Ta Từ Chối
Minh Hà 5 tuổi, sống trong sự bao bọc nhung lụa. Hắn chỉ cần ăn không ngồi rồi, hít thở không khí thôi tu vi cũng từ từ tăng tiến.
- Ting, Hệ thống phát hiện chủ nhân thiên tài vạn năm có một, chủ nhân xác nhận dung hợp hệ thống ?
Minh Hà nhíu mày.
- Từ chối dung hợp .
Hắn không thích hệ thống , càng không dám để một thứ mình không thể kiểm soát trong người. Hắn là người xuyên không, tiền kiếp cũng đọc qua những loại này, hệ thống sẽ cưỡng ép nhiệm vụ, cày cuốc hộc mật, lắm khi là chết mất xác luôn. Đâu có ai đảm bảo rằng hệ thống sẽ tốt ?Chưa biết chừng nó như một cái lò đào tạo cho chủ nhân hệ thống một cái thân xác để lũ yêu nghiệt đó cướp đoạt.
Hắn không cần !
- Cưỡng chế dung hợp !
Minh Hà không chần chừ la lớn:" Mẹ ơi cứu con "
Trước khi gục xuống, hắn kịp thấy bóng ảnh của Minh Nguyệt trước mắt mình.
Minh Nguyệt đỡ lấy Minh Hà, nàng nhìn con trai lo lắng, ánh mắt nhu hòa chuyển thành sắc bén, sáng lên, nhìn thật kĩ con trai mình.
- Hừ ! Con đỉa chết tiệt, dám tổn hại con trai ta !
Nàng gằn giọng, ánh mắt nhìn tới sâu thẳm linh hồn Minh Hà bị hệ thống cưỡng chế bám vào.
Khó cho nàng là Minh Hà linh hồn vẫn còn nhỏ yếu, trực tiếp loại trừ sẽ khiến con nàng thương tổn, mà không loại trừ không được.
Vẫn là nên dứt khoát một lần, còn hơn là lưu hậu hoạn lâu dài về sau.
- Ting, phát hiện cưỡng chế tách rời kí chủ , tự động hủy diệt .
Linh hồn Minh Hà nhỏ yếu được sức mạnh của Minh Nguyệt bao phủ, ngoại trừ " giẫy giụa " một chút ra thì chẳng thể làm gì khác. Cuộc chiến của mẹ và hệ thống, hắn không thể xen vào. Càng chết tiệt hơn là cái hệ thống kia muốn ôm hắn chết chung ! Quả chẳng phải điều tốt đẹp gì.
- Bé con,sẽ xảy ra một chút đau đớn , con chịu được không ?
Tiếng của Minh Nguyệt vang lên bên tai.
- Mẹ, con chịu được !
Thế nhưng Minh Hà hắn nhầm to. Một chút đau đớn của mẹ và một chút đau đớn của hắn rất khác nhau , mà nơi xảy ra chính là linh hồn !!!
- Mẹ, con bảo vệ bé con, người xử lí thứ kia.
Tiếng của Minh Vũ nhẹ vang lên.Minh Nguyệt hơi chần chừ, xong cũng gật đầu.
" Bắt đầu rồi "
Hắn cảm thấy linh hồn rung động, chấn động. Những gợn sóng trên linh hồn mình ngày càng mạnh, từ lúc không có vấn đề đến mức đau không chịu được, lại còn tiếp tục gia tăng.
- Au...ah...
Minh Hà nghiến răng đến bật máu, linh hồn gầm lên . Một luồng sức mạnh như một dòng nước mát lạnh bao phủ lấy linh hồn hắn,cảm giác dễ chịu đi đôi chút, thế nhưng cũng chỉ trong thoáng chốc mà thôi.
Sắc mặt Minh Vũ trắng bệch, gánh chịu cùng Minh Hà, tuy không hẳn là toàn bộ, nhưng cũng là đau đớn tột cùng.
Hệ thống như 1 con quái vật với nhiều xúc tu đâm những cái vòi đó , găm vào linh hồn Minh Hà. Từng cái , từng cái bị loại bỏ một , tuyệt nhiên, Minh Nguyệt sẽ không lưu lại một chút nào.
- Đáng chết ! Đê tiện !!!
Minh Nguyệt thầm rên, ánh mắt sắc lạnh hơn bao giờ hết.
Kết thúc mọi thứ, Minh Vũ lảo đảo ngã xuống . Minh Hà vì linh hồn thương tổn, sợ rằng sẽ mất một thời gian mới tỉnh lại.
Trong Minh Hà và Minh Vũ cũng xảy ra biến hóa lớn.
Đăng bởi | QuyLuongThien |
Thời gian | |
Lượt thích | 2 |
Lượt đọc | 23 |