Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Săn hồn sâm lâm.

Tiểu thuyết gốc · 1665 chữ

Chương 5 : Săn hồn sâm lâm.

.

.

Sáng sớm khi tất cả mọi người trong học viện còn say giấc, có hai thân ảnh một lớn một nhỏ bước rả khỏi học viện.

Chính là đại sư cùng với Đường Tam, đi một lúc sau thấy được một người đang vẫy tay gọi bọn họ:" tiểu Tam, Đại sư mau lại đây."

Đó chính là Mộ Tú, cả ba tụ họp lại với nhau rồi bước nhanh ra khỏi cổng thành, thuê một chiếc xe ngựa.

Trên xe Đường Tam hỏi đại sư:" lão sư chúng ta phải đi đâu để săn bắt hồn thú a."

Đại sư cười nói:" chúng ta sẽ đi về phía đông bắc cách nặc đinh thành bốn trăm dặm, sẽ đến được một nơi được gọi là săn hồn sâm lâm, nơi đó là địa phương nuôi dưỡng hồn thú của đế quốc. Chắc chắn có thể tìm được cho ngươi hồn thú thích hợp."

"Nuôi dưỡng? Hồn thú cũng có thể nuôi dưỡng sao? Lão sư người giảng cho ta tri thức hồn thú đi."

Sau đó đại sư giảng giải cho Đường Tam về những tri thức về hồn thú, lâu lâu Mộ Tú cũng xen vào nói một hai câu.

"Tiểu Tam, cái này là cho ngươi." Thanh âm nhàn nhạt của Đại sư khiến Đường Tam từ trong tư tưởng bừng tỉnh, khi ánh mắt của hắn nhìn về phía Đại sư thì hắn phát hiện, không biết từ lúc nào, trong tay Đại sư đã hơn một cái đai lưng. Đai lưng nhìn qua rất đẹp.

Mộ Tú biết đây là hồn đạo khí của đại sư tặng cho Đường Tam cho nên cũng chả quan tâm cho lắm, cậu chỉ nhắm mắt dưỡng thần đợi cho đến khi đến được săn hồn sâm lâm.

Sau đó vẫn như nguyên tác, Đường Tam vẫn đặt tên cho hồn đạo khí là Nhị thập tứ kiều minh nguyệt dạ:" A tên nghe rất là êm tai, nhưng lại có hơi quá dài."

Đường Tam đưa tay ra sau ót gãy gãy nói:" ta chỉ lấy tên của một câu thở của một bài thơ xưa mà thôi."

" Đúng rồi, Mộ Tú ngươi định sau khi lên cấp 30 thì sẽ phụ gia thêm loại hồn thú loại nào." Đại sư lúc này quay sang cậu hỏi.

" Ta đã nghĩ ra từ sớm rồi đại sư." Trong ánh mắt chờ mong của đại sư và hiếu kỳ của Đường Tam cậu mở miệng nói tiếp:" chính là ta đã có khả năng tốc độ, công kích và phòng thủ cho nên, hồn hoàn thứ ba mà ta định lấy là loại phi hành."

Đại sư vuốt cằm suy tư một lúc rồi hỏi:" Mộ Tú ta từng nghe ngươi nói, là ngươi có khả năng phụ thể cộng dồn đúng không."

" Đúng vậy đại sư, ta có thể phụ thể bởi hồn kỹ thứ nhất và thứ hai xếp chồng lên nhau." Mộ Tú gật đầu đáp.

Đại sư hít một hơi thật sâu:" vậy thì vũ hồn của ngươi thật là đáng sợ, nếu như ngươi lại có một hồn kỹ loại phi hành thì chả khác gì một hồn sư toàn diện."

" Tiêu hao hồn lực như thế nào." Đại sư tiếp tục hỏi.

Mộ Tú cười:" có thể duy trì trạng thái hơn một giờ, vì linh thú có hồn lực dự trữ riêng cho nên quá trình phụ thể, thì bản thân của ta sắp cạn hết hồn lực thì cũng sẽ được linh thú bổ xung."

" Đúng là, vũ hồn của ngươi sinh ra là để đem lý luận của ta chà đạp dưới chân a."

" Ha ha đại sư, ngài đừng có u sầu như thế dù sao vũ hồn này chỉ có một mình ta sở hữu, đâu phải ai cũng có được vũ hồn như ta "

Đường Tam kế bên đầu ngu ra nghe hai người nói chuyện:" lão sư, hai người đang nói gì a, cái gì phụ thể cộng dồn, cái gì là linh thú a."

Cả hai nhìn hắn rồi cười phá lên:" ha ha ha tiểu Tam đến nơi ta sẽ thi triển ra vũ hồn của mình cho ngươi xem."

Đường Tam thấy vậy cũng không hỏi nữa yên tĩnh nhìn ra cửa sổ.

" Đúng rồi, đây là ghi chép về những hồn thú mà ta thu thập được từ trước đến nay, bên trong phân chia ra nhiều loại hồn thú khác nhau, có cả phần những loài hồn thú loại phi hành có thể ngươi sẽ cần."

Đại sư đưa ra hai quyển sách đưa cho Đường Tam và Mộ Tú.

Cả hai cảm ơn đại sư sau đó chăm chú nhìn vào, Mộ Tú lật sang phần phi hành hồn thú, bất chợt nhìn thấy một loài rất là thú vị, kỹ năng của nó rất giống với một nhân vật anime lúc trước cậu từng xem.

( Đố anh em là nhân vật nào.)

Bốn trăm dặm đường, nói dài thì không dài, nhưng cũng không tính là ngắn, đến giữa trưa ngày thứ hai, bọn họ mới đi tới nơi, Săn hồn sâm lâm.

Trong khi Đường Tam xuống xe ngựa, hắn phát hiện săn hồn sâm lâm hoàn toàn không giống với trong tưởng tưởng của mình.

Sâm lâm, tại trong ấn tượng của Đường Tam, hẳn là tràn ngập khí tức của tự nhiên, âm u yên tĩnh, không khí trong lành, người ở rất thưa thớt.

Nhưng săn hồn sâm lâm trước mắt này, ít nhất là tại ngoài sâm lâm, nhưng lại cảm giác như là một cái chợ rộng lớn.

Ngoài sâm lâm, xây dựng rất nhiều phòng ốc, hoặc là nói cửa hàng, các loại âm thanh hỗn tạp vang lên, người người đi qua đi lại qua các cửa hàng đơn giản trên một con đường nhỏ, không khí huyên náo không khỏi làm Đường Tam nhíu mày.

"Có thủ lệnh, nhóm săn bắt hồn thú, còn thiếu hai người."

" Săn bắt tốc độ hình hồn thú, bảy người, đợi thủ lệnh. Mười kim hồn tệ."

( Cần một sp cho team leo rank, pick yasuo cút :>> )

" Lão sư, vừa rồi những người này kiêu gọi đoàn đội là ý tứ gì?"

Sau đó Đường Tam được giảng dạy thế nào là đoàn đội, bên trong có cường công, mẫn công, phụ trợ, thức ăn, khống chế.

Vừa nói, Đại sư mang theo Đường Tam cùng Mộ Tú tới lối vào của săn hồn sâm lâm.

Đội trưởng đội lính phụ trách kiểm tra thủ lệnh vừa nhìn thấy ba loại dấu hiệu trên lệnh bài, trên mặt nhất thời toát ra sắc mặt tôn kính, nhanh chóng đưa ra lệnh cho binh lính tránh ra một lối đi, mời Đại sư cùng Mộ Tú mang theo Đường Tam tiến vào. Thậm chí cũng không có hỏi tại sao nhỏ như Đường Tam cũng muốn tiến vào Liệp hồn sâm lâm.

Xuyên qua hàng rào sắt tiến vào bên trong sâm lâm, tất cả tiếng ồn ào tựa hồ như đã biến mất, rốt cục không khí cũng trở nên trong lành giống như trong tưởng tượng của Đường Tam. Mang cho lòng người một cảm giác thoải mái.

Sau khi tiến vào sâm lâm, Đại sư cũng không có vội vã đi tới, mà im lặng hướng xung quanh quan sát.

" Được rồi bây giờ ngươi theo sát ta và Mộ Tú, không cần đi lung tung."

Ánh mắt đại sư vốn có chút đồi phế đột nhiên trở lên sáng ngời, hai tay hợp lại trước ngực, rất nhanh hướng phía dưới tách ra: "Ra đi, La tam pháo." Một sinh vật xuất hiện, hình dạng của nó như là một con chó nhưng lại mập như heo, nó có bộ lông ( tự đi xem nguyên tác )

"Tiểu Tam, ngươi không phải muốn biết vũ hồn của ta là cái gì sao? Đây là vũ hồn của ta, ngươi có thể gọi nó là La tam pháo, cũng có thể gọi nó trực tiếp là Tam pháo."

La tam pháo tựa hồ nghe hiểu những gì Đại sư nói, một đôi mắt to nhìn về phía Đường Tam, trong ánh mắt cũng có vài phần thiện ý.

"Sư phụ, đây là vũ hồn của người?" Đường Tam giật mình nói: "Nhưng là, phương thức biểu hiện của Thú vũ hồn không phải phụ thể sao? Nó tại sao…"

Trước không nói La tam pháo này là loại sinh vật gì, vũ hồn của Đại sư đã vượt qua hạn chế của phạm trù thú vũ hồn.

" Woa, đây là vũ hồn của ngài sao đại sư, lần đầu ta nhìn thấy đấy." Mộ Tú vừa nói vừa xoa lấy Tam Pháo, được cậu xoá bóp Tam Pháo cảm thấy thoải mái nằm ngửa ra đưa bốn cái chân lên, miệng thè lưỡi y như một con chó, nếu như không có khả năng công kích bằng đánh rắm thì nó thật là khả ái a.

Đại sư nhìn Mộ Tú giày vò Tam Pháo nói:" nếu tính ra hồn kỹ của ngươi cũng rất là giống với vũ hồn của ta đấy." Đường Tam giật mình hỏi:" không lẽ hồn kỹ của Tú ca cũng là một con chó "

" Ách, tiểu Tam ngươi thật là biết suy nghĩ a." Cậu trừng mắt Đường Tam một cái, gọi ra vũ hồn, dưới chân xuất hiện hai đạo hồn hoàn vàng và tím.

Đường Tam ngây người:" khoan đã tại sao Tú ca, hồn hoàn thứ hai là ngàn năm." Cậu quay sang nhìn đại sư tìm lời giải thích.

Chỉ thấy đại sư quăng đến ánh mắt đừng hỏi ta, hỏi tên kia kìa, cậu quay lại nhìn Mộ Tú với ánh mắt hiếu kỳ.

.

Kết chương.

Bạn đang đọc Đến đấu la vũ hồn của ta có thể tạo ra thần thú. sáng tác bởi yy82620360
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy82620360
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 46

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.