Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chấp pháp sự

Tiểu thuyết gốc · 1235 chữ

Chương 5: Chấp pháp sự

_Hương

_Gin

Bệnh viện Wooridul Hospital.

Sau vài giờ đồng hồ phẫu thuật, Min Jung được thông báo rằng Seo Jin đã phẫu thuật thành công và phục rồi rất tích cực, tĩnh dưỡng vài tháng sẽ khoẻ hẳn, không có dấu hiệu của chấn động não hay gẫy chân tay. Chỉ có áp lực mạnh tác động nội tạng nên gây chấn động và bất ổn thân thể.

Min Jung không kìm được sung sướng mà vừa cười vừa khóc. Nhớ lại người thanh niên mình gặp trước hành lang Khoa Cấp cứu.

“Phép màu chăng....”

Nếu hiện tại ở bệnh viện đang có người vui, thì cách đó không xa, trong địa phận Seoul, có người điên lên vì mất một chiếc đồng hồ đắt tiền. Đó là Pan Jin của chúng ta.

Cách đó cũng chẳng xa lắm, khoảng vài lần xuyên không gian.

Tại Âm giới.

Nếu là cách đây vài ngàn năm chắc Âm giới giống mấy bộ phim trong Tây Du Ký á, tội thời thế thế thời, nó khác xa các bạn ạ. Tổng bộ âm giới bây giờ không khác gì nơi bồng lai tiên cảnh cả. Cũng chẳng còn cái gọi là quần áo thất sắc, tối đen như mực hay kiểu âm u rừng U Minh nữa. Bây giờ, nơi này như thé giới thu nhỏ vậy, chia thành các khoa, phòng rõ ràng. Các khoa thì phụ trách toàn bộ một quốc gia, các khoa chia ra các phòng - phụ trách các thành phố, trong đó lại tự chia chi nhánh.

Trong Khoa Hàn Quốc, chi nhánh Phố Apgujeong-dong, Thần chết Lee Hook An đang đứng trước mặt một người trung niên, khoảng 40 tuổi, mặt còn rất trẻ, toàn thâm vận tây trang lịch sự. Hook An cúi người, không quên kèm thêm câu “xin lỗi”. Người trung niên không biểu hiện gì, chỉ viết chữ lên tờ giấy trên bàn, nghe xong câu nói của Hook An.

“Về viết kiểm điểm đi, việc còn lại tội sẽ báo cáo tổng bộ...”

“Vâng thưa ngài, vậy tôi xin phép..”

Hook An nghe xong chỉ điểm, xin phép và ra ngoài. Còn lại trong phòng là người trung niên. Bút đã dừng viết, chầm chậm suy tư. Vài phút sau, người trung niên lấy chiếc điện thoại trên bàn, ấn số chờ bên kia bắt máy.

“Có chuyện gì sao ???”

Đầu bên kia bắt máy, giọng uy nghiêm vang lên. Người trung niên kính cẩn:

“Thưa ngài, trên Nhân giới có chuyện....”

Người trung niên kể lại câu chuyện Hook An đã nói, đầu dây bên kia vẫn khá bình tĩnh. Sau một hồi câu chuyện kết thúc.

“Gửi chấp pháp sự đến đi, hẳn có kẻ không sợ nơi này...”

“Thưa vâng, sẽ theo ý ngài...”

Người trung niên nghe chỉ thị, dạ vâng ý nói đã hiểu, rồi tắt máy. Lúc này, trên tay của người trung niên bỗng sáng lên, một ngọn lửa đen xuất hiện. Người trung niên phẩy tay, ngọn lửa phá không khí bay ra cửa, phá hư không mà đi. Chưa đầy vài giây sau, trong phòng xuâtd hiện thêm 2 người nữa, một kẻ mặc toàn đồ trắng, một kẻ mặc toàn đồ đen. Là Âm dương chấp pháp sự của Khoa Hàn Quốc.

Người trung niên gật đầu, đưa thêm một phần tư liệu, tuy nhiên thực chất chỉ có ảnh, con lại toàn bộ thông tin đều trắng. Nếu hắn hiện tại ở đây, có lẽ sẽ nhận ra ngay người trong ảnh - lắn hắn không phải ai, tuy nhiên chụp đúng cái lúc hăne khúm núm xu nịnh lúc sáng ngày hôm nay. Thật sự là khả ố ạ. Mất hết hình tượng, chả hiểu thằng quái nào chụp được cái ảnh.

Hai người Âm dương chấp pháp sự gật đầu, bước ra phía cửa, thân ảnh tàn dân.

Nhắc đến cái tên trong ảnh kia, hiện tại hắn vẫn ở Hàn Quốc, chỉ là đã chuyển khu vực, qua cả Itaewon để chơi. Cô gái xinh đẹp bên cạnh hắn thì đang cầm chiếc đồng hồ trên tay. Chiếc đồng hồ này là hắn từ trên người tên Pan Jin kia lấy được, gọi là gặp nhau ngày cuối tháng, trao cho nhau vài lời yêu thương, đồ này hắn lấy coi như quà hai bên gửi nhau. Chỉ là ngay sau khi rời bệnh viện kia, cô nàng bên cạnh đã biến của A do B lấy thành của “Bà” đây thôi.

Nhắc cũng bi ai, thế quái nào hắn lại quen cái cô nàng này, nhìn vậy cũng đã 100 năm, chả hiểu quái gì mà “bà chằn” này không yêu ai, cứ bắt hắn qua uống rượu với bồi tiếp nàng đi chơi. Mệt !!!!

“Nhân sinh bi ai do mưa lũ

Đàn ông số khổ bởi nữ nhân”

_Tôi khổ quá mà_

T.T

Hắn cùng cô nàng đi dạo gần hết Phố Itaewon, đến lúc đi hết con Phố cũng là lúc lên đèn.

Iteawon được biết đến như một khu phố Tây sầm uất có nhiều người nước ngoài sinh sống và làm việc. Nơi đây được coi là thiên đường của khách du lịch và người ngoại quốc khi tham quan, sinh sống tại Hàn Quốc.

Hắn đến đây với cô nàng này đã không biết bao nhiêu lần. Từ cái thời binh lính Mỹ đóng quân ở đây do tập kết quân sự thời chiến, cũng như nơi giải trí sinh hoạt. Được coi là khu náo nhiệt nhất Seoul.

Bước trên con đường dẫn đến khu tập thể gần đó, bước trên cầu đi bộ qua đường. Hắn cùng cô nàng xinh đẹp sánh bước.

“Chớp mắt đã trăm năm nhỉ ???, aizzz”

“Sao lại thở dài, anh rất lạc quan mà..??”

Cô nàng xinh đẹp hỏi lại, tâm hồn cũng hoài niệm lại kỷ niệm xưa kia.

Hai người đứng đó, không ai nói gì, chỉ lặng lẽ nhìn về phía xa. Hắn nhìn về phía cô gái, tay chợt động, trên tay xuất hiện hai chai rượu Sọu. Thành thạo vặn nắp, đưa chai ấy cho cô gái.

“Elsa, hay phải gọi là Sarang ???”

Cô nàng khẽ cười, uống thêm một ngụm rượu Soju.

“Còn anh, phải gọi là Won Moon Dal, hay Vũ Liên, hay Golbin..???”

Hắn cười cười, mỗi cái tên, một câu chuyện, một kỷ niệm. Hắn uống một ngụm sâu rượu Soju, nhìn về phía xa, nơi có ánh sao rơi xuống.

Lúc Vũ đưa Sarang về đã là 23h đêm, đứng trước khu biệt thự lớn tại Seoul, cũng quá là giàu đi. Hắn khẽ cảm khái.

“Mỹ nữ, tối cho ngủ ké đi...”

Vũ cười khả ố, lại gần Sarang níu kéo.

Sarang cũng cười cười, quen thuộc với kiểu trẻ con của Vũ. Sarang xoay người, một tay cầm lấy tai Vũ xách lên. Tiếng kêu a...a vang lên như tiếng lợn thịt.

“Mỹ nữ, tha mạng a, tha mạng....”

“Cho chừa cái tội sờ soạng lung tung, hừ...”

Sarang tay cầm tai Vũ kéo kéo, hướng về phía cửa ngôi biệt thự. Bỗng lúc này, trước cửa vào ngôi biệt thự, một thân ảnh trắng một thân ảnh đen xuất hiện.

Âm dương chấp pháp sự đến....

Tuồng hay còn phía sau, hồi tiếp sẽ rõ :v

Bạn đang đọc Ta Dạo Chơi Ở Đô Thị sáng tác bởi saodimai01tn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi saodimai01tn
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.