Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ba giọt máu cuống rốn

Phiên bản Dịch · 2727 chữ

*Dịch giả: Vấn Tâm Bất Hối

Tôi sửng sốt: Nếu chồng đồ lót mát mẻ trong tủ không phải do Chúc Thi Nghiên đặt vào, vậy thì ai đặt vào?

Tần Tuyết và Chúc Thi Nghiên không hẹn mà cùng nhau nhìn chằm chằm vào đống đồ lót, vẻ mặt hai người đều tràn ngập hoảng sợ.

Một chồng dày đồ lót màu đỏ, trông càng nhức mắt.

Không khí trong phòng bỗng trở nên căng thẳng.

Tần Tuyết cả kinh, vô thức bước vài bước tới gần tôi.

"Đại sư......" Chúc Thi Nghiên thấp giọng gọi tôi, chuyển dời tầm mắt từ bộ đồ lót sang xung quanh căn phòng, "Chuyện này, chuyện này là sao?"

Tôi cũng cảm thấy kỳ lạ.

Thông thường mà nói, Tụ Âm Cục sẽ sử dụng những thứ chí âm chí uế, nhưng đụng tới đồ lót của phụ nữ thì tuyệt đối là đại kỵ, rất dễ dẫn ngược tà khí lên người phụ nữ, chức năng tích tụ âm khí của Tụ Âm Cục sẽ bị phá hủy.

Tôi hỏi Chúc Thi Nghiên, "Những đồ đạc trong vách ngăn tủ này, ngoài chị ra còn có ai chạm vào hay không?”

"Không có.” Chúc Thi Nghiên kiên định lắc đầu, "Căn nhà này chỉ có một mình tôi ở, trước giờ tôi chưa từng đưa người khác tới nhà.”

Tần Tuyết nhìn gian cất quần áo, nhỏ nhẹ nhắc nhở: "Chúc tổng, vách ngăn này đặt sát bên gian chứa quần áo của chị, có khi nào là chị sơ ý để đồ vào trong mà quên mất không?”

Loại tình huống này, cũng rất có khả năng xảy ra.

“Tuyệt đối không phải.” Chúc Thi Nghiên phủ nhận chắc nịch “Lúc đầu, thầy phong thủy đã cảnh cáo tôi, tuyệt đối không được để quần áo đã mặc qua chạm vào thứ này. Nếu không, không những tôi không kiếm được tiền mà còn mất mạng. Vì vậy, quần áo trong gian cất quần áo đều là trang trí cho có, nhằm che mắt mọi người, thực tế quần áo tôi thường mặc đều chưa từng để ở đây.”

Tất cả những khả năng có thể xảy ra, đều bị loại trừ.

Càng không thể là thầy phong thủy ban đầu được.

Dựa theo lời của Chúc Thi Nghiên, sau khi thầy phong thủy giúp chị ta bày cục phong thủy này xong, đã đi đến thành phố khác, về sau không quay lại đây nữa.

Khả năng duy nhất còn lại, chính là ký thân linh!

Từ đoạn video mà Chúc Thi Nghiên bí mật quay được, có thể nhìn ra: Ký thân linh kia thường xuyên lang thang trong phòng ngủ của chị ta, làm những chuyện quái gở quỷ dị.

Nếu những bộ đồ lót đó không phải do Chúc Thi Nghiên đặt vào, thì chỉ có thể là do ký thân kinh làm!

“Tại sao cô ta lại làm như vậy?” Tần Tuyết tò mò hỏi tôi.

Tôi nhíu chặt mày, trong lòng cũng tràn ngập hoài nghi.

Sự tồn tại và linh lực của ký thân linh đều có quan hệ mật thiết với món đồ cổ và Tụ Âm Cục, cô ta làm sao có thể ngu ngốc phạm vào đại kỵ như vậy, há không phải tự mình tìm đường chết sao? Hơn nữa, nếu ký thân linh thực sự đặt đồ lót vào đây, vậy cô ta có mục đích gì?

Tôi suy nghĩ nát óc cũng không tìm ra manh mối, nên trước mắt đành tạm thời từ bỏ ý định này, chuyển sự tập trung vào món đồ cổ và bố cục phong thủy trong vách ngăn nhỏ.

Đồ cổ là một thứ tà vật, thuộc âm;

Vòng trám vàng thuộc kim, chí dương chí cương.

Hai đồ vật này tương sinh tương khắc lẫn nhau, dùng vòng trám vàng bọc lấy đồ cổ, có thể khắc chế âm khí và tà khí của đồ cổ rò rỉ ra ngoài, bảo đảm dương khí và tuổi thọ của đương sự không bị tổn hại, đây là cách làm đúng.

Nhưng rồng vàng sinh thủy, thủy lại thuộc âm.

Rồng vàng của Tụ Âm Cục ngậm trong miệng viên châu tạc từ đồ cổ, ngược lại sẽ khuyến khích âm khí và tà khí sinh sôi.

Hơn nữa, Tụ Âm Cục vốn là thứ thuộc về bàng môn tả đạo, chuyên dùng để hấp thụ vận may của người khác biến thành vận may của đương sự. Cộng thêm sự phù hộ của món đồ cổ này, làm cho uy lực của Tụ Âm Cục trong thoáng chốc tăng vọt lên hàng chục lần, thậm chí hàng trăm lần, việc này dẫn đến dương khí của Chúc Thi Nghiên bị hao tổn rất nhiều, tuổi thọ giảm mạnh.

Ngoài những điều trên, tôi không thấy Tụ Âm Cục này còn có gì đặc biệt.

“Đại sư, nếu món đồ cổ này làm hại người, vậy cứ hủy bỏ nó không phải là xong rồi sao?” Thấy tôi nhìn chằm chằm vào Tụ Âm Cục trong vách ngăn, Tần Tuyết tò mò cất tiếng hỏi.

Tôi không trả lời Tần Tuyết, mà quay lại hỏi Chúc Thi Nghiên, “Khi bày Tụ Âm Cục này, thầy phong thủy kia còn yêu cầu chị chuẩn bị đồ gì khác không?”

“Sinh thần bát tự của tôi, ba giọt máu cuống rốn (1), và vài cọng tóc máu (2)” Chúc Thi Nghiên nhanh chóng đáp.

Tôi khẽ thở dài.

Những thứ này đều được mang từ trong bụng mẹ.

Chỉ cần lúc bày Tụ Âm Cục lấy sinh thần bát tự viết lên giấy, đốt chung với vài cọng tóc máu, tiếp theo nhỏ ba giọt máu cuống rốn vào mắt cục, vậy thì Tụ Âm Cục này với Chúc Thi Nghiên đã hình thành giao kết sinh tử.

Nói một cách đơn giản, nếu Tụ Âm Cục và đồ cổ bị phá hủy, Chúc Thi Nghiên cũng sẽ phải chết.

“Vậy, vậy phải làm sao đây?” Chúc Thi Nghiên bị dọa sợ đến nỗi mặt mày trắng bệch, trong đôi mắt quyến rũ ánh lên vẻ kinh hãi, sớm mất đi dáng vẻ cao cao tại thượng phong tình vạn chủng ban đầu, chỉ còn lại vẻ mặt lo lắng khủng hoảng nhìn tôi, dùng tay lôi kéo tôi, nức nở nói, “Đại sư, xin thầy hãy cứu tôi, tôi còn trẻ, tôi chưa muốn chết......”

Dựa theo tình hình hiện tại mà nói, chị ta tiến thoái lưỡng nan, ngang dọc đều là đường chết.

Vị sếp nữ này ở thành phố Hà Hải được coi như tiếng tăm lừng lẫy, giờ phút này lại bị dọa đến hồn bay phách lạc, chỉ có thể cầu khẩn tôi chịu ra tay cứu giúp.

Ài.

Tôi lại khẽ thở dài một tiếng.

Bây giờ chị ta mới biết sợ.

Thế sao trước đây chị ta chưa từng nghĩ tới, nếu không phải Tụ Âm Cục này có quan hệ mật thiết với bản thân, mấy năm qua làm sao chị ta có thể may mắn dữ dội như vậy?

Tuy nhiên, nhìn chị ta sợ hãi khủng hoảng thành bộ dạng này, tôi không đành lòng nói thêm gì chị ta.

Suy nghĩ một hồi, tôi hỏi Chúc Thi Nghiên: "Những mẩu thừa gia công thành những món đồ nhỏ khác, chị đã bán cho ai? Bây giờ chị còn nhớ ra không?"

Hiện tại nếu muốn cứu Chúc Thi Nghiên và Trương Soái, chỉ có thể tiêu diệt ký thân linh trước.

Dựa theo tình hình hiện tại, ký thân linh hẳn là tà vật sinh ra từ đồ cổ, muốn tiêu diệt cô ta, trước hết phải thu thập đủ tất cả những mẩu thừa bị phân tán kia, sau đó bức ép cô ta chui vào bên trong đồ cổ, kế tiếp phong ấn và chôn vùi món đồ cổ đó hoàn toàn, để nó không bao giờ nhìn thấy ánh mặt trời!

Bằng cách này, vừa có thể diệt trừ ký thân linh cứu Trương Soái, vừa có thể bảo toàn tính mạng của Chúc Thi Nghiên.

Đây là biện pháp vẹn cả đôi đường.

Đối với trường hợp hao tổn quá nhiều dương khí của Chúc Thi Nghiên, đợi đến khi tiêu diệt ký thân linh xong, tôi sẽ giúp chị ta điều chỉnh lại là ổn.

Tôi đem biện pháp tiêu diệt ký thân linh nói với Chúc Thi Nghiên một lượt.

Chúc Thi Nghiên suy nghĩ một hồi, liền đi lấy giấy bút tới, bảo là vừa nghĩ vừa viết, xem xem có thể nhớ hết danh tính của mười chín người mua không.

Chị ta vừa nghĩ vừa viết.

Tôi và Tần Tuyết đứng phía sau chị ta, yên lặng chờ đợi.

Sột soạt sột soạt...

Trong căn phòng ngủ rộng lớn, chỉ có âm thanh Chúc Thi Nghiên viết chữ vang lên.

Một lát sau.

Chúc Thi Nghiên đứng dậy, hai tay cung kính đưa cho tôi danh sách đã viết xong, nhỏ giọng nói: “Đại sư, tôi nhớ ra được mười tám người mua, nhưng còn lại một người, tôi thực sự nghĩ nát óc cũng không nhớ nổi!”

Tôi đếm đếm số người trong danh sách, quả thực chỉ có mười tám người.

Chỉ sót lại duy nhất một người!

Tuy nhiên, qua nhiều năm như vậy mà chị ta vẫn còn nhớ từng ấy người, xem như rất khá rồi.

“Đã như vậy, mấy ngày này chúng ta hãy đi tìm những người có tên trong danh sách, thu mua lại những món đồ gia công từ những mẩu thừa kia.” Tôi trầm ngâm một lát, nhanh chóng đưa ra quyết định, lập tức nói với Chúc Thi Nghiên, “Còn lại người cuối cùng, chị nhất định phải nhớ ra.”

"Nếu tôi không nhớ được thì sao?"

"Thất bại trong gang tấc! Chị vẫn phải chết!"

Chúc Thi Nghiên nhất thời trầm mặc.

Tần Tuyết nhìn lướt qua những người có tên trong danh sách, chau đôi chân mày xinh đẹp nói: “Đại sư, tôi có biết một vài người trong bản danh sách này, đều là những người giàu có. Đồ mà họ đã mua vào, e rằng sẽ không chịu đổi hoặc bán ra......"

Người giàu mua đồ, thường sẽ xem trọng mặt mũi.

Đồ đã mua vào tay, làm sao có thể dễ dàng bán ra?

“Tần tiểu thư nói không sai.” Tần Tuyết đã nói ra điều lo lắng trong lòng Chúc Thi Nghiên, chị ta lập tức phụ họa: “Lỡ như những người mua đó không chịu bán thì phải làm sao?”

Tôi lạnh nhạt cười: “Đồng giá không mua được thì nâng giá gấp mười, mười lần vẫn không được thì năm mươi lần, một trăm lần. Nếu trả giá gấp trăm lần mà vẫn có người không chịu bán, thì Chúc tổng nghĩ cách cầu xin người đó, bất kể tỏ ra nhún nhường cũng được, quỳ gối van xin cũng được, chỉ cần lấy về là tốt.”

Chúc Thi Nghiên nhíu chặt đôi chân mày thanh tú.

Rõ ràng, chị ta đã bị sốc bởi những gì tôi nói.

Suy cho cùng, từ trước tới nay chỉ có người khác quỳ gối van xin chị ta, chị ta chưa từng quỳ gối van xin ai hay cầu cạnh ai bất cứ chuyện gì.

Tôi không mủi lòng với chị ta.

Lúc đầu, chị ta vì lòng tham, khi biết đồ cổ có vấn đề, không những đem nó bày thành Tụ Âm Cục, mà còn tiếc rẻ những mẩu thừa lấy gia công lại rồi bán đi, đến giờ đã gián tiếp làm hại không biết bao nhiêu người, muốn đòi lại những món đồ đó, bắt buộc phải trả giá tương đương hoặc đắt hơn.

Đây chính là nhân quả.

Đáng tiếc thay, vẫn có người khăng khăng không tin.

“Được!” Chúc Thi Nghiên cắn chặt đôi môi quyến rũ, đắng lòng đưa ra quyết định, “Tôi nghe lời đại sư!”

Lúc này tôi mới gật đầu hài lòng.

Thức thời cuộc, biết ý hiểu chuyện.

Chị ta khá thông minh ở điểm này.

“Đại sư, vậy Trương Soái phải làm sao?” Tần Tuyết nghe tôi nói xong, lo lắng nhắc “Cô gái kia suốt ngày quấn lấy cậu ấy, tôi sợ, sợ cậu ấy không chống đỡ được lâu đến thế.”

Lông mày của tôi lần nữa nhíu chặt lại.

Thu mua đồ từ tay mười chín người kia, không biết phải tốn bao nhiêu thời gian.

Mà Trương Soái và Chúc Thi Nghiên đoán chừng sẽ không cầm cự được lâu đến vậy.

"Đi! Đi tìm Trương Soái!" Tôi xoay người bước nhanh ra cửa trước, "Ký thân linh đã bị bùa Kinh Lôi của tôi gây thương tổn, trong khoảng thời gian ngắn cô ta sẽ không dám tác quái, chúng ta nhân cơ hội này kéo Trương Soái ra khỏi nhà.”

Hiện tại tôi đã biết cách tiêu diệt ký thân linh, đã đến lúc quay lại bảo vệ Trương Soái.

“Được!” Tần Tuyết gật đầu đồng ý, vội vàng chạy theo phía sau tôi, nhanh chóng đuổi đến cửa.

Chúc Thi Nghiên cũng theo sát, lo lắng khẩn trương hỏi tôi, nếu ký thân linh lại tới tìm chị ta, chị ta phải làm sao.

Tôi nghĩ ngợi một lát, liền lấy ra từ trong túi Càn Khôn ba tấm vân phù trừ tà bán cho chị ta.

Bỏ vào túi 270 tệ.

Như vậy, chuyện ăn uống coi như bớt lo rồi.

Trải qua bài học này, Chúc Thi Nghiên biết được năng lực của tôi, liền vui mừng hớn hở nhận lấy vân phù hộ mệnh, đích thân tiễn tôi và Tần Tuyết đến cổng khu phố.

“Chúc tổng, tôi tạm lái chiếc xe này đi trước, về sau sẽ trả lại cho chị.” Bởi vì gấp gáp đi tìm Trương Soái, Tần Tuyết không để ý nhiều đến thể diện.

Chúc Thi Nghiên nở một nụ cười lấy lòng, nói với tôi: “Chỉ là một chiếc xe thôi mà, tặng cho đại sư là được."

Tần Tuyết, "......"

Tôi, "……"

“Cứ lái xe trở về trước đã.” Tôi không tiện nhiều lời giải thích, chỉ nhàn nhạt nói với Tần Tuyết: “Đợi khi nào dư dả thời gian sẽ trả xe lại cho Chúc tổng.”

Tần Tuyết gật đầu, đột ngột đạp mạnh ga, chiếc xe phóng nhanh về hướng nhà của Trương Soái.

Không lâu sau, chúng tôi đến trước cửa nhà Trương Soái.

Lần này, như thường lệ, tôi bước tới gõ cửa.

Cạch.

Cánh cửa mở ra ngay lập tức.

Trương Soái xuất hiện ở cửa, trưng ra mái tóc rối bù xù, nhìn chằm chằm vào tôi và Tần Tuyết.

"Trương......" Tần Tuyết kinh ngạc kêu lên.

Không đợi Tần Tuyết gọi hết tên của cậu ấy, Trương Soái lo lắng đảo mắt nhìn xung quanh một vòng, rồi thình lình vươn tay kéo tôi vào trong nhà, mặc kệ Tần Tuyết đứng ở cửa, mà vội vội vàng vàng lôi kéo tôi đi vào phòng tắm.

Lúc này tôi mới để ý thấy, toàn thân Trương Soái từ trên xuống dưới, chỉ quấn mỗi cái khăn tắm.

“Đại sư, cậu mau nhìn xem!” Sau khi kéo tôi vào phòng tắm, Trương Soái gấp gáp thò tay cởi bỏ khăn tắm quấn quanh eo.

Hành động này của Trương Soái khiến tôi hoảng sợ giật thót tim......

Chú thích:

(1) Máu cuống rốn là máu được lấy từ dây rốn và nhau thai sau khi sinh con và cắt rốn, trong máu này cung cấp dồi dào tế bào gốc, hỗ trợ điều trị một số bệnh di truyền và nhiều bệnh về máu khác: ung thư máu, bệnh bạch cầu,.... Lưu trữ máu cuống rốn là một loại dịch vụ bảo hiểm sinh học tùy theo nhu cầu của mỗi gia đình. Ở các nước phát triển, hầu như trẻ sơ sinh nào cũng có loại bảo hiểm này.

(2) Là lớp tóc đầu tiên của trẻ sơ sinh, đã được hình từ khi em bé còn trong bụng mẹ, lớp tóc này sẽ tự rụng dần đi sau khi em bé chào đời.

Hết Chương 34

Bạn đang đọc Đệ Nhất Phong Thủy Sư [Bản Dịch] của Trác Nhiễm Bản Tôn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VấnTâmBấtHối
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 65

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.