Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tâm cảnh thông minh, tộc nhân phân gia kích động! (1)

Phiên bản Dịch · 1002 chữ

(Thông minh: thấu suốt, rõ ràng)

Vừa ra sức xê dịch, vừa chảy nước mắt cầu xin tha thứ: "Khương Viêm, chuyện vừa rồi là ta làm không đúng, ngươi muốn Nạp Lan Ngọc Nhi ta cũng có thể nhường cho ngươi!"

"Van cầu ngươi đừng giết ta, chỉ cần chờ ta trở về tông môn, ta sẽ bảo phụ thân tuyệt không so đo chuyện hôm nay, thậm chí ta còn sẽ để phụ thân ta tự mình tuyển nhận ngươi làm đệ tử chân truyền, truyền thụ huyền giai công pháp Thiên Sơn Tông cho..."

Đối mặt với đủ loại hứa hẹn của Khấu Khánh, Khương Viêm không có bất kỳ động tâm, chỉ lộ vẻ khinh thường, không chút do dự đi đến bên cạnh Khấu Khánh.

Ngay sau đó, dưới ánh nhìn chăm chú đầy hoảng sợ của Khấu Khánh.

Rẹt...

Giơ tay lên, kiếm chém xuống.

Trong phút chốc, thân kiếm sắc bén cắt rách da, xé rách huyết nhục, xuyên thủng trái tim của hắn.

Khấu Khánh mặt lộ vẻ thống khổ, cơ bắp toàn thân run rẩy vài cái, chợt không còn tiếng động.

Mắt thấy Khấu Khánh chết trong tay mình, Khương Viêm dùng sức rút trường kiếm cắm trên ngực đối phương ra, nhìn huyết dịch đỏ thẫm trên trường kiếm, hắn chỉ cảm thấy như mộng như ảo, tất cả đều không chân thực.

Không đợi Khương Viêm tỉnh táo lại, giọng Khương Đạo Huyền từ từ vang lên: "Làm rất khá, như vậy kế tiếp, nữ nhân này, ngươi muốn buông tha hay là... giết chết?"

Khương Viêm sửng sốt, theo bản năng nhìn về phía Nạp Lan Ngọc Nhi.

Phát giác được ánh mắt Khương Viêm, Nạp Lan Ngọc Nhi vô cùng sợ hãi.

Nàng hoàn toàn không ngờ sau khi Thái Khôn và Khấu Khánh chết, bây giờ lại đến phiên mình.

Sự cầu sinh mãnh liệt từ sâu trong nội tâm điên cuồng hiện lên, vì tranh thủ cơ hội sống sót.

Nạp Lan Ngọc Nhi bất chấp tôn nghiêm, dùng giọng nói ôn nhu đáng thương nói: "Khương Viêm, chuyện từ hôn đều là Khấu Khánh bức bách ta, hắn nói nếu ta không gả cho hắn, sẽ nhằm vào Nạp Lan gia chúng ta, ta thật không muốn làm như vậy, nhưng Khấu Khánh thế lớn, làm ta không thể làm trái."

"Hiện giờ Khấu Khánh đã chết, ta có thể không từ hôn nữa, chỉ cần hôm nay ngươi cho ta thêm một cơ hội, ngày mai chúng ta có thể thành hôn..."

Nạp Lan Ngọc Nhi hai mắt đẫm lệ, từng sợi tóc đen rối tung quanh thân, thân thể mềm mại vô lực co quắp ngã xuống đất, nhìn qua thập phần làm cho người ta thương yêu.

Chỉ là một khắc khi thanh âm vang lên, mê mang trong mắt Khương Viêm nháy mắt biến mất không thấy đâu nữa, phát ra một tiếng quát lớn: "Chuyện cho tới bây giờ! Ngươi còn cho rằng mặt mũi của Khương gia ta chỉ là trò đùa? Nói từ hôn thì từ hôn, nói không từ hôn thì không từ hôn, ngươi nữ nhân này quả thực khiến người buồn nôn!"

Nghĩ đến hình ảnh Nạp Lan Ngọc Nhi và Khấu Khánh dắt tay nhau tiến vào, Khương Viêm tức giận sùi bọt mép, tay cầm trường kiếm đánh tới!

Mắt thấy cầu khẩn vô dụng, Nạp Lan Ngọc Nhi cũng lập tức thu hồi vẻ nhu nhược trên mặt, trở nên dữ tợn vô cùng.

Vội vàng nhìn lướt qua bốn phía, thấy không ai ngăn cản, nàng không khỏi lộ ra một nụ cười lạnh.

Tay chân mình kiện toàn, lại thêm tu vi Hậu Thiên cảnh ngũ trọng, há có thể mặc cho Khương Viêm phế vật không có chút tu vi này giết chết?

Nghĩ tới đây, nàng chuẩn bị bắt lấy Khương Viêm, muốn coi đây là con tin, áp chế mọi người, để cho mình còn sống rời khỏi Khương gia.

Khoảng cách song phương càng ngày càng gần.

Nạp Lan Ngọc Nhi lặng lẽ giấu tay phải sau lưng, âm thầm thôi động nội kình, muốn thừa dịp tất cả mọi người ở đây không kịp phản ứng, trước hết bắt lấy Khương Viêm.

Nhưng mà một động tác nhỏ này lại lộ rõ trong thần thức Khương Đạo Huyền phát ra.

Thấy vậy, hắn lập tức ngưng tụ Thuần Dương nguyên lực ở đầu ngón tay, cong ngón tay búng ra, một đạo nguyên lực vô cùng nhanh chóng bắn ra!

Vừa lúc hai người cách không quá một mét, Nạp Lan Ngọc Nhi sắc mặt ác độc, ánh mắt lộ ra vẻ đắc ý, đưa tay đánh ra một chưởng, đánh về phía Khương Viêm!

Ngay tại thời điểm một chưởng này cách Khương Viêm bất quá chỉ cách nhau hai ngón tay, Thuần Dương nguyên lực do Khương Đạo Huyền phát ra trong giây lát liền tới, tinh chuẩn vô cùng xuyên qua bàn tay Nạp Lan Ngọc Nhi, càng đem toàn bộ bàn tay ngọc nhỏ nhắn nổ tung, hóa thành một đoàn huyết vụ đỏ thẫm!

A a!

Nạp Lan Ngọc Nhi cảm thấy đau đớn khó nhịn, tiếng nói cũng mất đi vẻ ôn nhu lúc trước, trở nên vô cùng kinh dị chói tai, tựa như lệ quỷ đang kêu gào!

Khương Viêm đầu tiên là sửng sốt, nhưng rất nhanh kịp phản ứng, nhân cơ hội này, hai tay nắm chặt trường kiếm, đâm về phía trước một cái.

"Xoẹt xoẹt..."

Mũi kiếm sắc bén đâm xuyên qua ngực Nạp Lan Ngọc Nhi, khiến sau lưng nàng toát ra một đoạn thân kiếm nhuốm máu, hoàn thành một lần lạnh lẽo thấu tim.

Đồng tử Nạp Lan Ngọc Nhi co rụt lại, run run rẩy rẩy vươn tay trái ra, muốn kéo chặt Khương Viêm chôn cùng.

Nhưng Khương Viêm làm sao chịu cho đối phương cơ hội này?

Bạn đang đọc Đầu Tư Thiên Mệnh Tộc Nhân, Thực Lực Của Ta Là Toàn Tộc Tổng Hòa (Dịch) của Thụy Bất Tỉnh Đích Miêu 9
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HoangYen1990
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.