Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tàn sát! Huyết tinh!

Tiểu thuyết gốc · 1868 chữ

Thân thể thoáng run nhẹ, Nghịch Thiên mở mắt ra. Cảm nhận được mana hùng hậu trong cơ thể và một cái tiểu huyết châu, hắn vui mừng:

-Thành công lên tới Pháp đế đỉnh phong! Huyết Sát Đế Quang tới tay! Làm công việc chính thôi...

Ngây ngốc ở trong động phủ nửa ngày, sau đó hắn ra ngoài, thấy con huyết lang đang gục trên mặt đất, hơi thở dồn dập, Nghịch Thiên giải trừ ma pháp, một luồng huyết quang từ tay hắn bắn ra, chạy dọc theo cơ thể huyết lang.

-Ư ử.... ấu??

Một lúc sau, huyết lang mở đôi mắt đỏ như máu của mình ra nhìn Nghịch Thiên. Khác với những gì hắn tưởng tượng là sẽ có một cuộc chiến nhưng...

-Ấu..ấu..ấu..ư ử....

Nó lại cạ cạ đầu vào chân của hắn, bộ dáng như chó Nhật...

Mới lúc trước gặp nhau ngươi còn nhìn ta như kẻ thù giết cha cơ mà??? Thái độ không chết không thôi của ngươi đâu rồi?

Tôn nghiêm của một Đế thú cấp 5 đâu rồi? Tôn nghiêm của một thủ hộ giả nguyên tố cấp Đế đỉnh phong đâu rồi?

Ngoan ngoãn như chó Nhật thế này... thay đổi thái độ cũng quá nhanh đi a...

Nghịch Thiên thấy cảnh này thì trong đầu cũng đầy ắp dấu chấm hỏi:

-Chuyện gì xảy ra?? Mới lúc đó còn muốn kịch chiến với mình... giờ lại cái thái độ này... Ta ngất a...

-Ư ử....ử..

-Ngươi muốn làm thú sủng của ta? –Nhận ra con huyết lang này muốn cái gì, hắn mở miệng hỏi, con huyết lang này nghe vậy thì gật đầu, đôi mắt chờ mong...

Chiếu một luồng huyết quang vào ấn kí mặt trời của nó và nhỏ một giọt máu vào đó, trong đầu Nghịch Thiên như có một sợi dây vô hình nối với thứ gì đó.

Cùng con huyết lang đi ra ngoài, Nghịch Thiên lúc này phất tay một cái, một vòng ma pháp xanh đen hiện ra, một người một thú đi vào trong đó.

Trong một khu rừng, một lỗ đen hiện ra, một thiếu niên tuấn mỹ mặc bạch y và một con huyết lang uy vũ đi ra ngoài, đó chính là một người một thú từ động phủ đi ra – Nghịch Thiên và Huyết Quang Lang.

Huýt!!!

Tiếng huýt sáo vang lên, một con ma điểu với bộ lông màu xanh đen hạ xuống, Nghịch Thiên nhảy lên và nhìn xuống huyết lang, lúc này hắn lại đau đầu một trận nhìn tiểu Huyết (tên của huyết lang do Nghịch Thiên mới đặt)

-Tiểu Huyết a, ngươi to như thế làm sao ta đem đi nổi??

Như hiểu hắn nói gì, tiểu Huyết bụp một cái, biến thành một con tiểu lang nhỏ xinh, khác xa so với bộ dạn uy vũ hung tợn khi nãy.

-Ồ? Vậy thì được a, lên đây...

Thỏa mãn gật đầu, Nghịch Thiên nói với huyết lang, nó liền nhảy lên vai hắn và cả một người hai thú bay đi...

.....

Ở một nơi trong khu rừng Nghịch Thiên ban nãy vừa ở lại nghỉ ngơi...

-Tên tiểu tặc đó... ta sẽ trả thù!!!! Ta sẽ bảo gia tộc tiêu diệt nhị nữ kia!

Huyết Khang rít gào một tiếng phẫn nộ. Có lẽ là do quá mệt, hắn ngồi xuống dựa vào một gốc cây mà thở hổn hển.

-Tam trưởng lão?

Đúng lúc này, một thiếu niên tuổi cũng xấp xỉ bằng với Thanh Uyển lại gần Huyết Khang hỏi:

-Tam trưởng lão.... sao ngươi tức giận như vậy? Điền Ân đâu? Mà sao ngươi lại thành ra cái dạng này??

Thấy có người hỏi mình, Huyết Khang cảnh giác ngẩng đầu lên nhưng khi thấy người hỏi là một thiếu niên, hắn thở dài một hơi, cung khính nói:

-Đại thiếu gia... Chuyện là thế này...

Rất nhanh, hắn đã kể lại chuyện vừa rồi một lượt cho vị Đại thiếu gia này nghe. Tên này nghe xong thì mặt đẹp lúc xanh lúc đỏ, chân mày nhăn lại thành một đống. Cuối cùng không chịu được nữa, tên này hét lên:

-Bố láo! Mẹ nó Huyết gia chúng ta trăm năm qua cùng với Điền gia là bất khả xâm phạm... Giờ đây lại lòi ta một tiểu tử dám cà khịa chúng ta... Hắn phải chết!

-Nhưng Đại thiếu gia... tên này mạnh lắm đó... Ta chỉ mới lơ là thì hắn đã ám sát Điền Ân a...

Nhớ lại lúc đó, khuôn mặt Hiền Khang trắng bệch, trong giọng nói có chút run run.

-Mạnh? Chỉ bằng tuổi ta mà muốn mạnh hơn ta? Mơ đi!

Tên thiếu niên này ngạo mạn nói, cùng lúc đó phóng ra mana cuồng bạo chấn áp cho một đống người đằng sau khuôn mặt xanh mét, có người phun ra ngụm máu tươi, trực tiếp hôn mê.

-Pháp.. Pháp đế hậu kì?

Huyết Khang sững sờ. Nhưng rất nhanh hắn nhận ra chuyện gì đó, khuôn mặt hâm mộ hỏi thiếu niên:

-Chẳng lẽ... Đại thiếu gia kẹt ở Pháp đế sơ kì đỉnh lâu như vậy, nay lại dùng Phá Đế đan trùng kích cảnh giới?

-Ha hả, không sai!

Tên thiếu niên gật đầu. Rồi nghĩ đến gì đó, hắn nói:

-Tam trưởng lão đi theo chúng ta, muộn mất là không có phần a...

-Vâng...

Huyết Khang gật đầu rồi cùng đoàn người lao về phía động phủ ban nãy Nghịch Thiên cùng Huyết Quang Lang chiến đấu.

Trên đường đi, tên thanh niên thuật lại mọi chuyện cho Huyết Khang nghe, hắn càng nghe càng kích động. Đế cấp nguyên tố a, thu được tới tay thì thực lực tăng không biết bao nhiêu lần a...

.......

Trên thân ma điểu, Nghịch Thiên đang củng cố tu vi thì nghe được tiếng bước chân rầm rầm. Mở đôi mắt nhìn xem, hắn liền thấy được một đoàn người chiến phục chỉnh tề, tay người này cầm kiếm, người kia cầm thương, người nọ lại cầm cung, trượng, vân vân bla bla...

-Ồ, đó không phải là hướng động phủ ban nãy sao? Và trang phục này... Điền gia? Còn bên kia... Lưu Vân Môn ở phía Đông đại lục? Kim Thánh Hội ở phía Tây? Xích Diệm Tông? Liên Minh Huyền Vũ??

Nhìn mỗi hướng mỗi đoàn người khác nhau, khí thế ngất trời mà Nghịch Thiên trợn tròn con mắt. Toàn những tông môn gia tộc lớn cả a, Bạch Quang đế quốc chạm vào cũng phải bỏng tay à...

-Thú vị... Chắc chắn sẽ có Huyết gia... Tính sổ với bọn chúng nà, Huyết Khang chạy trốn cũng phải xử lí a.. Muốn ám sát thê tử ta? Xem xét hậu quả đã!

Cười lạnh một tiếng, sát ý ngang trời!

Bay theo đoàn người tới động phủ....

Nửa tiếng sau, hàng chục vạn người từ khắp bốn phương tám hướng tề tựu lại đây. Còn Huyết gia và Điền gia thì mới gặp đã dính như keo con voi rồi a...

-Cái gì? Điền Ân bị ám sát trước mặt Huyết Khang mà hắn không hề hay biết?

Một tiếng hét giận dữ trong đoàn người Điền gia vang lên. Nhìn kĩ, đó là một thanh niên tuấn tú không kém Đại thiếu gia Huyết gia. Hắn lúc này cũng bóp chén trà thành phấn vụn, tức đến nổ phổi.

-Theo ta, tên này có thể đã biết việc Đế nguyên tố sẽ xuất thế! Chúng ta chờ một lúc, khi nào Huyết Khang chỉ vào một tên nào đó...

Đại thiếu gia Huyết gia nói, đồng thời làm động tác “giết” trong thầm lặng, sát ý cũng nhè nhẹ tỏa ra...

-Ừ! Đường huynh nói phải!

Tên thanh niên Điền gia gật đầu, tiếp đó mỗi người một hướng, lại nhìn về phía động phủ.

Đúng lúc này, từ trên trời phát ra một âm thanh cười khanh khách, tuy cười nhưng sát khí ngang trời vẫn chẳng thể che giấu:

-Huyết gia, Điền gia lăn ra đây chịu chết!

Xôn xao!

Hai tên thiếu gia nghe vậy cũng thoáng lảo đảo một cái suýt ngất..

Ngáo đá cũng vừa thôi chứ... Ai lại thanh thiên bạch nhật đi giết người như thế!

Lại còn muốn diệt người Huyết gia, Điền gia hai gia tộc này với lẽ thẳng khí hùng như vậy...

Tự tin ở đâu ra? Đại ca... có thì cho bọn ta xin một ít để đi lấy Đế cấp nguyên tố à..

-Rốt cuộc là ai dám xuất khẩu cuồng ngôn như vậy?? Lòi mặt ra đây chúng ta sẽ tha mạng!

Cả hai tên thiếu gia thấy mặt nóng rát, hét lớn một tiếng nhưng chẳng có ai trả lời... Tất cả là một mảnh im lặng...

Phập! Vút vút vút! Oành!

-AAAAAAAA!!!!

Từ hai trận doanh của hai gia tộc có hơn một vạn người này, liên tiếp tiếng hét thảm vang lên. Đủ loại kiếm khí, quang tiễn, hỏa diễm, băng chùy, phong nhận từ đâu đó lao ra, người nào trúng phải thì thân thể một là bị cắt đôi, hai là bị xiên chết, ba là bị đốt cháy khét lẹt, bốn là bị đánh thành thịt vụn...

Hồng huyết trải đại địa...

Nhục thể lấp rừng xanh...

Oan hồn khóc vang trời...

Thiên địa này chỉ có mình ta... Sát tất cả!

Huyết tinh, tuyệt vọng là những thứ ta muốn thấy từ kẻ thù của ta...

Phạm vào ta... chết!!!

-Hừ! Các ngươi muốn mạng ta? Lại phải xem lại hậu quả khi nói như vậy đã!

-Tha mạng cho ta? Ta không cần!

Cười lạnh một tiếng, hắn lại vung trượng lên, một dàn vòng ma pháp được tạo ra, chiêu thức lao đi không ngừng tàn sát tất cả...

-Chính... chính là hắn thưa Đại thiếu gia...

Lúc này Huyết Khang đi ra, thấy Nghịch Thiên đang tàn sát nhóm người thì run rẩy nói, khuôn mặt lập tức xanh mét...

-Hắn???

Cả hai vị thiếu gia này thoáng lảo đảo...

Mình mới bàn luận cách tiêu diệt tên này... Người này thì hay rồi, phản ngược lại bọn họ a... Đau! Rất đau...

-Nhà ngươi sao lại trêu vào tên sát thần như vậy??

Đại thiếu gia Huyết gia nhìn chằm chằm tên này, lắp bắp hỏi. Tên này nói đơn giản như vậy... thế quái nào lại yêu nghiệt thế này! Hắn hận a...

-Gia chủ bảo ta đi ám sát Thư Thanh Uyển...

-Thế có thành công không?

Huyết Khang mặt đen lại, nói:

-Ai ngờ... Thư Thanh Uyển lại là thê tử tên này....

Nói đến đây, Đại thiếu gia Huyết Đường phun ngụm máu tươi, trực tiếp ngất xỉu..

-Thiếu gia! Thiếu gia!!!!

Huyết Khang thấy không ổn liền chạy lại ôm Huyết Đường mà gọi.

-Gọi cái con mẹ ngươi! Ngươi có biết mình đã đắc tội ai không hả??


** Dạo này lo học hành nên không ra chương thường xuyên nên ta xin lỗi.

Ta cũng nói luôn là truyện sẽ không bao giờ bị drop nhá, khi drop ta sẽ báo.

Bạn đang đọc Đệ Nhất Hệ Thống Của Chiến Thần sáng tác bởi Unknownsonotfindok
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Unknownsonotfindok
Thời gian
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.