Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chap 2

Tiểu thuyết gốc · 1827 chữ

"vừa nãy ngươi không muốn Triệu Mẫn đánh vào lưng nó, phải chăng vị trí này có gì tốt" Tử Văn vừa xem xét thi thể Nham Long vừa hỏi

Nam nhân có đôi mắt màu tím không vội trả lời mà tiến đến chỗ Nham Long, bàn tay đột nhiên bừng lên một ngọn lửa màu tím, đôi mắt nam nhân lúc này lại một lần lữa lóe lên ánh tím, ngọn lửa trong tay mạnh mẽ bao trùm lấy thi thể Nham Long

Mất một lúc lâu sau, toàn bộ thi thể Nham Long trong rất to lớn vậy mà bị ngọn lửa kia luyện hóa thành một khối đá

"Đây là?" Tử Văn nhìn phiến đá tò mò

"Nham Long, loài yêu thú này bẩm sinh thân mình dài từ một thước (m) mỗi năm lại phát triển thêm một phân (cm), con này có thân dài hơn ba thước ước chừng khoản hơn hai trăm tuổi mà phàm là yêu thú sống hơn trăm năm hấp thụ không ít thiên địa khí trời khả năng cao là một phần nào đó của cơ thể trở thành chí bảo"

Tử Văn gật gù như hiểu ý, lúc này trong những căn nhà xung quanh tưởng chừng không có người sinh sống lại ùa ra vô số người dân

Một vị lão nhân râu tóc bạc trắng tay chân yếu ớt tiến đến quỳ xuống, tất cả những người khác cũng làm theo

Nhóm người Tử Văn bất ngờ liền đỡ mọi người dậy "lão nhân mọi người sao lại hành lễ lớn vậy, chúng cháu không dám nhận đâu"

"Các vị đại nhân đừng khách sáo, các vị giết một yêu linh là đã cứu chúng ta một mạng nghìn vạn lần đa tạ các vị"

"Bọn ta chỉ là tiện tay thôi, không cần đa tạ, nhưng chung quanh đây tường thành cao ngút ắt hẳn đã từng rất hưng thịnh sao chỉ còn có vài người" Tử Văn một lần đánh giá xung quanh liền hỏi

"Hazz chuyện kể ra dài dòng, mời các vị vào trong ta từ từ nói chuyện"

Đi theo lão nhân nhóm người Tử Văn lại gặp thêm nhiều bất ngờ, vào bên trong một căn nhà lại đi xuống một đường hầm bên dưới, nới đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì mà khiến người dân phải trốn xuống tận lòng đất như vậy

"Cách đây hơn trăm dặm (1 dặm=500m) có một ngọn núi tên là Ngự Linh Sơn bên trên có một tông hội gọi là Ngự Linh Môn, những người nơi đó thấu hiểu được huyền cơ trong thiên thạch bản lĩnh đủ để vây bắt yêu thú, sau khi luyện hóa yêu thú vào linh hồn trở thành yêu linh thì bọn họ lại có thể tùy ý sai khiến chúng"

"Điều này liên quan gì đến nơi đây?"

" thành Đại Nam chúng tôi không biết vị trí có gì tốt mà để các vị đại nhân nơi đó chú ý, ban đầu còn cho người đến quát nạt đánh đuổi người dân

Nhưng nơi này tồn tại cũng mấy trăm năm, mỗi một người dân điều có mồ mả tổ tiên ông bà đâu thể nói đi là đi, mà có muốn đi cũng chẳng biết đi đâu

Cứ như vậy chúng tôi kiên quyết đánh đuổi mỗi khi Ngự Linh Môn cho người đến dần dần bọn chúng không cho người đến chúng tôi cứ nghĩ là đã chiến thắng, ai ngờ đâu cứ cách một ngày chúng lại thả yêu linh đến đây quậy phá, chỉ khi nào ăn no bụng người chúng mới rời đi

Nơi này trước đây phải có hai mươi thôn làng, nhưng hiện tại chỉ còn có mỗi một thôn chúng ta mà thôi"

Nghe kể mà trong lòng vừa hận vừa xót, Triệu Mẫn thân bốc nộ khí đứng lên liền bị ngắn lại

"Triệu tỷ, muốn làm gì vậy" Quãng Lăng tay bắt lấy Triệu Mẫn hỏi

"Dĩ nhiên là đến Ngự Linh Sơn san bằng bọn chúng"

Lão già nghe câu này của Triệu Mẫn gương mặt tái xanh vội vàng đứng dậy lên tiếng ngắn cản

"Không, không các vị không cần thiết phải vì chúng tôi mà vào nơi nguy hiểm đó"

"Ông đừng lo, ta hôm nay phải đến đó dại cho bọn chúng biết đâu là cách làm người"

"Thật sự không cần thiết đâu, nữ đại nhân nghe lão nói một lời, trước đây cũng đã có hai vị tán tu bản lĩnh rất lợi hại không thua các vị, nhưng từ khi lên đó tới nay gần một tháng rồi vẫn chưa về mà còn gây thêm sát ý cho người ở đó, ngày trước một ngày phái đến ba con yêu linh còn bây giờ một ngày tận sáu con chúng tôi thẩm chí không còn thời gian tìm thức uống, Cúi xin các vị đừng đi đến đó"

Tử Văn cảm thấy tình huống có phần không tốt liền đứng dậy khuyên hai người ngồi xuống, một lúc sau lại hỏi tiếp

"Lão bá vừa nói từng có hai vị tán tu tiến đến Ngự Linh Môn?"

"Đúng vậy, hai người bọn họ đi ngang đây nhìn thấy người dân bị yêu linh tấn công liền ra tay cứu giúp hơn nữa còn tình nguyện ở lại đây một tháng giúp mọi người đánh chết không ít yêu linh nhưng cuối cùng cho rằng phải diệt cỏ tận gốc nên bọn họ đã tiến đến Ngự Linh môn, kết quả một đi không trở lại"

"Nếu đã như vậy lão bá cứ yên tâm chúng tôi nhất định không đến đó tránh gây thêm phiền phức cho mọi người"

"Tử Văn" Triệu Mẫn nghe lời này hét lên một tiếng nhưng chẳng thể làm gì, tức giận bỏ ra ngoài

Tử Văn và Quãng Lăng cũng tạm biệt mọi người rồi đuổi theo

"Triệu Mẫn" mặc kệ Tử Văn đuổi theo nhưng nàng dứt khoát bỏ đi

"Cô có thể nghe ta nói mấy câu được không"

"Ta không muốn nghe, giả dối, ngươi là một kẻ lừa đảo"

"Ta lừa đảo cô cái gì?"

"Ngày trước ngươi kêu gọi ta gia nhập ngươi còn nhớ bản thân đã nói gì không? Cái gì mà thay trời hành đạo, bảo vệ kẻ yếu ta khinh, nếu trời hành đạo theo kiểu ham sống sợ chết như vậy thì ngươi tự đi một mình đi, ta tự làm theo cách của ta"

"Triệu tỷ bớt giận, chúng ta dù sao cũng là một nhóm mà, có gì từ từ nói"

"Một nhóm, ngươi là được sư, ta là hồn sư còn hắn ta là gì? Từ đâu đến?.... chúng ta thẩm chí chỉ biết mỗi cái tên của hắn giờ phút này người còn xem hắn là một nhóm được sao?"

Quãng Lăng muốn nói đỡ giúp Tử Văn vài câu liền bị mắn đến không dám mở miệng, cả ba dần im lặng, Triệu Mẫn lại tiếp tục bỏ đi.

Tử Văn trằm tư một lúc vội vàng chạy đến trước mặt Triệu Mẫn không ngờ nàng lại dứt khoát lấy ra võ hồn Thanh Long Kích Tử Văn liền lùi về sau

"Nể tình lâu nay chung đường ngươi tốt nhất đừng làm phiền ta nếu không đừng trách ta vô tình"

"Chung đường đã lâu ta chưa từng thỉnh giáo võ hồn Triệu Gia"

Tử Văn vậy mà lao đến, phía Triệu Mẫn cũng không nhiều lời xoay người mũi kích quét ngang, Tử Văn tốc độ rất nhanh ngã ra sau tránh né, bật người lên lại nhanh chóng luồn ra phía sau Triệu Mẫn

Cấm mũi kích xuống đất làm trụ nâng người lên một cước đá ra sau, Tử Văn phản ứng không kịp nhận lấy một cước lùi ra xa

Không dừng lại nàng tiếp tục phóng đến trên người xuất hiện những Vòng Sáng "đệ tam hồn kỹ" cả người được Thanh Long bao bọc cùng mũi kích sắc bén lao đến phía Tử Văn

Một vòng sáng, hai vòng sáng trước mặt Tử Văn xuất hiện một thanh kiếm trực tiếp đỡ lấy một kích của Triệu Mẫn

"Hóa ra cũng là một hồn sư, tiếc là hai hồn hoàng của người không đấu lại ta" Tử Văn lúc này nằm trên đất, Triệu Mẫn thì tay cầm Long Kích hướng về phía Tử Văn

"Võ hồn của ta không được bình thường, hai mươi tuổi cũng chỉ thêm được hai hồn hoàng, cả đời không thể có hồn Hoàng thứ ba, khả năng giỏi nhất của ta chính là khinh công và âm thuật"

"Giờ phút này ngươi nói chuyện đó có ý nghĩa gì?"

"Ta không phải là không muốn nói với hai người, cả một dược sư như Quãng Lăng còn có bản lĩnh hơn ta, có vấn đề hai người liền xử lý căn bản ta không có cơ hội chứng tỏ bản thân"

"Dù là vậy thì sao? Ta không muốn chung đường với kẻ ham sống sợ chết"

"Ta chỉ là nối dối với mọi người, để bọn họ không lo lắng, khi nãy cô không thấy mặt lão nhân đó sao, nghe cô nói đánh Ngự Linh Sơn liền tối xanh cả mặt"

Nhìn thấy tình hình ngày càng căng thẳng Quãng Lăng tiến đến đỡ lấy Tử Văn lên tiếng "Triệu tỷ à, ta nói tỷ cũng cùng Tử Văn và ta vào sinh ra tử hơn một năm rồi, huynh ấy trước đây chưa từng ra tay hôm nay cũng biết là do võ hồn khiếm khuyết, nhưng tỷ nghĩ xem có bao giờ huynh ấy bỏ trốn để lại chúng ta đâu?"

Triệu Mẫn trầm tư một lúc cũng thu lại vũ hồn nhìn Tử Văn lên tiếng " ta xin lỗi, hiểu lầm huynh rồi"

Tử Văn lúc này sắt mặt trắng như giấy là một dược sư Quãng Lăng liền bắt mạnh rồi lấy ra một viên Bồi Hồn đan cho vào miệng Tử Văn

"Huynh ấy sao rồi?"

"Là tổn thương linh hồn, không phải bị tỷ đánh trọng thương đâu"

Mất một canh giờ sau Tử Văn cuối cùng cũng tỉnh lại tuy nhiên thần sắc có phần không tốt lắm

"Huynh có sao không?" Quãng Lăng hỏi

"Không sao đâu, võ hồn của ta không được bình thường, đây là triệu chứng bình thường khi sử dụng"

" Biết vậy Khi nãy huynh nói là được đâu cần phải động thủ với ta"

Tử Văn chỉ cười không nói, ngồi một lúc điều khí lại lên tiếng

"Sáng mai chúng ta tiến đến Linh Sơn nghe ngóng tình hình, biết rõ đối phương như thế nào thì mới lên kế hoạch xử lý bọn chúng"

Cả hai lúc này cũng không có gì để nói liền đồng ý

Bạn đang đọc Dị Giới I sáng tác bởi Ngotannhat2002
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ngotannhat2002
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.