Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mạc Chính Sơ

Phiên bản Dịch · 1451 chữ

“Người nào đang nói lung tung? Lão phu khống chế dược liệu không sai làm sao có thể nổ đỉnh”

Một âm thanh có vẻ già nua từ bên ngoài vang lên, trong giọng nói kèm theo một vẻ tức giận, như thể bị nghi ngờ về khả năng của mình mà sinh ra bất mãn.

Có điều thanh âm tiếng nói còn chưa kịp dứt, thì ngoài phòng đột nhiên phát ra một tiếng động vang trời.

“Ầm ầm!”

Âm thanh giống như tiếng của sấm sét, kèm theo đó là chấn động cực lớn gần như muốn phá tan toàn bộ ngôi nhà tộc trưởng.

Dịch Thu lúc này bị luồng áp lực khổng lồ va chạm, trong thân thể vốn đã suy yếu liền lập tức bị hôn mê!

Trước khi hôn mê trong đầu xuất hiện một ý nghĩ.

Ta sẽ không xui xẻo như vậy chứ.…..Mới vừa được sống lại còn chưa nếm hết cảm giác vui mừng, chẳng lẽ lại phải chết đi lần nữa sao?

Chết cũng không đáng sợ…….Đáng sợ là chết lại sống, sống lại chết a!

Loại chuyện như thế này chẳng lẽ còn có thể không ngừng tích lũy thêm kinh nghiệm?

Ngay lúc cả ngôi nhà không chịu được sức ép kia mà bắt đầu sụp đổ, mắt thấy Dịch Thu sắp bị chôn vùi trong đống đổ nát thì một thân ảnh lóe lên hồn lực phóng ra ngoài, đồng thời tạo thành một lồng khí bảo vệ đem Dịch Thu bảo hộ chặt chẽ ở bên trong!

. . . . . .

. . . . . .

Thực tế xảy ra đã chứng minh câu nói tột cùng của đau khổ sẽ đến ngày sung sướng cũng có cái đạo lý riêng của nó.

Khi Dịch Thu một lần nữa tỉnh lại khó khăn mở ra hai mắt, xác định mình cũng không có chết đi, vẫn như cũ là người thừa kế của gia tộc đã xuống dốc kia, không khỏi thở dài một hơi.

Không sợ chết không có nghĩa là muốn chết, nhất là sau khi trải qua một lần chết đi trong quá khứ, thật sự không ai có muốn trải qua cảm giác đó lần nào nữa.

Hắn muốn sống , hơn nữa là phải sống thật tốt.

Đang âm thầm cảm thấy may mắn sau tai nạn, một gương mặt già nua bỗng nhiên lọt vào tầm mắt, đang nhìn chằm chằm vào mình.

Gương mặt này xuất hiện quá đột ngột khoảng cách lại rất gần, Dịch Thu chưa kịp chuẩn bị tinh thần lập tức kinh hãi.

Theo bản năng nâng tay là một quyền hướng đến khuôn mặt kia.

"Hô!"

Một quyền này không đánh trúng lão giả.

Khi nắm tay sắp đến mục tiêu người kia bỗng nhiên biến mất, nắm tay Dịch Thu cũng dừng ở khoảng không có cảm giác hụt hẫng.

“Thật là một đứa trẻ vô lễ! Lão phu dùng Tụ Phách Đan cứu mạng ngươi từ trong cõi chết trở về, ngươi không cảm tạ lại còn muốn đánh lão phu”

Bên tai vang lên một tiếng oán giận.

Dịch thu quay đầu lại, thì thấy một người râu tóc bạc trắng, ngoại hình nhìn không rõ tuổi tác chân thật đang đứng ngay cạnh mình từ lúc nào.

“Nhìn cái gì vậy! Nếu không phải lão phu lúc trước chịu qua Dịch gia các ngươi ân tình, cũng lười ngàn dặm xa xôi để chạy tới nơi đây kéo dài tính mạng cho ngươi! Tụ Phách Đan kia chính là Địa giai đan dược! Cho dù là lão phu trên tay cũng không có mấy viên đâu!”

Lão nhân nhìn chắm chằm vào Dịch Thu nói với vẻ mặt có chút khó coi.

Bất kể là đan được, bí bảo, công pháp, hay là hồn kỹ, ở trên Đấu Võ đại lục đều được phân chia theo thứ tự bốn loại đẳng cấp Thiên, Địa, Huyền, Hoàng.

Với địa vị cửu phẩm gia tộc ở trong lãnh thổ Đại Chu, có thể tiếp xúc đến đẳng cấp Hoàng giai trung phẩm đã là gần như là cực hạn, mà theo như lời lão nhân thì Tụ Phách Đan thuộc vào loại Thượng phẩm đan dược, bình thường thì ngay cả nhị phẩm gia tộc cũng tuyệt không có cơ hội lấy được vào tay.

Cho nên khi nghe lão nhân oán giận, Dịch Thu cũng không tỏ ra bất mãn mà tươi cười xán lạn liền gắng gượng mà ngồi dậy.

Chắp tay hướng tới lão nhân, mở miệng nói: “Đa tạ lão nhân gia cứu giúp, Dịch Thu hiện không có vật quý nào chỉ có thể sau này báo đáp ân cứu mạng, chẳng hay lão nhân gia xưng hô thế nào?”

“Không có gì, lão phu là Mạc Chính Sơ ngươi có thể gọi Mạc lão, còn về cứu mạng ngươi thì không cần để trong lòng, lần này tới là vì báo đáp lại ân tình của Dịch gia khi trước cho nên ngươi không nợ lão phu cái gì.”

Mạc Chính Sơ phất tay, như là đối với thái độ của Dịch Thu coi như vừa lòng cho nên sắc mặt tốt hơn rất nhiều.

Dịch Thu cũng không già mồm cãi láo, liền mỉm cười đáp ứng.

Người trước trồng cây người sau hái quả, người trước hưởng bóng mát thì người sau yên tâm hưởng thụ.

Ngược lại là Mạc Chính Sơ sau khi nói xong, trên mặt bỗng nhiên hiện ra vẻ nhăn nhó.

"Cái kia. . . . . . Tiểu oa nhi, lão phu có chút vấn đề muốn hỏi ngươi, ngươi nên thành thật trả lời, không được giấu diếm!"

Dịch Thu hơi hơi sửng sốt, tò mò gật đầu nói: "Mạc lão cứ nói đừng ngại."

"Cái kia. . . . . . Vừa rồi người nhắc nhở ta dược đỉnh lập tức sẽ nổ . . . . . . Là ngươi đi?"

Mạc chính sơ lúng túng hỏi.

"Đúng vậy, là ta."

Dịch Thu tiếp tục gật đầu.

"Làm sao ngươi biết dược đỉnh sắp nổ? Rõ ràng quá trình đang đến thời điểm cuối cùng đan dược sắp thành hình mới đúng ."

Mạc Chính Sơ một lần nữa nhìn chăm chú vào Dịch Thu.

"Ly Hồn Thảo, Thiên Hạc Thổ, Long Ngâm Linh Cốt, Bát Kỳ Bảo Sâm lại thêm Cửu Khúc Vô Thường Ti cùng Thái Huyền Vô Tâm Thủy đây rõ ràng là muốn luyện chế Thiên cấp hạ phẩm Cửu Chuyển Hồi Hồn Đan, Mạc lão ta nói không sai chứ?"

Dịch Thu cười hỏi, đồng thời sờ sờ chóp mũi nói: "mũi của ta rất nhạy cảm có thể ngửi ra hương vị của một vài dược liệu."

Mạc Chính Sơ nghe xong lập tức miệng hơi hơi mở, bởi vì Dịch Thu thuận miệng nói ra tên của những dược liệu mà ngạc nhiên đến ngây người.

Nghe Dịch Thu hỏi mà hồi tỉnh lại, theo bản năng gật đầu một cái.

"Nếu như ta đoán không nhầm, Mạc lão luyện chế Cửu Chuyển Hồi Hồn Đan là để chữa khỏi hoàn toàn cho ta. Bởi vì Tụ Phách Đan chỉ có thể kéo lại sinh cơ của thân thể, mà ở trên người ta lúc đó linh hồn gần tan rã thì tác dụng không lớn, cho nên chỉ có thể dùng biện pháp này mặc dù người chưa từng luyện qua Thiên cấp đan dược."

Nghe đến đây, Mạc Chính Sơ trong lòng kinh hãi biểu hiện trên khuôn mặt như gặp ma giữa ban ngày.

"Ý tưởng này không sai, nhưng quá trình luyện chế lại phạm phải sai lầm lớn. Thiên Hạc Thổ nhiều hơn ba lượng, Thái Huyền Vô Tâm Thủy lại thiếu năm tiền, hai loại vốn là tương khắc, mà liều luợng lại chênh lệch như vậy chắc chắn dẫn đến bên trong không ổn định. Luyện đan tất nhiên là thất bại, cho nên thời điểm đan thành chính là thời điểm nổ lò đan."

Dịch Thu nói một cách dứt khoát, giọng nói tràn đầy tự tin không thể phủ nhận.

Mạc Chính Sơ nháy nháy mắt, im lặng suy nghĩ một lúc sau đó chần chờ hỏi: "nếu điều phối liều lượng theo lời nói, chính xác sẽ cân bằng hơn, nhưng dược lực của Long Ngâm Linh Cốt làm thế nào để dung hợp? Ta tăng thêm Thiên Hạc Thổ là để áp chế Long Ngâm Linh Cốt, nếu như Thiên Hạc Thổ nhiều hơn ba......"

"Hoàng giai hạ phẩm Bàn Long Diệp."

Không đợi Mạc Chính Sơ nói xong Dịch Thu liền nói.

Mạc Chính Sơ lập tức như bị sét đánh ngang tai, thân thể như bị điểm huyệt đứng yên tại chỗ!

Bạn đang đọc Đấu Thần Truyền Thừa (Dịch) của Lạc Trần
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Amatbao
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.