Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nội Chiến

Tiểu thuyết gốc · 1823 chữ

Vùng sơn mạch nọ, khói lửa ngút trời….

Từng đám nhân ảnh chia thành các đội ngũ chỉnh tề, tế xuất ra pháp bảo, lao vào nhau chém giết..

Nhất thời, những mảnh hào quang rực sáng đủ mọi loại màu hòa quyện vào nhau, tạo thành một bức tranh chiến trường vô cùng sống động..

Máu chảy thành sông, xác chết nằm la liệt, không còn nguyên vẹn, mùi tanh tưởi bốc lên nồng nặc, bầu trời cao, đám chim đen quỷ dị lượn vòng, chỉ trực chờ xà xuống..

Thiếu phụ làn da trắng bóc, dung nhanh thanh tú kiều mỉ, một đôi mày kiếm toát lên vẻ thập phần sắc sảo.

Nàng khoác lên mình một bộ hắc giáp, hoa văn họa tiết dường như đang miêu tả một con dị thú hình rùa, toát lên một khí tức cổ xưa thập phần cường đại..

Dáng người nàng thon thả, những đường cong lại thập phần hoàn mĩ, tưởng chừng như tương phản lại với bộ chiến giáp kia, thế nhưng lại tạo nên một nét hòa hợp mĩ lệ đến khó tả..

Thanh giáo dài trên tay nàng dính đầy máu tươi, lưỡi giáo uốn khúc hình như mãng xà vô cùng sắc nhọn, thoạt nhìn đã một kiện đỉnh cấp chân bảo…

Tóc thiếu phụ đã buông xõa ra, càng thêm kiều mị, trận chém giết ban nãy quả thực vô cùng khốc liệt…

Phía sau, một tốp nữ tử trang bị khôi giáp xếp hàng chỉnh tề, đều là những thiếu nữ chỉ mười sáu đôi mươi… Nhưng ai nấy trên đôi mắt đẹp đều lộ ra đằng đằng sát khí…

Tên tu sĩ đối địch cuối cùng còn sót lại, lấy từ trong ngực áo ra một mảnh phù cũ nát, muốn dán lên người tự bạo thân thể…

Thế như chưa kịp làm gì đã bị một nữ tử cầm trường cung phía sau bắn ra một loạn tiễn, thân thể chưa kịp tự bạo đã bị xé thành hai nửa, rơi xuống đống tàn thi phía dưới kia…

Thiếu phụ nhìn vách núi chắn phía trước, một cánh cửa cổ kính mọc lên ngay đó, là lối vào của động phủ, thần thức nàng lan tỏa ra, cảm nhận một luồng cấm chế cường đại bao phủ…

Không nghĩ nhiều, tay ngọc phất lên, lật tức hơn vài trăm khô giáp binh sĩ từ phía xa bay vụt đến, xếp thành một đội hình quỷ dị, nã mưa tên vào trong cánh cửa kia..

Hàng loại những tiếng ầm vang va chạm vang lên, một luồng hào quang màu tím nhạt hiện lên bao phủ xung quanh cửa động, ngăn lại mưa tên ầm ầm lao tới..

Nhưng chống cực cũng chỉ trong vài hơi thở, đám tên găm sâu vào màn cấm chế màu tím kia, sau đó như một ngòi nổ tự bạo ầm ầm..

Chẳng mấy chốc, cấm chế liền nhạt nhòa đi không ít…

Thiếu phụ nhíu mày, từ tay áo búng ra một viên châu màu đỏ sập, đón gió mà biến lớn…

Nàng thì thào một hồi chú ngữ đơn giản, viên châu tức tốc phát sáng, xé gió lao nhanh về màn cấm chế kia..

“ Đoàng “

Một tiếng nổ kinh thiên động địa, viên châu màu đỏ sẫm không chỉ phá nát cấm chế, mà còn đục thủng một lỗ cực lớn trên cánh cửa….

Bụi mù, cùng với phản trấn lan tỏa ra, rung động ầm ầm. đám nữ tử phía sau dù có hào quang hộ thể cũng bị lùi lại vài bước..

- Ngũ Sơn trưởng lão bế quan khổ tu nhiều năm, nay tiểu nữ đến làm phiền thật là có chút đắc tội..

Thiếu phụ mở miệng nói vọng vào trong hang động, ngữ khí thoạt đầu có vẻ dịu dàng ôn như, nhưng vế sau lại chứa một cỗ hàn ý khiến cho người ta phải ghê sợ.

Phải mãi một hồi lâu sau, mới có một giả râu trắng lưng còng chống gậy đi ra…

Lão nhân này thoạt nhìn đã rất là cao tuổi, da thịt nhăn nheo, chỉ có đôi mắt là đen nhánh kì lạ chẳng khác nào con ngươi hài đồng..

Lão ho khụ khụ mấy tiếng, tay phẩy phẩy phía trước như muốn xua tan hết bụi mù…

Lão nhân thân thể hơi run rẩy, nhìn đến thiếu phụ, ánh mắt hiện lên chút nét mịt mờ đăm chiêu, lại cảm nhận được luồng khí tức quen thuộc phát ra từ hắc giáp trên người nàng, không khỏi hơi cau mày lại..

Rất nhanh liền thu liễm, mở miệng khàn khàn:

- Là Nguyệt Nhi tiểu nha đầu sao ? Thoáng chốc mấy trăm năm không gặp, ngươi đã lớn đến từng này rồi…

- Năm tháng qua đi, càn khôn nghịch chuyển, tiểu nữ cũng không thể tránh khỏi được dòng thác lũ cuồn cuộn ấy…

Thiếu phụ nhìn đến một khoảng trời mịt mờ, thở dài đáp lại..

Khuôn mặt như bạch ngọc một khắc lâm vào trầm tư, nhưng rất nhanh lại hiện ra một tia hàn khí khó thấu:

- Nay trước là thuận mệnh của tiên tổ 33 đời trước nhà họ Vương, sau cũng là muốn phụ thân có thể nhắm mắt một cách minh bạch… Tiểu nữ đến đây…là để truy bắt nghịch tặc của Vương gia !

Giọng nói của thiếu phụ đanh thép, chứa một cỗ khí thế kinh thiên ép người, đúng là chỉ có ở những bậc đế vương..

- Hahahaha, thật là nực cười ! Lão già này đã bế quan mấy trăm năm tạ sơn cốc này, thế sự trong tộc chưa từ đó cũng chưa từng tham gia…Cũng chẳng thấy có tặc nhân nào chạy vào đây cả…. Chẳng lẽ ??

Lão nhân hơi ngừng lại, ánh mắt nhíu lại nhìn về phía thiếu phu, đoạn nói tiếp:

- Chẳng lẽ Nguyệt tiểu thư là muốn nói đến lão phu ?

- Láo xược, Vương gia trưởng tộc đời thứ 34 ở đây, ai cho phép lão tặc già như ngươi nói chuyện sằng bậy..

Một thiếu nữ mặc khôi giáp phía sau tức giận quát lớn, chính là bất bình trước cách xưng hô của lão già…

Nhìn bốn xung quanh, giáp sĩ vây chặt, một con kiến cũng khó mà thoát khỏi, lão giả thế nhưng lại không chút nào tỏ ra vẻ sợ hãi…..

Khẽ mỉm cười, cũng chẳng để tâm lời quát mắng kia,....

Mắt lão nhắm lại, sau đó bừng một cái mở ra, tinh quang từ đó bắn ra bốn phía, hóa thành một tròng mắt màu sáng quỷ dị….

Gậy gỗ trên tay điểm xuống một cái, vừa chạm đất, kêu lên một tiếng thanh minh, một trận sóng xung kích nhè nhẹ lăn ra bốn phương tám hướng… Như cơn gió thu phảng phất…

Diễn biến dài dòng, diễn ra cực nhanh, gậy gỗ vờ vụn lộ ra một bên trong một thanh kiếm màu lục nhạt, tản mát khí tức kinh người…

- Cây ngay chẳng sợ chết đứng, Ngũ Sơn trưởng lão đây là có ý thừa nhận ?

Thiếu phụ mở miệng, nhưng đồng thời một bên tay đã vung lên trường thương, xoay tít một vòng…

Một luồng quang mang màu xám bạc khủng bố theo đó phát ra trên thân thể thành thục, tạo thành một quang thuẫn in hình cực quy xoay xung quanh người…

Trường thương lúc xoáy vòng cũng bắn ra đạo đạo quang tia màu sáng, trực tiếp công kích về phái lão nhân….

Thân hình thiếu phụ lại theo lực phản chấn bay lùi về phía sau một đoạn..

Giáp sĩ xung quanh cầm đầu bởi những thiếu nữ khôi giáp cũng như đã chuẩn bị trước, theo dị biến liền xếp thành từng hàng ngũ chỉnh tề, không lộ ra sợ hãi..

Một đại trận nhanh chóng được hình thành bao quanh lấy lão nhân lưng còng lại…

—-------------

Trích Viêm sơn mạch, kéo dài đến sát bờ biên giới hư không vùng tây nam, ước mấy vạn dặm.

Một bộ phận nhỏ của sơn mạch từ vài năm trước đã trở thành cấm địa của một gia tộc tu tiên cực kì cường đại thời điểm đó, Vương gia..

Khu rừng trúc mọc trên một sườn núi thoai thoải thoạt nhìn có phần khác lạ, xung quanh vốn dĩ là là một đám cổ thụ quỷ dị, đan xen vào nhau mà vương mình sinh trưởng…

Ấy vậy mà mỗi khi chạm tới biên giới của khu rừng trúc này, lại như gặp phải điều gì cấm kị, cành lá đều đổi hướng quay ngoắt đi.

Thoạt nhìn bên ngoài, rừng trúc được bao phủ bởi một lớp sương mù nhàn nhạt mà xám bạc, tuy nói là nhàn nhạt, nhưng cũng đủ để cho ngoại nhân không thể thấu triệt nội sự bên trong..

Tiến thẳng vào bên trong khu rừng, một cảnh tượng khác lạ trái ngược hoàn toàn với sự u ám ở bên ngoài….

Gió nhẹ khẽ thổi, mang đến một loại khí tức trong lành, làm con người ta đâm ra thư thái, muốn hòa quyện với thiên nhiên..

“ Ầm, độp độp”

Vài cây trúc bị đốn hạ ngã xuống, phía dưới thấy chính là một tiểu hài tử béo mập, đang hì hục dùng một cái cưa cao hơn cả người cưa lấy cưa để….

Mặt nó nhễ nhại mồ hôi, đợi khi cái cây trúc cuối cùng bị cưa hạ mới vuốt chán hài lòng, thở phì phò từng tiếng…

- Bay đâu ? Đem súng thần công của lão tử đến đây !

Theo tiếng phân phó của tiểu hài tử, phía sau hai tên thú nhân thân người mặt gấu liền “Vâng” một tiếng cứng ngắc.

Thoạt sau thì dùng thân hình lưng hùm, vai gấu của mình đẩy một chiếc xe kỳ lạ tiến về phía mảnh đất trống trải bằng phẳng phía trước.

Bên trên xe gắn theo một cái ống làm từ kim loại quỷ dị, thon dần về phần đầu, xung quanh trang trí họa tiết chim cò, giun dế vô cùng sống động..

Tiểu hài tử khẽ gật đầu hài lòng, liền lấy ra từ trong túi áo một viên cầu đen kịt to cỡ nửa lòng bàn tay, nhét vào trong cái ống kim loại kì lạ đó.

Nếu là một người đến từ một tiểu giới thấp bé gọi là địa cầu, thì sẽ rất nhanh nhận ra lai lịch của cái thứ ống kim loại này…. Chính là một khẩu đại bác thô sơ..

- Không biết hôm nay tiền bối lại chế tạo ra loại pháp bảo gì ? Bọn vãn bối nhìn qua thật sự khí tức ghê người !

Một tên thú nhân mặt gấu dường như đã quen bài vuốt mông ngựa, lấy làm hiếu kì hỏi.

Bạn đang đọc Dị Giới: Quỷ Đạo Khai Nguyên sáng tác bởi hoangdang151

Truyện Dị Giới: Quỷ Đạo Khai Nguyên tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hoangdang151
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.