Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Công Chúa Băng Phượng Tộc

Tiểu thuyết gốc · 1159 chữ

Hiện tại nhóm ba người của Dương đang ở một "hồ băng" vô cùng rộng lớn, mặc dù xung quanh nơi đây đóng băng vĩnh cửu mà chỗ này lại có một hồ nước nghi ngút "khói lạnh".Chạm thử một cái mà tay của Dương liền bị đóng băng nhanh chóng kéo dài tận vai may mà hắn vận dị hoả mới tiêu trừ được không hắn đã trở thành "ice man" rồi.

Dương tiếc nuối thở dài

-Lạnh teo chim thế này cá nào sống cho nổi,cứ tưởng chỗ này có thể kiếm cá chứ.

Thấy hắn như vậy hai tỷ muội nhà kia mới buông lời trêu trọc

-Khanh ....khách .....Sư đệ à,hồ này nghi ngút khói lạnh như vậy đứng xa đã thấy lạnh rồi mà ngươi cứ cố chấp làm chi.

-Ục....ục....ục...

Trợt cả hồ băng như "sôi sục' lên vô số bong bóng khí khổng lồ thi nhau nổi lên tạo lên một khung cảnh lạ kì nhất từ trước tới giờ.

-Trời ạ...,hồ băng vậy mà sôi được ư......khoan đã hình như có thứ gì đó đang ngoi lên......

Thủy Nguyệt hét lên thất thanh chỉ vào ở giữa lòng hồ.

Trợt một quả cầu băng siêu to khổng lồ bay lên giữa không trung.....

-GÁY!!!

Một tiếng hót kiệt ngạo bất tuần từ thời hồng hoang vang lên một con phượng hoàng băng mỹ lệ to như toà nhà ba tầng phá cầu cất cánh bay ra khiến dư chấn lan ra hết chung quanh làm mặt hồ chấn động trên mặt đất nhiều vết nứt như mạng nhện chằng chịt.

-GÁY!!!

Nó liên tục kêu dài và kèm theo cơ thể nó ngày càng biến lớn đến cỡ một toà nhà năm tầng mới có dấu hiệu ngừng lại và một ánh sáng xanh biếc bao trùm cơ thể nó khiến bên ngoài nhìn vào không rõ bên trong xảy ra chuyện gì....

-Oaaa...... phượng hoàng kìa,chúng ta vậy mà có thể gặp thần thú trong truyền thuyết.

Khi ánh sáng xanh biếc kia tan biến đi để lộ ra một thiếu nữ như băng thanh ngọc cốt,da trắng như tuyết,mắt xanh tinh xảo.Nhưng thần thú hoá hình thì chắc chắn là thất giai bằng với Hoá Thần cảnh của nhân loại rồi.

Khi thiếu nữ này trông thấy nhóm của Dương đứng gần thì hừ lạnh định quay đi thì hắn gọi lại.

-Này mỹ nhân ở đây có gì ăn được không vậy?

-Hử???

Nàng đang xuy nghĩ xem thằng ngu nào dám đến chỗ nàng đòi đồ ăn,thì trợt có vài ý niệm thông qua trao đổi với nàng khiến nàng tủm tỉm cười nhìn Dương...

-Có đó....

-Rốngggg.....

Ngay phía sau bọn Dương liền xuất hiện năm "ngọn núi" nhỏ,một con bướm xanh biếc vô cùng xinh đẹp đôi cánh với những hoa văn kì dị,một con chim xanh cũng không kém với lông vũ bóng loáng như băng thương và ba con Băng Lang mắt đỏ rực,miệng rãi rớt dầm dề trông bọn hắn như những món ăn thịnh soạn.Chúng lần lượt là Băng Tử Điệp lục giai sơ kì,Băng Dực Ưng ngũ giai hậu kì và Huyết Băng Lang đều là ngũ giai sơ kì.

Nhóm Dương đứng trước bọn chúng nhỏ bé đến đáng thương.

-Mỹ nhân à cái này to quá ăn sao nổi?

-Sư đệ à đây hình như không phải lúc đùa nha riêng cái con bướm xanh kia Kính Hoa tỷ đánh cũng không lại rồi đừng nói đến thần thú hoá hình kia.

-Rốngggg

Nghĩ là Dương khiêu khích 'ba con sói" liền lao lên cắn xé hắn đầu tiên còn cặp chim và bướm thì tấn công hai nàng kia.

-Sư đệ chạy mau cầu cứu hiệu trưởng ta cầm chân chúng....

-Khanh khách...tiểu tử không lấy thức ăn hả...

-Hừ...nghĩ ta sợ các ngươi ư.

Chả biết từ đâu Dương lôi ra được một cây "lang nha bổng"(gậy đánh chó của cái bang) đây chính là cần câu mà Dương định câu cá ở hồ băng này.Hắn bọc dị hoả quấn quanh cây gậy đen thui,xung quanh có những cô hồn dã quỷ bay ra thét gào ghê rợn.

-Mấy con lợn này,biết kiếp trước bố bị chó cắn nhiều lắm không....

-Bốp...bốp...bốp ..

-Ẳng....ẳng.......

-Kêu đi....mày kêu này.....kêu nữa đi....

Nhìn Dương bạo hành động vật dã man thế kia cũng khiến hai chiến trường bên kia dừng chiến đấu chết lặng nhìn hắn.Còn ba con sói kia thì cả người không chỗ nào lành lặn,bị đập vỡ sọ chết đương trường.

-Sư đệ à,chúng...chúng đều là Sơn Hà cảnh nha,làm sao mà cái que ngươi nhặt được có thể mạnh như vậy.

-Chuyện ta là Tiêu Dương súp bơ sờ ta mà....có đồ ăn mang về rồi cảm ơn mỹ nhân nhé...

Không đợi nàng ta trả lời Dương nhanh tay nhanh chân thu xác ba con sói vào giới chỉ rồi ôm hai mỹ nhân cong đít mà chạy.

-Hừ chạy đi đâu.....tiểu tử đứng lại đó

Nói rồi nàng phất tay đánh ra một trưởng về phía Dương khiến thiên địa biến sắc.Hoá thần ra tay gạo say ra cám.

-Long Đằng Cửu Vân

-Vụt......Ầm..ầm....ầm....

Khi trưởng ấn sắp va chạm vào lưng Dương thì hắn liền vụt biến mất khiến chưởng đi đánh xuống hồ băng khiến nước văng tung toé tạo lên những thương băng cứng rắn trên nền đất.

-Hừ mau tìm tên tiểu tử đó,dám đứng xem "bổn cung tắm"

-Tuân lệnh,công chúa điện hạ.

Sắc trời cũng đã sắp tối cũng là lúc những ứng cử viên đáng giá phải trở về kê khai thành tích.

Nhóm hai huynh đệ kia không biết kiếm đâu ra được vài củ tuyết liên ngàn năm và một đàn giáp xác nhỏ trông như tôm trắng muốt.Còn nhóm Dương thì có ba con sói to như những chiếc "congtener" khiến cho cả hiệu trưởng cũng phải kinh ngạc về thứ họ mang về.

-Cái này là Kính Hoa mang về hả?

-Dạ không....cái này...

-Thôi đừng quan tâm lạnh thế này còn gì sướng hơn nhâm nhi ít "giả cầy" để đó ta vào bếp cho....

-Món này ăn lạ mà ngon nha.....

-Cái nước chấm làm từ mấy con giáp xác kia thối quá ta không ăn được....

Từ mấy con giáp xác kia Dương đã tạo thành món mắm tôm thần thoại chỉ tiếc là không có chanh ớt.

-Có mồm ngươi thối í ăn ngon mà.....

-Hahahahahaha.......

Và thế là ngày đầu tiên huấn luyện của nhóm Dương kết thúc trong hạnh phúc vì không ai phải nằm đất qua buổi tối lạnh giá này.....

Chúc mọi người buổi tối vui vẻ nhoé

Bấm thích vì nó miễn phí.Cảm ơn mn

Bác nào có lòng thì em có rượu nhé!!!

Để thúc đít cho tác giả mau ra chương thì mọi người donate ở đây:

MB:838607072002

NGUYEN TUNG DUONG

Bạn đang đọc Đế Bựa sáng tác bởi Dươngcaidù
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Dươngcaidù
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 17
Lượt đọc 304

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.