Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhất long hí tam phượng (1)

Phiên bản Dịch · 1048 chữ

Sau khi ra khỏi phòng, Trần Tinh an ổn đi theo phía sau số 1. Chỉ nghe phía trước truyền tới thanh âm

“Ngươi thân thủ rất tốt nhưng khi ngươi gia nhập học viện rồi, mọi việc phải tuân theo nội quy, nhất là trong học viện, ngươi nhất định phải sử dụng ma pháp để giành chiến thắng. Còn có mâu thuẫn cá nhân có thể lên sinh tử đài giải quyết. Khi đó ngươi có thể sử dụng bản lĩnh của mình.”

Thanh âm rất bình thản không nghe ra bất kỳ tình cảm nào nhưng Trần Tinh cũng nhẹ cám ơn.

Sau khi an bài ổn thoả, cũng như giới thiệu nội quy lẫn vị trí phòng học, số học dẫn Trần Tinh an bài ở ký túc xá. Do Trần Tinh là người mới nên không kịp sắp xếp do đó Trần Tinh đành phải chịu cảnh không có chỗ ở, hắn cũng không quan tâm lắm. Dù sao hắn có tiểu thế giới có thể so với khách sạn 5 sao mà cần gì để ý đến chỗ ở.

“Không sao, Số 1 huynh đệ, ta ở đâu cũng vậy, yên tĩnh là được”

Số 1 nghe Trần Tinh nói, cũng im lặng suy ngẫm, một sát sau hắn mở miệng:

“Vậy ngươi ở tạm trên sân thượng của phòng học chính đi vậy, ở đó ít có người đến. Ta sẽ sai người dọn dẹp, còn nữa nếu như đã gia nhập học viện rồi cứ gọi ta học trưởng là được. Còn về tên, xin lỗi vì lý do bảo mật nên không thể cho ngươi biết”

"Không cần, cứ để ta dọn dẹp, xin hỏi học trưởng chừng nào ta có thể đi tàng ma các quét dọn?

Số 1 liếc mắt Trần Tinh một chút rồi chậm rãi mở miệng:

“Trước tiên ngươi cứ sắp xếp ổn thoả chỗ ở đi đã, sau đó có thể đến Chấp pháp điện tìm ta”

Trần Tinh gật đầu cảm tạ sau đó rời đi, theo cầu thang Trần Tinh rốt cuộc nhìn thấy cánh cửa sân thượng, kỳ lạ là cửa sân thượng đang mở, Trần Tinh không do dự bước ra cánh cửa, đập vào mắt hắn là bóng lưng của một cô gái đang ngồi cho những chú chim ăn. Tại sao biết là con gái? Đơn giản thôi vì nàng không có mặc trường bào, mái tóc xoã dài xuống vai, đường cong quyến rũ mê người, nhất là cái mông to kia. Hắn ngây người, ngây người không phải vì sắc tâm nổi lên.

Bóng dáng này làm hắn nhớ tới người yêu hắn thời cấp 3, 2 người có chuyện tình đẹp nhưng đáng tiếc cô gái kia đã ra đi vĩnh viễn vì tai nạn giao thông, cũng vì đó bóng dáng nàng thiếu nữ cho chim ăn cứ ăn sâu vào tâm trí hắn, hằng đêm hắn nghẹn ngào, tâm như chết lặng.

Từ đó, hắn như kẻ cô độc, không còn nói chuyện với ai, cũng không có bạn bè. Sau khi trải qua được song thân khuyên nhủ hắn rốt cuộc bình tĩnh rồi thi đậu vào đại học.

Từ đại học tới tốt nghiệp hắn cũng không quen thêm ai. Mặc dù lúc đó hắn không soái như bây giờ nhưng cũng có người để ý ngỏ lời làm quen nhưng đều bị hắn cự tuyệt.

Đến khi tốt nghiệp, ba hắn cảm thấy con trai mình cứ tiếp tục như vậy không ổn, cho nên mới khuyên hắn đi du lịch ai ngờ lại xuyên qua tới dị thế giới này.

Hắn không tự chủ cất bước đi lại phía cô gái, tước bước chân vang lên, cô gái giật mình quay lại. Dung nhan trên mặt phải nói bình thường, có phần xấu xí, da không được trắng lắm đầy tàn nhang, môi nhợt nhạt, nhưng mà ngược lại đôi mắt của nàng rất đẹp, rất tinh khiết, long lanh như ánh sao màn đêm.

Nàng hiếu kỳ đánh giá thanh niên trước mắt này, phải nói rất đẹp trai, nhưng cũng chỉ vẻn vẹn trai thôi, không có gì khác.

Trần Tinh mỉm cười:

“Ta tên Trần Tinh, mới gia nhập học viện, không có chỗ ở nên được sắp xếp tạm ở trên này, quấy rầy nàng cho chim ăn, xin được thứ lỗi, nếu không tiện ta có thể đi trước, một hồi trở lại dọn dẹp cũng không sao”

Nhìn nụ cười ấm áp, vẻ mặt chân thành, nàng không tự chủ được bắt lấy tay áo đối phương khi muốn rời đi, thấy thất thố nên vội buông ra:

“Xin lỗi công tử, ta tên Nam Cung Điệp Vũ, là học viên của Ma pháp học viện, tình cờ thấy lên đây hóng mát thấy mấy chú chim rất dễ thương nên cho chúng nó ăn, không biết chỗ này của công tử, ta nên đi mới đúng”

Nàng cất bước ly khai

“Không sao, không sao, nếu nàng không ngại cứ ở lại, ta chỉ dọn dẹp một thoáng thôi”

Không biết có phải là do bóng hình của người thiếu nữ đã khắc sâu vào trong lòng hắn nên hắn đối với cô nàng này rất ôn hòa, nói chuyện cũng rất dịu dàng.

Nam Cung Điệp Vũ nhìn khuôn mặt đẹp trai, phong độ lịch văn nhã lịch sự nhịn không được qua giúp đối phương quét dọn bụi bẩn.

Hai người vừa nói vừa quét dọn. Nói đến Nam Cung Điệp Vũ là học viên ở Ma pháp học viện phải gọi là trò cười, chịu đủ sự châm chọc, bởi vì nàng ma pháp rất tệ hại, không một lần phát động ma pháp thành công, thêm gương mặt xấu quắc ai mà đồng ý cùng nàng tiếp xúc nói chi là làm bạn.

Phải biết, ma pháp đế quốc toàn là nam thanh nữ tú, rất ít có trường hợp như Nam Cung Điệp Vũ, nhưng cũng kỳ lạ là mặc dù thi trượt liên tiếp trong những cuộc thi trắc nghiệm định kỳ nhưng Nam Cung Điệp Vũ vẫn không bị Hiệu trưởng đuổi đi. Không ai biết lý do cũng như thân phận của nàng.

Bạn đang đọc Dị Giới Chúa Tể Hệ Thống(Bản Dịch Tiếp - Free ) của Ý Tưởng K Bao Giờ Hết
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi bấthủtiênnhân
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 9
Lượt đọc 275

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.