng từ khi trở về đã lâu không gặp lại ông ,cũng chả nghe được chuyện từ Nhị Hổ

Nàng vừa bước vào thì bắt gặp một người trạc tuổi cha mình nhưng mang trên mình bộ tóc bạc y chang ông đang đứng trong phòng

“Hử tiểu Duyên là ngươi à có chuyện gì nói đi” Tề Lão bên trong nhìn thấy bộ mặt của cháu mình liền hỏi ,hiện tại hắn đan dốc công luyện khí như Tử Minh bảo trong Vườn mấy ngày nay nên không ra gặp ai

Nghe được giọng nói rất quen thuộc của người trước mặt Tề Hữu Duyên lúc này mới xác định người trước mặt nàng là ông của mình ,nhưng bất ngờ nhất là ông lại trẻ ra rất nhiều không còn cong lưng như trước không còn ho khan hay bị gì cả

“Nội là người thật ư ?!”

Nghe được tiếng thắc mắc của Tề Hữu Duyên liền Tề Lão lòng có mừng rở vì hắn đã có phần biến đổi ,đột biến hơn trước

“Tất nhiên là ta rồi có lẻ mấy ngày không gặp liền ngươi không nhận ra !!”

“Không ,không tại vì người có chút thay đổi !!” Hữu Duyên dừng một chút quan sát rồi trả lời

“Có chuyện gì nói đi”

“A ,Tử Minh công tử đến a!”

Nghe được hai chữ Tử Minh ,Tề Lão trong lòng mừng như gặp tiên ,hắn chẳng màn tới luyện tập bỏ dở tất cả hướng cháu mình đi tới “ Đi nhanh công tử đang chờ nhanh nhanh dẫn đường”

Liền như vậy ông nàng hướng nàng đi kêu nàng dẫn đường,nàng liền đi trong lòng nàng đang muốn nhanh chóng gặp lại công tử ,phần là vì nàng phải dẫn theo ông nàng ,phần là vì nàng từ giây phút gặp hắn thì đã có chút dao động

Hai người đi tới chổ Tử Minh thì thấy hắn đang ngồi uống trà thảnh thơi còn xung quanh thì toàn bộ người đang thoi thót thở gần như là chết ,thấy một tràng diễn biến thế trong lòng Tề Lão sóng động,hắn sợ là làm cho Tử Minh giận sẽ là họa trong họa mà thôi

“Chuyện gì xảy ra !! Nhị Hổ ngươi đã làm gì công tử hả “ Tề Hữu Duyên bắt gặp Nhị Hổ đang quỳ bệp xuống đất sợ hãi dường gặp phải thứ gì rất kinh khủng đáng sợ

“A hắn chả làm gì ta đâu ngược lại thì ta chỉ là tham khảo sức lực bọn hắn thôi ,không có gì ,không có gì !!” Tử Minh bỏ ly trà xuống và nói

Trong lúc khi Tề Hữu Duyên đang đi tìm ông

“Hừ nhóc con ngươi nghĩ ngươi là ai,chỉ là một tên Lâm gia phế vật,ngươi nghĩ chuyển chổ là có thể dương mình à “ Nhị Hổ chán ghét đứng kế bên nói

Nghe được Nhị Hổ thì bọn người khi hiểu ra người trước mặt hắn thuộc Lâm gia nhưng là một cái phế vật ,trong lòng bọn hắn thấy nhẹ hẵn ra ,cái suy nghĩ rằng hắn là một tiểu công tử thế gia nào đó to lắm

Bọn người ở liền một mực manh động hẳn ra tiến về Tử Minh ,phần cũng vì có Nhị Hổ ở đó ,bọn họ thay nhau hầm hừ nhìn Tử Minh ai ai cũng muốn đập hắn một trận nhưng lại khống dám vào chỉ chờ cho Nhị Hổ nói

“A ,ra là ngươi điều tra ta ,đúng thế ta là cái phế vật Lâm gia thì sao nào?” Tử Minh trong lòng dấy lên chán ghét hướng Nhị Hổ nhìn nói

“Ngươi cuối cùng cũng nhận nhỉ ,ta muốn ngươi dập đầu nhận tội trước Tề Lão ,hai là muốn ngươi từng người ở đây xin lỗi,nhanh” Nhị Hổ nghe thế liền trong đầu hắn giờ chỉ có hắn đã đúng và Tử Minh chỉ là một cái phế vật

“Ayyyy ,ta nói là ta phế vật nhưng có nói cho các ngươi sử trí ,bằng vào các ngươi thì lại có một mạng lưới thông tin quá kém,kém là các ngươi lại chọc không đúng chổ rồi” Tử Minh đặt ly trà mình xuống đứng lên hướng Nhị Hổ phía trước đi tới

“Không biết tự lượng sức,nếu ngươi không quỳ thì ta bắt ngươi quỳ” nói xong Nhị Hổ liền quơ chân đá qua Tử Minh

Tử Minh nhàn nhã lướt mình về sau né ,tiếp tới là hàng loạt cú đấm suất tới Tử Minh ,nhưng liền một những cú đấy đều bị Tử Minh nhẹ nhàng né ,nhìn bên ngoài chả khác nào Tử Minh đang đi bộ né những cú đấm

“Ngươi xong chưa đến lượt ta nha ?” thấy được thực lực của Nhị Hổ rất tốt nên nhưng vẫn còn kém xa mong đợi của Tử Minh liền hắn bước tới dùng thân hắn đụng nhẹ vào người Nhị Hổ làm hắn ta văng ra

Nhị Hổ bị một đụng đánh bay làm cho mọi người bang hoàng cực kỳ thân là một trong những người có máu mặt nhất quân đội vậy mà chỉ bị một đụng của Tử Minh là văng ra xa

Nhị Hổ không cam lòng liền đứng dậy vừa chưa kịp đứng dậy thì Tử Minh kết thúc mọi việc bằng bao phủ khu vực đó bằng sát khí của mình ,nồng đậm sát khí chỉ len lỏi qua xương của mọi người thẳng vào mũi tới não bọn họ khiến nhận thức họ bị thay đổi hoàng toàn ,một số người thì gào thét vì thấy vô số đáng sợ nhất trên đời ,một số thì không chịu được nên đã ngất xỉu riêng Nhị Hổ thì trước mặt hắn thấy là một đầu quái vật đang nhìn hắn ,một đầu quái vật cực kỳ to

Hắn run rẩy bàng hoàng vừa đứng lên thì lại khụy xuống đất ,chân hắn không cử động được ,thân thể hắn dường như không còn sức để di chuyển nữa

……………………………..

“Thật sự không có chuyện gì !!?” Tề Lão hướng tới Tử Minh khom người hỏi

“Không ,không thôi vào trong ta cùng bàn chuyện tiếp nào ,có một số thứ ta cần các ngươi giúp “ Tử Minh xua tay nói

Xong cả ba người vào trong ,Tề Hữu Duyên thì gọi bộ phần y tế trong nhà chính ra đưa bọn họ vào phòng nghỉ

“Ngày mai các ngươi sẽ đi đấu giá hội ,ta muốn đi cùng ,ta cần đấu gia một thứ tất nhiên tiền của thì có thể có hoặc không tùy thuộc vào thứ những người khác ta muốn ,nhưng ta cam đoan với ngươi sẽ lời chứ không lổ” Tử Minh vô trong nhà chính nơi ở của Tề lão ngồi xuống cả hai cùng đang bàn chuyện

Nghe được lời này của Tử Minh ,Tề Lão mừng rở vì hắn nghĩ rằng công tử mới cho hắn một phương thuốc vô cùng đáng giá nay lại đưa thêm nữa một thứ khác ,nói vậy thật sự là quá lời và trong lòng hắn lại thắc mắt thứ mà công tử đấu giá sẽ là gì

Bạn đang đọc Dị Truyện sáng tác bởi MMMnguyen
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MMMnguyen
Thời gian
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.