Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhập Cảnh

Tiểu thuyết gốc · 1112 chữ

Minh Hà thân thể trần trụi, khoanh chân xếp bằng lơ lửng giữa hồ nước, cả người liên tục hấp thụ linh khí cả một ngày .Cái bụng hắn gào thét điên cuồng, Minh Hà mới đành lòng rời đi. Nơi linh khí cô đặc hóa lỏng , liên tục cung cấp như hồ nước của mẹ nuôi , hắn hấp thụ ròng rã cả tuần trời mà vẫn chưa đạt nổi Nhập Cảnh 1 tầng !

Sức ăn cũng quá kinh người, hao tài, tốn của,mất thời gian, chẳng trách cũng chẳng mấy ai kiên trì lựa chọn con đường này.

Nhưng hắn rõ ràng, có lợi có hại, nếu là đồng cấp, loại bỏ những yếu tố bí kĩ, trang bị...chỉ nói về sức mạnh linh lực tu vi thuần túy, hắn vô địch ! Cho dù có gặp phải những người có thể chất đặc thù, dị biến, hắn cũng " ăn " chặt, trừ khi đám người đó còn biến thái hơn hắn nghĩ nhiều lắm. Luận về tốc độ bộc phát , ở bất cứ vị trí nào trên cơ thể, hắn luôn là nhanh nhất, hơn nữa, hệ thống linh đan câu thông với nhau rất nhiều đường lối, muốn phong tỏa là điều dường như không thể. Thế nhưng cũng kéo theo vấn đề khác: hắn bị trúng độc, hoặc các thủ đoạn tương tự, đầu độc linh lực, như thế hắn cũng sẽ rất nguy hiểm nếu không kịp ngăn chặn, nhưng cũng có thể phong tỏa một khu vực, khu vực khác vẫn có thể sử dụng linh lực bình thường , chỉ là tốc độ nơi phong tỏa , kém chút mà thôi.

Minh Hà cũng không quên những bài thể dục thể chất bình thường, dù sao nó cũng giúp rèn luyện thân thể phần nào, cũng chẳng cần vận dụng tinh thần, đau đầu vắt óc.

- Bé con...

Giọng của Hà Ngọc Ly vang lên nơi cửa cung điện, Minh Hà cũng liền chạy ra ngoài xem thử.

Hà Ngọc Ly, bên cạnh còn có một nữ tử , dáng vẻ e thẹn, gương mặt đeo khăn che mặt, bên hông có một bội kiếm, còn một cây sáo ngọc.

- Mẹ nuôi, vị này là ?

- Hừm, là thê tử của con đó...

- Ách ?

Minh Hà ngây ngô nhìn cả hai." Mình có vợ à ? "

Nữ tử nhẹ nhàng tháo khăn che mặt xuống, để lộ gương mặt mĩ lệ, như viên kim cương được hào quang chiếu sáng.Nàng hơi cúi đầu , gương mặt ửng hồng hết cả.

Minh Hà ngây ra, rồi giật mình. Ít nhiều ở cạnh Hà Ngọc Ly cũng giúp hắn phản ứng nhanh chút.

- Được rồi, ta thấy thành Thanh Thủy dưới kia sắp tổ chức thuyền hoa đấy, tốt nhất là cả 2 đi mau đi.

- Nhưng mà, mẹ nuôi...

- Tu luyện, con không vội, chúng ta càng không vội, mà vấn đề này, con không vội, nhưng chúng ta rất vội nha...

Hà Ngọc Ly phất tay, linh lực bao lấy hai người, đưa cả 2 xuống tới tận cổng lớn , chỉ thiếu chút nâng phi kiếm đưa 2 người đi ah.

- Hm...chàng tới đây...

Nàng nhỏ giọng, khẽ nói, gò má hồng, đôi tai đỏ chót, ngượng ngùng không thôi.Nàng đứng trên phi kiếm , quay lại nhìn hắn, bàn tay nhỏ giương tới, đón hắn bước lên.

Minh Hà cũng nắm tay nàng, ổn định đứng lên phi kiếm, hai tay hơi dựa vào eo nhỏ nàng, bảo trì một khoảng cách nhỏ giữa cả hai.

- Được rồi...

Phi kiếm mang theo hai người, bay vút lên cao.

Não Minh Hà bây giờ như mới được gió thổi nguội, làm việc đúng hiệu suất vốn có của nó.

- Là mẹ nuôi ép cô ?

Nàng nghe vậy, hơi giật mình, khẽ lắc đầu, ánh mắt vẫn nhìn về phía trước xa xa.

Minh Hà cũng thở phào phần nào, cũng may mà bọn họ không làm vậy.

- Nếu cô không thích, tất nhiên, ta cũng không có quyền cưỡng ép , cô có thể thoải mái rời đi bất cứ khi nào.Ừm, hoặc là gia đình ép buộc, cô cũng có thể nói với ta, ta sẽ giúp cô, cô cũng có thể rời đi. Ừm...là như vậy đó, nói chung,ta muốn tình cảm xuất phát từ 2 phía.

Ánh mắt nàng lấp lánh, bờ môi hồng khẽ nhoẻn cười, trộm nhìn lại gương mặt hắn, thì thào :" Là ta nguyện ý "

- Ngựa hí ?

Minh Hà nhìn bên dưới, cũng chẳng phát hiện con ngựa nào, rõ ràng không nghe rõ thanh âm đó.

Nàng khẽ cười, hơi lắc đầu, liếc nhìn xuống bàn tay giữ trên eo mình, liền lùi lại một chút, lưng nàng chạm vào ngực hắn.

- Tô Bích Dao, chính là tên của ta.

- À...ta gọi...

- Minh Hà.

Nàng cướp lời.

Minh Hà cũng chẳng biết nói gì thêm, hẳn là mẹ nuôi đã nói cho nàng.

"Là sự thật " Trong suy nghĩ của nàng lóe lên, vẻ mặt thoáng biểu hiện nhu hòa, hạnh phúc rồi liền biến mất .

So với một tên Nhập Cảnh còn chưa tới như Minh Hà hắn thì nàng đã là Vương Cảnh 7 tầng.

Tốc độ phi hành thật nhanh nhưng cũng chỉ tờ mờ tối mới tới thành Thanh Thủy.

Tòa thành có một con sông đầy thơ mộng vắt ngang, hai bên bờ là những cây Dạ Tinh Thụ cổ lão rủ xuống hai bên bờ sông. Trong đêm tối , một số hoa và lá của chúng phát ra ánh sáng dịu nhẹ, lấp lánh rất thơ mộng.

Xung quanh bờ sông cũng tấp nập đèn hoa và người qua lại, dưới sông cũng không ít thuyền kinh doanh, thuyền lớn nhỏ lấp lánh ánh đèn.

Cái bụng Minh Hà đột nhiên réo lên ầm ầm khiến Tô Bích Dao bụm miệng mà cười.

- Chúng ta qua đó !

Nàng chỉ một chiếc thuyền lớn xa hoa , lộng lẫy , sáng rực đèn hoa, sinh ý rất tốt.

Chỉ cần có tiền liền sẽ nhận được phục vụ tốt nhất.

Nàng dặn dò tiểu nhị một hồi, sau đó một bàn thức ăn được đưa lên, thơm ngây ngất !

Cái bụng Minh Hà được đà càng gào thét to hơn.

Minh Hà liếc nhìn qua, rõ ràng là toàn món hắn thích cả ! Trong đó , có một món quen thuộc nhất, thịt kho tàu.

Hắn liền nếm thử, tuy vị không hẳn là hoàn mĩ theo ý hắn, nhưng là chuẩn vị hắn thích.

Bạn đang đọc Dị Giới Chạn Vương sáng tác bởi QuyLuongThien
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi QuyLuongThien
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 31

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.