Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cmm Tạ Tốn

Tiểu thuyết gốc · 2331 chữ

Chương 8 : Cmm Tạ Tốn

.

.

" Tiêu Trần Vũ, vũ hồn, Lang. Mười một cấp Chiến hồn sư."

Vừa nói, một tầng thanh quang từ trên người Tiểu Trần Vũ toả ra, trong khi thanh quang lóe ra, cơ nhục của thân thể hắn bắt đầu bành trướng, hai mắt dần dần biến thành màu xanh nhạt, hai tay chậm rãi đưa lên, móng tay trở lên sắc bén. Một vòng hồn hoàn màu trắng từ dưới chân xoay lấy, đúng là bộ dáng của vũ hồn phụ thể.

Quy củ báo ra vũ hồn và hồn lực này Đường Tam đã nghe đại sư nói qua, trừ phi đối với đối thủ khinh thường, không sợ đối phương trở thành tử địch vĩnh viễn, trong khi tại đối thủ báo ra vũ hồn, bình thường cũng phải báo ra vũ hồn của mình, tỏ vẻ tôn trọng lẫn nhau.

"Đường Tam, vũ hồn, Lam ngân thảo. Mười một cấp Khí hồn sư."

Khi Đường Tam báo ra vũ hồn của mình là Lam ngân thảo thì, các cao niên cấp đệ tử sau lưng Tiêu Trần Vũ cơ hồ đồng thời hống lên cười to, vẻ khẩn trương trên mặt ngay lập tức biến mất. Thậm chí không có nghe Đường Tam báo xuất cấp bậc phía sau.

Lam ngân thảo là phế vũ hồn, đây sớm đã được cả đại lục công nhận, sợ là thực lực bản thân Đường Tam không kém, nhưng chênh lệch của vũ hồn cũng làm bọn hắn căn bản không cần phải lo lắng cho Tiêu lão đại, người mà cao hơn một tầng thứ.

Tiêu Trần Vũ thì không sơ suất như bọn chúng" ngươi nói là ngươi bao nhiêu cấp." bởi vì sau lưng ồn ào làm hắn không có nghe rõ ràng Đường Tam báo ra cấp bậc.

" Mười một cấp, Khí hồn sư." Vừa nói, bạch quang nhàn nhạt từ trên người Đường Tam sáng lên, tay phải giơ lên, Lam ngân thảo yên lặng sinh trưởng ra từ lòng bàn tay, theo tay phải hắn lớn lên, Lam ngân thảo tại dưới chân phiêu tán. Một vòng màu vàng hồn hoàn sáng ngời từ dưới chân Đường Tam mọc lên, xoay quanh thân thể hắn từ dưới lên trên một cách nhịp nhàng.

Thấy đạo hồn hoàn màu vàng của cậu xuất hiện, toàn bộ cao cấp học viên đều câm lặng, những tên ra sức cười lớn lúc trước cố gắng giảm sự hiện diện của mình.

" Trăm năm hồn hoàn." Tiêu Trần Vũ hít sâu một hơi, ngoại trừ Mộ Tú ra thì đây là lần thứ hai hắn nhìn thấy người khác có được trăm năm hồn hoàn.

"Lão Đại, phế hắn đi, bất quá chỉ là Lam Ngân thảo, hồn hoàn lợi hại một chút thì có ích gì." Một gã đệ tử cao cấp nhịn không được nói.

" Ngu xuẩn, câm miệng." Tiêu Trần Vũ trong lòng nghĩ tuyệt không đơn giản như vậy. Lam Ngân thảo đúng là phế vũ hồn, nhưng Lam Ngân thảo tới cảnh giới hồn sư thì đã là một chuyện khác. Hơn nữa trên người hắn vẫn còn một cái trăm năm hồn hoàn, cái này căn bản không phải là hắn có khả năng đạt được. Đã có người giúp hắn thu được một cái trăm năm hồn hoàn, hơn nữa trợ giúp hắn tu luyện tới cảnh giới hồn sư, vậy, tiểu tử nhất này sau lưng có thế lực lớn bao nhiêu đây?.

Không nghĩ nhiều nữa, Tiêu Trần Vũ cùng Đường Tam đã bắt đầu chiến đấu, một lúc sau chiến hồn sư gặp được khống chế hệ thì hoàn toàn không thể đánh lại, trừ khi ngươi mạnh hơn, nhưng chắc chắn là không thể nào Tiêu Trần Vũ lại mạnh hơn Đường Tam rồi.

Sau khi bị đệ nhất hồn kỹ của Đường Tam khống chế, Tiêu Trần Vũ cũng chịu thua.

" Được rồi ta chịu thua, bất quá các ngươi muốn trở thành lão đại của toàn bộ học viện thì phải đánh bại một người."

Đường Tam định hỏi là ai thì Tiểu Vũ bước đến ngạo kiều nói:" hừ, ngươi không phải là lão đại sao, không lẽ trong học viện lại có người mạnh hơn ngươi."

" Tất nhiên là có rồi, không ngại nói cho ngươi.." nói chưa hết câu, từ đằng xa nghe được tiếng cười vang.

" Ha ha ha, không ngờ Tiêu lão đại, lại có ngày thất thủ a."

Thấy được Mộ Tú đi đến, các học viên ở đây trầm trồ, nữ học sinh thì toả ra si mê thần sắc, nam học viên thì hâm mộ, có thể nói dù Mộ Tú không xuất hiện quá nhiều trong thời gian học tập thì danh tiếng của cậu vẫn nổi bật.

" Tiêu lão đại a, chuyện gì xảy ra ở đây thế."

Nhìn được vẻ mặt trêu chọc của Mộ Tú, Tiêu Trần Vũ chỉ cười khổ kể lại.

" Ngươi là người mà hắn nói là lợi hại nhất." Tiểu Vũ đánh gãy cuộc trò chuyện của hai người.

" Ách." Tiêu Trần Vũ khoé miệng rung rẩy trong lòng nghĩ thầm:" ngươi thật là trâu bò, nếu như không có Mộ lão đại ta phải bái con thỏ nhỏ này làm lão đại."

Đường Tam vẻ mặt cổ quái nhìn nàng. Thấy vẻ mặt cổ quái của cậu, Tiểu Vũ khó hiểu hỏi.

" Ta nói không đúng chuyện gì sao."

Đường Tam ghé sát vào tai Tiểu Vũ thì thầm nói, sau khi nghe xong Tiểu Vũ giật mình nhìn Mộ Tú vẻ mặt cứ như đang nhìn một tên quái vật.

Mộ Tú nhìn Tiểu Vũ đánh giá nàng một lát:" quả thật là dễ thương một con thỏ nhỏ."

" Ha ha, ngươi chính là lão đại của bảy xá đi."

" Đúng vậy ta chính là lão đại của bảy xá, tên Tiêu Trần Vũ này có giao ước là nếu ta thắng hắn thì sẽ trở thành lão đại của học viện, nhưng bây giờ hắn lại nói phải đánh bại được ngươi mới có thể trở thành lão đại."

Mộ Tú hắc tuyến đầy đầu:" không cần, ngươi bây giờ có thể trở thành lão đại của học viện."

" Thật không." Tiểu Vũ, vui vẻ đạo.

" Đúng vậy, nhưng ngươi phải chứng minh mình có thực lực để trở thành lão đại a."

" Ta gọi là Tiểu Vũ, vũ hồn, Nhu Cốt Mị Thỏ, mười hai cấp Chiến hồn sư."

Đừng nói Tiêu Trần Vũ, ngay cả Đường Tam cũng lấy làm kinh hãi, hắn cũng là bây giờ mới biết Tiễu Vũ đồng dạng cũng là Hồn sư, hơn nữa so với mình còn cao hơn một bậc, nhưng tuổi của nàng và mình không sai biệt lắm, chẳng lẽ nói, nàng cũng là Tiên thiên mãn hồn lực, Mộ Tú thì biết được Tiểu Vũ đã là hồn sư nhưng chỉ không nhớ là bao nhiêu cấp thôi.

Trên người Tiểu Vũ bắt đầu phát ra quang mang màu đỏ, dưới sự bao phủ của hồng quang nhàn nhạt, hai con mắt nàng bắt đầu biến thành màu đỏ, lỗ tai chậm rãi biến dài ra mang theo bạch mao hai bên đầu mọc ra. Vóc người tựa hồ cao lên một chút. Khí tức hồn lực nhu hòa vòng quanh thân thể nàng dao động. Hồn hoàn dưới chân dâng lên cũng giống như Đường Tam, cùng là màu vàng trăm năm hồn hoàn.

" Thế nào, ta có đủ tư cách trở thành lão đại của học viện không."

Mộ Tú chụp lấy bả vai của Tiêu Trần Vũ nói:" ây da, Tiêu Trần Vũ các ngươi thấy được sao, còn không mau gọi lão đại."

Tiêu Trần Vũ dùng sức vỗ vào đầu mình một cái: " Tiểu Vũ tỷ, ta phục rồi. Sau này tỷ chính là đại tỷ cùa Nặc Đinh sơ cấp hồn sư học viện chúng ta. Tất cả lại đây, ra mắt Tiểu Vũ tỷ."

Mặc kệ đám người bọn họ nháo trò, Mộ Tú bước đến bên cạnh Đường Tam nói:" tiểu Tam, ta đến đây là để tạm biệt ngươi, ngày mai ta sẽ rời đi Nặc đinh thành."

" Tú ca là chuẩn bị đi ra ngoài xông xáo sao."

" Ây, không đến nỗi đâu với chỉ thực lực đại hồn sư như ta, ra ngoài không cẩn thận thì vẫn lật thuyền trên mương như chơi." Mộ Tú chừng chờ một chút rồi nói tiếp:" với lại ta cũng không ra ngoài quá lâu, ta cũng sẽ đến học viện khác để học tập, được rồi ta bây giờ trở về chuẩn bị trước hành trang để xuất phát đây, đại sư ở đây nhờ ngươi chiếu cố."

" Biết rồi Tú ca lên đường bình an."

" Tiểu Tam ngươi cùng tên kia đang nói gì a." Tiểu Vũ thấy Đường Tam cũng Mộ Tú nói chuyện lại gần hỏi.

" Tiểu Vũ, ngươi không nên gọi huynh ấy là tên này tên nọ, huynh ấy tên Mộ Tú, ngươi có thể gọi là Tú ca Hay Mộ ca mới đúng."

Tiểu Vũ bĩu môi, nếu như nàng không mạnh bằng Mộ Tú thì cũng đã khiêu chiến hắn rồi.

" Được rồi, ngươi cùng Tú ca là làm sao quen biết a."

Đường Tam nhìn thân ảnh Mộ Tú đi xa nói:" để tối nay ta sẽ kể cho ngươi nghe, bây giờ ta có việc gấp chuyện ở đây giao lại cho ngươi a." Nói xong Đường Tam hướng về phía vũ hồn điện mà đi.

" Biết a." Tiểu Vũ nghe xong cũng quay lại để phân phó công việc cho mấy tên tiểu đệ mới của mình.

Ba tháng sau, bên trong tinh đấu đại sâm lâm khu ngoại vi, có hai thân ảnh đang di chuyển một chạy một đuổi.

Kẻ đuổi là một con hồn thú, người còn lại là một tên thanh niên nhìn có vẻ hơn mười tuổi, gương mặt non nớt của cậu bây giờ vừa khổ sở vừa tức giận.

Thanh niên đó chính là Mộ Tú, cậu chỉ định đến Ballack vương quốc tác thác thành, trên đường cậu bắt gặp được một thương đội, Mộ Tú hỏi thì biết được những người này là đến tác thác thành cho nên cậu xin đi nhờ.

Ai ngờ đâu bọn chúng chính là bọn buôn người, Mộ Tú hiện tại kinh nghiệm cũng không quá nhiều, cho nên khi bước vào toa xe thì nghe được mùi của thuốc mê, nhưng khi định thoát ra thì cậu đã bất tỉnh đi.

Nhưng trời tính không bằng người tính, khi đang trên đường vận chuyển thì gặp được mã tặc, cả hai xảy ra chiến đấu kịch liệt.

Tên lái xe ngựa chứa lấy Mộ Tú sợ hãi cho nên nhanh chóng chuồn đi, hắn lại là kẻ mù đường chạy một mạch đi vào tinh đấu đại sâm lâm. Sau khi tỉnh dậy Mộ Tú nhanh chóng khống chế lại tên lái xe, được biết bọn chúng là những tên buôn người cho nên sau khi hỏi xong, thì mạng sống của tên buôn người đấy đã mất.

Biết mình đang ở trong Tinh đấu đại sâm lâm, một trong những nơi mà hồn thú ở đông đảo nhất, Mộ Tú cảm thấy mình bị zoro nhập, đi kiểu gì gặp được một con hồn thú đang tìm kiếm thức ăn.

Quay lại hiện tại, Mộ Tú sử dụng mị ảnh bộ để chạy trốn khỏi hồn thú đang truy đuổi phía sau:" cmm, Tạ Tốn ta không có lấy đồ long đao của ngươi đâu mà dí dữ thê."

" Gàooo." Tiếng sư tử gầm phía sau lưng vang lên, thì ra Tạ Tốn trong miệng của Mộ Tú là một con sư tử, tên là Kim Mao Sư Vương, hình dáng không khác gì sư tử bình thường nhưng bộ lông bờm kim sắc của nó khiến nó không bình thường, thân cao ba mét, thân thể to như một con trâu, hồn lực và hình dáng của nó, Mộ Tú đoán ra ngay nó là một con hông thú ngàn năm mà còn là Ba ngàn năm Kim mao sư vương.

Dưới hai ngàn năm thì Mộ Tú còn đánh được, nhưng gặp phải ba ngàn năm mà còn là một loại cường công thì cậu chịu, cứ vắt chân lên cổ mà chạy.

Từ đằng xa, cũng có hai thân ảnh khác, nhưng không phải là đang truy đuổi như bên đây, mà là một già một trẻ. Trẻ là một bé gái tầm sáu tuổi, nàng mang lên người một bộ váy màu xanh, gương mặt thanh tú đang tung tăng đi trước lão già.

Lão già mặc một bộ trường bào màu xanh, một đầu tóc dài thả ra sau lưng, bên cạnh hắn đang lơ lửng lấy một thanh kiếm.

" Ân, có động tĩnh." Lão già cảm nhận được dao động hồn lực phát ra từ xa, cảm nhận đây là một hồn thú đang phát động hồn kỹ.

" Kiếm gia gia có chuyện gì sao." Bé gái thấy lão già dừng lại thì quay lại hỏi.

Lão già bế bé gái lên nói:" ta từ đằng xa cảm nhận được có hồn thú đang thi triển hồn kỹ, cho nên chúng ta đến đấy xem."

Nghe được lời hắn nói, hai mắt nàng sáng lên:" được a kiếm gia gia, ta còn chưa thấy được hồn thú đánh ra hồn kỹ đâu."

" Ha ha, để gia gia dẫn ngươi xem." Nói xong thanh kiếm của lão già bay đến nằm ngang, hắn bế bé gái bước lên rồi bay đến nơi phát ra động tĩnh.

.

Kết chương.

Bạn đang đọc Đến đấu la vũ hồn của ta có thể tạo ra thần thú. sáng tác bởi yy82620360
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy82620360
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 38

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.