Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lâm Y Thần, lợi ích

Tiểu thuyết gốc · 2973 chữ

Cả một vùng Yêu Mạch hỗn loạn đến mức gà bay chó chạy cả ngày trời, cho tới khi tối đen, tưởng chừng như sẽ yên bình,nhưng không, nó lại bắt đầu một hồi hỗn loạn mới.

Cả khu vực này, Minh Hà đều nhớ rõ đường đi nước bước, địa bàn của từng yêu thú để tiện đường công tác.

Đa phần những yêu thú ở đây đều là cấp tứ tinh, ngũ tinh, thực lực của hắn mạnh, nhưng cũng chỉ ở đỉnh của tam tinh , hắn đánh không chết được con nào ah, nhưng đánh thương, chọc phá thì được.

Minh Hà lặng lẽ di chuyển trở về ' căn cứ ' của mình.

Một hang đá nhỏ nằm trong lòng núi, khá cao ráo ,dễ bề quan sát tình hình bên dưới .

Minh Hà giật mình, làm sao cửa hang lại xuất hiện một đống đất đá.

Hắn cảnh giác, chầm chậm áp sát hang động, phi kiếm nhẹ nâng hắn lên.

Lại có thêm 1 cái hang chỉ vừa một người xuyên ngang qua hang động hắn cư trú !

Nhìn theo hướng đào là đi xuống, hắn có chút phân vân, sau đó liền quyết định phóng xuống dưới, xem rốt cuộc là con hàng nào đục nhà mình.

Có điều, hắn cảm thấy mình đi xuống phía dưới vô cùng sâu rồi, làm sao lại vẫn chưa chạm mặt thứ gì đó, vẫn chỉ có đường hầm sâu hút chờ hắn ở phía trước.

36 thanh phi đao bay lên phía trước mở đường, Minh Hà toàn lực đuổi theo sau.

Lần này tốc độ của hắn tăng lên nhiều, nhưng cũng phải mất kha khá thời gian, hắn cảm thấy mình thoát ra khỏi một không gian rộng hơn liền chậm lại.

Khoảng không đen tối bủa vây xung quanh, dù có thể nhìn trong đêm tối, nhưng lại rất hạn chế. Cách đó không xa còn có xác một con thú lớn nằm bên dưới đó.

Minh Hà càng thêm cảnh giác hơn nữa.

- Tinh !

Thanh âm thanh thúy, kì lạ vang lên. Một ngọn đèn chiếu sáng, rồi nhiều ngọn đèn hơn bắt đầu chiếu sáng, để lộ ra một tòa tháp bóng bẩy, bên ngoài còn có tạc khắc 3 chữ : Giả Kim Tháp .

Minh Hà kinh ngạc . Hắn cũng biết có một tòa thành giả kim, có thể nói là khoa học, công nghệ phát triển nhất thế giới này. Thế nhưng chưa nghe tháp giả kim là địa danh nào ? Lại còn ở dưới đất ?

Rất nhiều câu hỏi đặt ra , Minh Hà đi xung quanh tòa tháp, cũng có rất nhiều con thú, hoặc lưu lại xương trắng, hoặc đang phân hủy .

Thế nhưng không tìm được nổi một mẩu xương người nào cả.

Cánh cửa lớn tự động mở ra, ánh sáng khắp nơi cũng được thắp lên .

Tòa tháp này bên trong hư hại khá nhiều . Chỉ còn một vài thứ còn nguyên vẹn , Minh Hà liền ra tay vét sạch , cả những thứ tuy hỏng nhưng làm hắn hứng thú, hắn đều vét sạch, kể cả những bản vẽ giấy ,thiếu chút khuân cả tòa tháp đi mà thôi.

- Hơ...cái đéo gì thế !

Minh Hà lo lắng, tòa tháp rung động mãnh liệt, hắn liền phóng vọt ra ngoài, thế nhưng bất ngờ thay, hắn và tòa tháp lại ở 1 nơi vô cùng xa lạ, xung quanh là rừng xanh bao phủ. Minh Hà bị dịch chuyển đi một cách vô cùng ảo ma !

Quyết định, Minh Hà hốt luôn tòa tháp, nếu như nó còn có thể dịch chuyển như thế, hắn đợi có khả năng sửa chữa, như vậy liền hay rồi.

Những cây cổ thụ ở đây thật lớn, sợ chẳng kém những tòa nhà hàng chục tầng !

Còn đang ngơ ngác, hắn dần chuyển sang ngỡ ngàng, bật ngửa .

Xung quanh mình xuất hiện một đội ngũ đông đảo Vương Cảnh, 3 Đế Cảnh dẫn đầu.

- Ách !

Minh Hà giật mình.

Bọn họ đều là tuấn nam mĩ nữ, có chung đặc điểm là nước da trắng , đôi tai dài và nhọn, cũng rất cảnh giác nhìn hắn .

- Nhân loại , tại sao ngươi lại xuất hiện ở đây ?

Nữ nhân đứng đầu nhìn hắn, hỏi.

- Ách, ta cũng không rõ, chắc là vô tình bị dịch chuyển tới đây.

Minh Hà thành thật trả lời.

Dù không muốn nhưng bọn họ cũng phải tin, Minh Hà mới là Binh Cảnh, muốn đột phá kết giới xông vào cũng phải là Đế Cảnh.

- Ngươi mau rời khỏi đây !

- Ờ...được được, nhưng ta không biết lối ra à nha...

Minh Hà chưa kịp nói xong, 1 dây leo bất ngờ quấn lấy hắn mà lôi đi.

Đám người kia cũng mau chóng đuổi theo.

Dù là đao kiếm toàn lực đâm cũng chẳng thể làm trầy xước được dây leo này.

- Đừng kháng cự, ta không có ý hại ngươi.

Một thanh âm vang trong đầu hắn.

Minh Hà hừ một tiếng :" Vậy thì ít nhất lới lỏng ra coi, ta cũng có thể tự đi, ngươi làm gì mạnh bạo như thế ! "

Dây leo quả thực liền buông hắn ra. Minh Hà kinh ngạc, hắn thực muốn ngay tức khắc bỏ chạy, thế nhưng tin chắc nó sẽ dễ dàng tóm lại hắn, chi bằng tự mình đi nhìn xem. Ít ra thì đối phương còn cần hắn cho nên ngữ khí mới hòa hoãn như thế .

Minh Hà đứng trên phi kiếm phóng theo dây leo chỉ dẫn tận tình, cuối cùng là vượt qua một màn nước ,nhìn khung cảnh trước mắt không khỏi đứng hình.

- Chậc,cũng quá là...đẹp đi !

Minh Hà cảm thán. Mĩ lệ ,gần gũi hòa quyện tạo ra một cảm giác kì lạ. Mỗi một cổ thụ lớn lại là một ngôi nhà, những ngôi nhà trang trí đơn giản nhưng gần gũi thiên nhiên, mùi hương thảo mộc thơm mát ,cỏ xanh mây trắng, tiếng chim hót ríu rít.

- Thật là yên bình !

Minh Hà cảm khái.

- Tạm thời không cần quan tâm xung quanh ,ngươi đi theo chỉ dẫn của ta.

Minh Hà khẽ gật, nhưng nói không nhìn làm sao liền không nhìn.

Chưa kể, cũng có rất nhiều người nhìn hắn nghị luận.

Minh Hà tiếp tục theo dây leo đi tới một cổ thụ nơi trung tâm, cũng là nơi to lớn nhất !

Nơi này chỉ có một nữ nhân nằm trên một giường gỗ , một không gian hoàn toàn tĩnh lặng !

- Làm chuyện đàn ông các ngươi hay làm đi ?

- Làm gì ?

Minh Hà nhất thời ngu ngốc, dây leo kia cũng ngơ ra một hồi :" Là chuyện đó đó "

- Tu luyện ?

Minh Hà vẫn chưa thông suốt ,dây leo thực muốn quất hắn một cái !

- Hừ, chính là làm chuyện vợ chồng đó !

Minh Hà lại ngơ ra.

- Tại sao ?

Hắn hỏi lại.

- Ngươi...ngươi....

Dây leo quay vòng vòng , cũng liền nói thẳng :" Ngươi , chính là nam nhân của ta ! Tương lai đã định, ta vì tu luyện quá độ, lâm vào tình cảnh hồn thể bị phân tách nên mới có hiện trạng bây giờ, cũng chỉ có ngươi có thể làm loại chuyện này !

- Phải không ?

Minh Hà vẫn do dự.

- Hừ, ngươi do dự cái gì, là chê ta không đủ tư cách làm thê tử ngươi sao ?

- Ách, không phải, ta chỉ cảm thấy có chuyện gì đó không giống !

Dây leo chột dạ, nhưng cũng không nói. Hắn lại có linh cảm mạnh mẽ như thế ?

Nàng chấp nhận hắn là phu quân, đó là thật, nhưng vẫn còn thiếu, đúng hơn thì là lựa chọn. Dùng khả năng tiên tri của mình để bảo hộ tộc quần , nhưng càng sử dụng nhiều đến mức bị phản phệ, hồn thể phân tách như bây giờ. Trong những ' ứng viên ' thì Minh Hà cho nàng hạnh phúc nhất , cũng đảm bảo nhất.

Đến bây giờ nàng cũng không dám tin liệu tiên tri của mình có đúng, hắn chỉ là một Binh Cảnh ah !

Nhưng nàng chẳng muốn chờ đợi thêm nữa, càng chờ đợi, tộc quần bên ngoài đang dần lụi tàn rồi ah.

- Ta phải làm thế nào ?

- Ngươi chỉ cần làm chuyện đó, phần còn lại ta sẽ lo liệu.Yên tâm, ta từ bây giờ cùng ngươi là phu thê, chuyện tổn hại đến ngươi sẽ không làm !

Minh Hà nửa tin nửa ngờ, thế nhưng hắn cũng chẳng mất gì.

Không thể không nói, thân thể đang ngủ say này thật là bức người. Giống như một thiên thần lương thiện, khiến ai cũng phải yêu quý, muốn được gần gũi nàng. Gò bông đào to lớn nổi trội hiện lên trước mắt.

Minh Hà cắn răng, lần đầu mà hắn làm chuyện lại không có cảm giác tự nguyện như vậy.

Thân thể hai người hòa làm một, dây leo bắn ra một luồng linh lực hòa nhập với Minh Hà.

Linh lực trong người hắn liên tục được truyền qua cơ thể mĩ miều kia.

- Này, sẽ không có chuyện gì đấy chứ ?

Minh Hà cảm thấy linh lực thuần khiết trong người rất nhanh bị trôi đi, lại được bổ sung, sau đó lại bị hút đi.

Không còn ai trả lời hắn, Minh Hà cắn răng, hắn kiên trì tiếp tục.

Nữ nhân cùng hắn ân ái cuối cùng cũng mở mắt.

- Hừ, hôm nay không chiếm tiện nghi của ngươi, ta liền không làm nam nhân nữa.

Minh Hà mặt dày tiến tới, bên dưới cuồng động khiến nàng trợn mắt há miệng rên rỉ không thôi.

Có điều, vị thê tử này của hắn đâu phải dạng vừa, nàng không chịu được thì cũng phải cố vắt khô hắn mới được !

Minh Hà hừ hừ nằm bên ,khẽ cười :" Ít ra tên của thê tử của mình, ta cũng phải biết chứ nhỉ ? "

- Ồ, ngươi vẫn còn sức sao ? Ưm, Lâm Y Thần, đó là tên của ta.

- Lâm Y Thần...

Minh Hà lẩm nhẩm cái tên này, kiệt sức nằm xuống ngực nàng.

Lâm Y Thần nhìn hắn, cảm giác cả người rất tốt, tâm tình vui vẻ liền hôn lên môi hắn, một dòng nước từ miệng nàng rỉ xuống.

Minh Hà nhẹ rên lên, hắn không biết rằng bản thân mình đang diễn ra lột xác !

Minh Hà tỉnh lại , cảm giác cơ thể nhẹ nhàng hơn rất nhiều, linh lực khô cạn cũng đã được bù đắp.

Hơn nữa, có cảm giác cơ thể mình tràn ngập sinh cơ.

Nghe có vẻ hơi ngu, nhưng hắn muốn thử, lưỡi phi đao rạch trên bàn tay một vết nhỏ, vết thương liền nhanh chóng khép lại.

- Cảm giác thế nào ?

Lâm Y Thần đắc ý cười, liếc mắt phong tình nhìn hắn.

Minh Hà vỗ lên kiều đồn của nàng, không ngại chiếm tiện nghi của nàng kêu : " Tốt "

Lâm Y Thần rên nhẹ, không phải vừa rồi rất " quân tử " hay sao, nhân loại lật mặt cũng thật nhanh.

Minh Hà như đoán ra suy nghĩ của nàng :" Ấy, ta không tốt, cũng không xấu, càng đừng cho ta là quân tử gì gì đó, có lợi, hoặc ít nhất là vô hại thì ta mới làm. "

- Ha,ra vậy...

Lâm Y Thần đương nhiên cũng thấy tốt, những kẻ có lợi mới làm còn đáng kết giao hơn những kẻ quân tử kia...chưa nói đến những kẻ quân tử mõm ! Bọn chúng có thể đâm sau lưng bất cứ lúc nào.

- Y Thần, rốt cuộc ngươi là gì thế ?

Minh Hà hỏi, hắn thực sự tò mò về nàng ah.

Lâm Y Thần nhìn hắn, hắn vừa mở miệng đã gọi một tiếng Y Thần như rất thân quen .

Nàng hóa thành một cổ thụ, cơ mà kích cỡ có hơi nhỏ .

- Tinh Linh Thụ.Thực ra có thể lớn hơn, nhưng không tiện .

Minh Hà gật đầu.

- Vậy tộc nhân ngoài kia chính là do ngươi sản sinh ra à ?

- Ừm.

Lâm Y Thần gật đầu.

- Cho ngươi !

Minh Hà lấy ra bộ giáp đen, cũng là con bài dự phòng nhưng hắn chưa dám dùng.

Lâm Y Thần giật mình. Những vật liệu để chế tạo nó thực quý hiếm, ngay cả nàng sợ cũng không có đầy đủ như thế.

- Ngươi là con nhà gia thế à ?

- Ờ, cũng tính là có chút gia thế.

Minh Hà ợm ờ, nàng cũng không hỏi tiếp, cũng liền nhận lấy nó.

- Lại đây.

Minh Hà liền tiến lại gần nàng.Lâm Y Thần hôn lên môi hắn.

Một luồng sinh cơ khổng lồ thâm nhập vào từng tế bào của hắn, cuối cùng hội tụ ở mỗi linh đan.

Lâm Y Thần bất ngờ, không nghĩ hắn lại có thể hấp thụ Sinh Mệnh Lực nhiều đến như thế.

- Y Thần, ta muốn...

Lâm Y Thần cười mị, liền tháo y phục trên người, cùng hắn điên cuồng hoan ái.

Sinh Mệnh Lực này thật mạnh, xém chút vượt quá tầm kiểm soát của hắn. Sinh Mệnh Lực thừa đã được cơ thể hoàn toàn hấp thụ, cải tạo linh đan ,Minh Hà tham vọng muốn biến nó thành Sinh Mệnh linh đan, như vậy thì bản thân sống sót sẽ có nhiều cơ hội hơn.

Lâm Y Thần cũng phải bất ngờ, nàng đã chọn hắn, vậy giúp hắn cũng tính là giúp nàng, Lâm Y Thần lại truyền tới Sinh Mệnh Lực,giúp hắn cải tạo linh đan.

Từng linh đan được Sinh Mệnh Lực thấm đẫm, lột vỏ ,thay thế . Hạt nhân Sinh Mệnh chậm rãi hình thành .

- Vị phu quân này, làm sao tốn Sinh Mệnh Lực như thế chứ ?

Lâm Y Thần lẩm nhẩm, cũng chẳng tiếc rẻ Sinh Mệnh Lực của mình, tiếp tục truyền tới.

Hạt nhân Sinh Mệnh hình thành trong hệ thống, chậm rãi sản sinh ra Sinh Mệnh Lực . Cả quá trình là một sự khoan khoái dễ chịu khiến ai nấy đều thích thú.

Minh Hà mở mắt không khỏi hôn lên môi nàng , tràn ngập vui sướng. Lần này thì hắn lời to.

- Hừ, mệt chết ta rồi !

Lâm Y Thần trách mắng, ánh mắt ủy khuất nhìn hắn.

Minh Hà khẽ cười.

- Phu nhân, ai bảo nàng thật quyến rũ nha...

Mái tóc bồng bềnh vàng kim , thân thể đẫy đà phong tình, đôi mắt long lanh như hồ nước, thật xúc động lòng người.

- Hừ, ...

Lâm Y Thần đỏ mặt.

- Coi như chàng có lương tâm.

Dù sống lâu, hơn mười ngàn năm, đến bây giờ nàng mới cùng một nam nhân gần gũi đến như thế , cũng chấp nhận chuyện phu thê chung chăn gối với mình.

Minh Hà nhìn nàng nũng nịu thật mê người, vô cùng có tính câu dẫn.

- Phu nhân, rốt cuộc thì nàng ở cảnh giới nào rồi ?

- Hửm...Sơ Thần Cảnh, có nói, chàng bây giờ cũng không hiểu, ừm, đợi khi nào chàng tiến vào Thánh Cảnh rồi nói.

Minh Hà ho khan.

Minh Hà hắn số phận làm sao lại luôn được nữ nhân bảo kê như vậy ? Có điều theo như nàng nói, còn có cao hơn cảnh giới của nàng. Đến mẹ mình cũng còn có điều kiêng kị nữa mà.

Minh Hà khẽ gật đầu.

Nhân có Lâm Y Thần,hắn liền hỏi rất nhiều.

Có những việc phải gặp người thật , không phải trong sách nào cũng có.

Học hỏi thì không thể có điểm dừng .

Lâm Y Thần chấn chỉnh tộc quần của nàng , còn hắn thì ở chỗ nàng tu luyện, thi thoảng ra ngoài đánh nhau, sau đó lại tu luyện.

Lâm Y Thần tận tình chỉ điểm , về phương tinh thần khống chế, nàng hiểu biết nhiều, vậy nên Minh Hà càng thêm đắm chìm.

Hắn phải liên kết được tinh thần với linh lực, khi đó phát động lực lượng sẽ là lớn nhất !

Mà gặp Lâm Y Thần rồi , hắn mới biết một thứ phi thường thích hợp với hắn.

Đạo Tự Nhiên .

Tu luyện, ai cũng đều phải có một công pháp chủ tu để tăng tiến tu vi, bí kĩ chiến đấu thì không nói, nhưng để tu luyện thì nhất định phải có. Tu vi tăng tiến nhanh và vững vàng, ai chẳng muốn.

Đạo Tự Nhiên, hòa nhập thiên địa, hấp thụ linh khí thúc đẩy thân thể phát triển.

Đó mới là tầng thứ nhất. Tầng thứ hai và thứ ba, hắn vẫn chưa có khả năng hiểu được.

Nói thì ngắn gọn dễ dàng, thế nhưng thực hiện mới thấy khó khăn gian nan.

Minh Hà tâm tư thả lỏng, lắng nghe không gian xung quanh mình, tiếng chim kêu, nước chảy...

Hắn giống như nghe được sự hô hấp của khu rừng, thấy được từng vật sinh sống.

Cảm giác thật huyền diệu.

Cả người Minh Hà lơ lửng trên không trung.

Linh khí được dẫn động thành dòng, bao phủ lấy Minh Hà.

Lâm Y Thần đứng một bên cảm thán.

Linh khí nhiều như thế vẫn không đủ cho hắn dùng .

Tiềm năng của hắn thật lớn, thế nhưng có vẻ sẽ thật lâu ah. Chỉ mong hắn có thể sẽ giúp tộc quần của mình duy trì khi nàng ngã xuống.

Bạn đang đọc Dị Giới Chạn Vương sáng tác bởi QuyLuongThien

Truyện Dị Giới Chạn Vương tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi QuyLuongThien
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.