Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Người hèn nhát không thắng được ải tình

Phiên bản Dịch · 1433 chữ

Lúc này, đột nhiên điện thoại của Sở Yên Nhiên lại vang lên.

Là Ngụy Tịch Nguyệt gọi tới. .

Sở Yên Nhiên ấn nút nghe máy, đầu bên kia đã truyền tới âm thanh.

"Yên Nhiên, ta lại làm hư chuyện rồi."

"Là sao?"

"Chính là làm hư chuyện, ta lại bị Dương Tiểu Quang chán ghét."

"Chán ghét liền chán ghét thôi, dù sao 24 giờ nữa rất nhanh sẽ qua." Sở Yên Nhiên nói.

"Lần thứ nhất cảm thấy thời gian qua chậm như vậy, đây là lần đầu ta hối hận khi thích một người."

Sở Yên Nhiên lấm tấm mồ hôi: "Được rồi, đừng lo lắng. Lại cố gắng kiên trì một chút."

"Ùm." Ngụy Tịch Nguyệt ngừng lại một lúc mới nói tiếp: "Ta thấy mấy ngày trước người chạy bộ, mấy hôm nay lại không chạy nữa đúng không?"

"Đúng vậy. Có chuyện gì sao?"

"Đệ đệ tah hình như thích ngươi."

Sở Yên Nhiên: . . .

"Hắn mới nói với ta, đang chuẩn bị theo đuổi một nữ nhân. Hắn không biết nữ nhân kia tên là gì, nhưng nữ nhân này thường xuyên chạy bộ, độc thân, nhưng mà lại có một nữ nhi ba bốn tuổi, cũng rất xinh đẹp, chắc chắn đạt tới cấp độ nữ thần. Ta suy nghĩ, người phù hợp vời điều này, chỉ có ngươi." Ngụy Tịch Nguyệt lại nói.

"Đệ đệ ngươi?"

"Đúng, long phượng thai đệ đệ, tên là Ngụy Sơn." Ngụy Tịch Nguyệt ngẫm lại, lại bổ sung: "Đúng, hắn là hảo huynh đệ của Dương Tiểu Quang."

Sở Yên Nhiên: . . .

"Ta, vẫn là tự mình. . ."

Sở Yên Nhiên chuẩn bị cự tuyệt.

Không phải nàng không cho bạn thân mặt mũi.

Nhưng mà thân phận 'Dương Tiểu Quang huynh đệ' có lực sát thương quá cao

Dương Tiểu Quang cản đường đùa giớn nữ nhân, huynh đệ của hắn tốt hơn chỗ nào sao?

Nhưng mà, Sở Yên Nhiên nói chưa hết hơi, Ngụy Tịch Nguyệt lại nói: "Ngày khác ta sẽ giới thiệu cho hai người."

Sở Yên Nhiên ngẫm lại, sau đó mới nói: "Được a, nhưng ta nói trước, chỉ là nhận biết một chút, còn được hay không, ta cũng không hi vọng ảnh hưởng tình cảm tỷ muội chúng ta."

" Chắc chắn a!"

"Vậy được rồi. Thời gian, ngươi tự sắp xếp đi."

"Ok."

"Đúng. . ."

Sở Yên Nhiên đang muốn nói, nhưng Ngụy Tịch Nguyệt đã cúp điện thoại.

"Cái này khỉ gấp . . ."

Sở Yên Nhiên cất điện thoại, ánh mắt lại xuống biệt thự bên cạnh, không biết đang suy nghĩ cái gì.

Biệt thự bên cạnh.

Dương Tiểu Quang trở lại phòng, Hạ Hà đang nấu cơm trong phòng bếp.

Nàng buộc tạp dề, tóc dài co lại, nghiễm nhiên chính là một bộ bà chủ trong gia đình.

"Hạ Hà, ngươi đừng nóng giận. Ngụy Tịch Nguyệt chính là loại ngực lớn không não, nếu không thời điểm ra mắt, nàng cũng sẽ không hỏi vấn đề kia, ta cũng sẽ không tức giận vỗ bàn bỏ đi . Nhưng mà, nữ nhân kia cũng rất hiền lành, chỉ là một người có tâm tình đơn giản." Dương Tiểu Quang nói.

"Ngươi đang nói giùm Ngụy Tịch Nguyệt sao?" Hạ Hà một bên xào đồ ăn, một bên nói chuyện với Dương Tiểu Quang.

"Không phải. Ta chỉ không muốn để ngươi không vui."

Hạ Hà thân thể hơi cứng đờ một cái, sau đó lại bắt đầu vung cái chảo xào rau.

Mặt nàng thoáng xoay sang một bên khác, không nhìn thấy biểu lộ của nàng.

"Đến phòng khách chờ đi, đừng ảnh hưởng ta nấu ăn. Đúng rồi, Đóa Đóa đâu? Lại đi nhà cô cô của nàng?" Hạ Hà thuận miệng lại nói.

"Ách, nàng đêm nay sẽ ngủ ở nhà Sở Yên Nhiên."

Hạ Hà: . . .

Nàng quay đầu trừng mắt Dương Tiểu Quang: "Ngươi là heo sao? ! Nữ nhi của mình sao có thể để đi đến nhà người khác ngủ?"

" Đóa Đóa cũng ngủ bên nhà hàng xóm, hơn nữa nàng cùng nữ nhỉ của Sở Yên Nhiên có quan hệ cũng rất tốt." Dương Tiểu Quang giải thích nói.

Một chút ssau, Hạ Hà có chút buồn bực nói: "Có nữ nhi thật tốt!"

Lời này cũng không biết có ý gì.

Dương Tiểu Quang còn đứng ở phòng bếp, Hạ Hà tức giận nói: "Đi, nhanh ra phòng khách đợi đi, đừng ảnh hưởng ta."

Nói xong, liền đem Dương Tiểu Quang đuổi đi ra.

Dương Tiểu Quang bất đắc dĩ, đành phải thành thành thật thật trở lại phòng khách.

Hai mươi phút sau, Hạ Hà làm cơm xong.

Sáu món mặn hai món canh, đối với bữa tối chỉ có Dương Tiểu Quang cùng Hạ Hà mà nói, tuyệt đối có thể xưng phong phú.

"Nói đến, rất lâu rồi hai chúng ta mới cùng nhau ăn cơm như thế này." Dương Tiểu Quang cười cười nói.

Hạ Hà hơi trầm mặc, mới nói: "Xác thực rất lâu."

Nàng nói xong, sau đó kẹp một con cua nước bỏ vào chén Dương Tiểu Quang trong chén, lại nói: "Cho người."

"Hắc hắc, cảm ơn."

Một bàn cua nước, trên cơ bản đều bị Dương Tiểu Quang tuyệt sát, Hạ Hà ngồi đối diện lẳng lặng nhìn Dương Tiểu Quang, lâu lâu khóe miệng sẽ lộ ra một tia cười nhạt.

Mặc dù rất đơn giản, nhưng đối Hạ Hà, đây chính hạnh phúc của nàng.

Lúc này, Dương Tiểu Quang một bên ăn như hổ đói, một bên lại nói: "Đúng, bây giờ ta là thư ký của Sở Yên Nhiên đấy Hạ Hà."

"A?" Hạ Hà sững sờ.

"Hở? Sở Yên Nhiên không nói sao?"

"Không có!" Hạ Hà sau đó lại nghiến răng nghiến lợi nói: "Ngươi làm sao lại trở thành thư ký của Sở Yên Nhiên?"

"Chuyện này. . ."

Dương Tiểu Quang nghĩ một chút, sau đó mới kể hết ra.

" Nha đầu Sở Thi Kỳ này đúng là rất biết trợ công mà!"

Hạ Hà ước ao ghen tị.

Dù đã cùng tiểu Quang quen biết đã lâu, Hạ Hà cũng đã quen thuộc.

Dù Dương Tiểu Quang ra mắt vô số, nhưng Hạ Hà chưa từng có chút khẩn trương nào.

Nhưng mà, Sở Yên Nhiên cùng Sở Thi Kỳ xuất hiện lại làm cho Hạ Hà 'Như lâm đại địch', nàng chưa từng có cảm giác bất an như thế này.

Nàng cũng không có nói cái gì.

Mà nàng cũng không biết nên nói cái gì.

Bởi vì, nàng biết, trong lòng Dương Tiểu Quang, thân phận của nàng là bạn gái của Tống Thanh Phong, tiếp theo mới là bạn của Dương Tiểu Quangu.

Nàng nhớ tới đại tỷ đầu Nam Cung Khai Tâm từng nói: "Hạ Hà, đồ hèn nhát không thắng được ải tình."

Hạ Hà biểu lộ có chút uể oải.

"Đại tỷ đầu, đạo lý ta đều hiểu, thế nhưng mà, ta không qua được nhu nhược của mình. Ta nên làm cái gì đây?"

Hả?

Lúc này, Dương Tiểu Quang đột nhiên phát hiện Hạ Hà ghé vào bàn ăn, biểu lộ có chút xoắn xuýt.

"Hạ Hà, ngươi không sao chứ?"

"Không có việc gì. Chỉ là tới ngày đó thôi." Hạ Hà nói.

"Nha." Dương Tiểu Quang thuận miệng lại nói: "Thật là trùng hợp. Sở Yên Nhiên cũng đang trúng ngày đó. Hai người các ngươi thật là có duyên, liền ngày đó cũng giống."

( Các người mà còn không biết là ngày gì thì tắt mẹ cái máy đi - Dg)

Hạ Hà: . . .

"Dương Tiểu Quang, làm sao ngươi biết ngày đó của Sở Yên Nhiên đã đến?" Hạ Hà một mặt hắc đạo.

"Ách, cái này sao. . ."

Hạ Hà nhìn chằm chằm, Dương Tiểu Quang cuối cùng vẫn thành thành thật thật báo cáo.

"Nữ nhân Sở Yên Nhiên này không phải đang sắt dụ tiểu Quang của ta chứ? !"

Địch ý trong lòng của Hạ Hà với Sở Yên Nhiên càng thêm nồng đậm .

Một chút sau, Hạ Hà chỉnh đốn cảm súc, sau đó lại nói: "Ăn xong cơm tối xong người chuẩn bị làm gì?"

"Tiếp tục bơi lội, đạo này ta rất thích bơi nha." Dương Tiểu Quang nói.

Con mắt Hạ Hà nháy nháy mắt mấy cái, biểu lộ có chút xoắn xuýt, lập tức hiện lên một vòng kiên quyết!

Cũng không biết đang xoắn xuýt điều gì.

"Được, ta cùng ngươi bơi lội!" Hạ Hà nói.

Bạn đang đọc Đi Ra Mắt Đi Ba Ba của Khả Nhạc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LoạnTinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 81

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.