Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tạo hóa trêu người

Phiên bản Dịch · 1590 chữ

Giống nhưu bỏ xuống một khối đã lớn trong lòng, sau đó Hạ Hà cũng bình yên ngủ thiếp đi.

Sở Yên Nhiên không có ngủ, nàng còn bị Hạ Hà treo trên cây, làm sao ngủ được?

Sau khi Hạ Hà ngủ, Sở Yên Nhiên dùng điện thoại lên Baidu tra một cái « tiểu trấn có ngươi ». Đây là một bộ tình yêu thanh xuân.

Sở Yên Nhiên chưa có xem « tiểu trấn có ngươi », nhưng mà chỉ nghe nói qua cái tác giả này còn có « gió mát ».

So sánh « gió mát », « tiểu trấn có ngươi » số trang càng dài, trong chuyện cũng càng làm trái tâm càng thêm rung động.

Sở Yên Nhiên tự nhiên là không có thời gian bắt đầu lại từ đầu, nàng liền tra cứu nội dung cơ bản của quyển sách.

« tiểu trấn có ngươi » nhân vật nữ chính gọi cành Diệp Dữu Hi, nàng là một nữ hài đến từ Đông Kinh, dưới cơ duyên xảo hợp, lúc ở thôn quê đi học, nàng đã quen nam chính cùng các nhân vật khác. Chung một mái nhà, nam nữ sinh hảo cảm.

Cách biệt ba tháng sau, nhân vật nữ chính lại đột nhiên muốn chia tay, cũng cùng nhân vật nam chính đoạn tuyệt hết thảy liên hệ.

Nguyên lai là đồng học lúc sơ trung của nhân vật nữ chính Phong Gian biết Dữu Hi hồi trở lại Đông Kinh, liền hướng Dữu Hi triển khai tấn công.

Nữ chính tại sơ trung lá gan nhỏ lại sợ người lạ, không có kết giao bằng hữu, là Phong Gian một mực tại phía sau yên lặng trợ giúp cùng bao bọc cho nàng.

Mặc dù nhân vật nữ chính cũng không chán ghét Phong Gian, Phong Gian cũng có thổ lộ với nhân vật nữ chính, nhưng nữ chính vẫn không có đáp lại.

Lần này trở lại Đông Kinh, Phong Gian lần nữa hướng nữ chính bày tỏ, cũng nói cho nữ chính mình bị bệnh nặng đã đến giai đoạn cuối, vì thông cảm Phong Gian, Dữu Hi quyết định cùng Phong Gian bắt đầu kết giao.

Nhìn đến đây, Sở Yên Nhiên liền mơ hồ đoán được Hạ Hà tại sao muốn cùng Tống Thanh Phong kết giao.

"Có thể là Tống Thanh Phong biết mình thân mắc bệnh nan y, thời gian còn lại không nhiều, cho nên liền thổ lộ với Hạ Hà, hi vọng Hạ Hà có thể cùng hắn đi đến lúc sinh mệnh kết thúc. Lấy tính cách của Hạ Hà, chỉ sợ rất khó cự tuyệt loại thổ lộ này. Nàng có thể nghĩ đến, bồi Tống Thanh Phong đi đến lúc kết thúc sinh mệnh, lại truy cầu tình yêu của mình. Nhưng mà, nàng tuyệt đối không nghĩ tới, Tống Thanh Phong còn chưa có đi thế, Dương Tiểu Quang cùng An Tĩnh liền kết giao. Hạ Hà chỉ có thể đem tình cảm mình chôn trong nội tâm."

Sở Yên Nhiên quay đầu nhìn Hạ Hà một chút, yếu ớt thở dài: "Tạo hóa trêu ngươi."

Không thể không nói, năng lực suy đoán của Sở Yên Nhiên rất mạnh.

Trừ một chút chi tiết có chỗ bất công, phỏng đoán cùng sự thật cơ bản rất giống nhau.

Sở Yên Nhiên lại nghĩ tới chuyện của mình, nội tâm bỗng nhiên có chút chìm điện.

Nàng đi đến bên cạch cửa sổ, tâm tình nặng nè trong nháy mắt tan thành mây khói.

Nhưng gặp, chỗ chỗ cửa lớn, Dương Tiểu Quang cùng Sở Thi Kỳ lén lén lút lút tiến vào.

"Hai gia hỏa này!" Nội tâm Sở Yên Nhiên tức giận nói.

Nhưng mà, nàng thật cũng không lên tiếng quát tháo, giống như không thấy được.

Sau đó Dương Tiểu Quang cùng Sở Thi Kỳ lại lén lén lút lút lên lầu, sau đó chui vào phòng Dương Tiểu Quang.

Sở Yên Nhiên cũng lười để ý tới Dương Tiểu Quang cùng Sở Thi Kỳ, nàng dãn gân cốt một cái: "Đi ngủ, đi ngủ."

Ngày kế tiếp.

Hạ Hà, Sở Yên Nhiên cùng Dương Đóa Đóa cũng rời giường.

Dương Đóa Đóa sau khi rời giường, lập tức chạy đến chỗ cửa lớn.

"Tiểu di mụ, Yên Nhiên a di, không thấy ba ba cùng Tiểu Thất." Dương Đóa Đóa rất gấp.

"Ngươi đi phong của hắn nhìn xem" Sở Yên Nhiên nói.

"Nha."

Dương Đóa Đóa lập tức chạy đến trên lầu, đẩy cửa phòng Dương Tiểu Quang ra, Dương Tiểu Quang cùng Sở Thi Kỳ đang nằm ngáy o o.

"Trong phòng có ai không?" Lúc này, Sở Yên Nhiên cũng tới tới.

"Xuỵt " Dương Đóa Đóa làm một cái tư thế im lặng, nhỏ giọng nói: "Ba ba cùng Thi Kỳ đang ngủ, bọn hắn chắc đứng đến rất khuya, khẳng định rất mỏi mệt."

Khóe miệng Sở Yên Nhiên co quắp xuống, thầm nghĩ: "Đóa Đóa à, ngươi quá đơn thuần. Hai tên kia một cái so một cái tròn trượt, bọn hắn biết thành thành thật thật phạt đứng sao? Bọn hắn ngủ còn sớm hơn ta."

Đương nhiên, lời này, nàng cũng không có nói ra ngòai.

Sau đó, lúc ánh mắt rơi xuống trong phòng, Sở Yên Nhiên càng bạo mồ hôi.

Trên giường Dương Tiểu Quang cùng Sở Thi Kỳ đều là tứ chi mở ra, tư thế ngủ tự do không bị cản trở.

"Không đành lòng nhìn thẳng! Nữ nhi của ta ban đầu là muốn nuôi thành nữ thần, bây giờ là thế ngủ gì đây !" Sở Yên Nhiên lại nhìn Dương Đóa Đóa một chút, nội tâm càng xoắn xuýt: "Vì cái gì nữ nhi đáng yêu đều ở nhà khác? Mà lại, tư thế ngủ này của hai người các ngươi cũng quá giống đi! Quả nhiên vật họp theo loài!"

Mà lúc này, Dương Tiểu Quang xoa xoa mắt, tỉnh lại.

"Ba ba." Dương Đóa Đóa lập tức chạy gấp tới, cho Dương Tiểu Quang xoa bả vai: "Ba ba, vất vả."

"Ây. . . Khụ khụ, còn tốt, còn tốt."

Dương Đóa Đóa một bên xoa nhẹ bả vai cho Dương Tiểu Quang, một bên nhỏ giọng nói: "Ba ba, ngươi đang giận Đóa Đóa sao? Là ta đem chuyện người nào nói cho Yêu Nhiên cùng Hạ Hà a di."

Sở Yên Nhiên đang ở cửa ra vào trong nháy mắt sụp đổ.

"Ừm, biết rõ!"

Dương Tiểu Quang thì nhẹ vỗ đầu nữ nhi, mỉm cười nói: "Ba ba biết rõ sai."

Lúc này, Sở Thi Kỳ mơ mơ màng màng cũng tỉnh lại, nàng nhnf Dương Tiểu Quang một chút, mơ mơ màng màng nói: "Ba ba, ta khát."

Khụ khụ!

Sở Yên Nhiên trực tiếp nghẹn lời.

"Sở Thi Kỳ!" Sở Yên Nhiên tranh thủ thời gian nhìn xem dưới lầu.

Hạ Hà còn đang dưới lầu đánh răng.

"Ngươi. . . Ngươi không được loạn hô!" Sở Yên Nhiên lại tranh thủ thời gian hạ giọng nói.

Sở Thi Kỳ lúc này mới tỉnh táo lại, cười hắc hắc, le lưỡi, bán cái tiểu manh.

Sở Yên Nhiên rất im lặng.

"Đừng lằng nhà lằng nhằng, nhanh rời giường xuống ăn cơm."

Nói xong, Sở Yên Nhiên liền rời đi.

Một lát sau, Dương Tiểu Quang dẫn hai cái la lỵ cũng từ trên lầu đi xuống.

"Đi đánh răng rửa mặt, lập tức liền có thể ăn cơm." Hạ Hà một bên hướng bàn ăn bày bát đũa, một bên mỉm cười nói.

Nàng tâm tình rất không tệ.

"Chuyện gì vui vẻ như vậy?" Dương Tiểu Quang một mặt nghi ngờ nói: "Mua xổ số trúng thưởng?"

"Xổ số trúng thưởng có cái gì đáng cao hứng, ta nghe nói ngươi kết giao một cái hoa khôi cảnh sát mới vui vẻ như vậy." Hạ Hà khẽ cười nói.

Dương Tiểu Quang: . . .

"Thôi đi, ta biết rõ ngươi không coi trọng ta cùng Hồ Điệp, nhưng ta sẽ chứng minh cho người, lần này ta nhất định có thể thuận lợi cầm tới giấy hôn thú."

Hạ Hà trợn mắt một cái: "Lời này của ngươi cũng nói gần trăm lần."

Dương Tiểu Quang co quắp xuống, không có lên tiếng, đi đánh răng rửa mặt.

Đánh răng rửa mặt xong, đám người cùng một chỗ ăn điểm tâm, sau đó Dương Tiểu Quang đưa hai đứa bé đến nhà trẻ, Hạ Hà cùng Sở Yên Nhiên thì trước đến bệnh viện.

Lúc đưa Đóa Đóa đến nhà trẻ, Tô Uyển Nhi vẫn ở cửa đón tiểu bằng hữu.

Bây giờ Dương Tiểu Quang nhìn thấy Tô Uyển Nhi hơi có chút xấu hổ.

"Tô lão sư, buổi sáng tốt lành." Dương Tiểu Quang chủ động chào hỏi.

"Buổi sáng tốt lành." Tô Uyển Nhi ngừng lại, Uyển Nhi cười một tiếng, lại nói: "Ngươi có phải mới kết giao bạn gái mới hay không?"

"Ách, Đúng vậy." Dương Tiểu Quang gật gật đầu.

"Quả nhiên." Tô Uyển Nhi nỉ non một câu.

Nàng chỉnh đốn cảm xúc, lại nhìn xem Dương Tiểu Quang cười cười nói: "Chúc mừng ngươi nha."

"Cảm ơn người."

Bầu không khí có chút xấu hổ, Dương Tiểu Quang biết rõ không tiện ở lâu , chờ Đóa Đóa tiến vào nhà trẻ liền chuẩn bị rời đi.

Cũng quay người lại, Dương Tiểu Quang lại phát hiện Hồ Điệp đang đứng sau lưng mình.

Bạn đang đọc Đi Ra Mắt Đi Ba Ba của Khả Nhạc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LoạnTinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 45

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.