Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lưu Gia

Tiểu thuyết gốc · 1157 chữ

ngăn lại bản thân kích động, Lưu Bảo đẩy cửa phòng bước ra ngoài, nhìn cảnh vật xung quanh vừa xa lạ vừa quen thuộc, thở dài một hơi tự nói với bản thân

- Nếu ông trời đã cho ta trọng sinh một đời, nhất định phải hảo hảo sống, oanh oanh liệt liệt, nguyên chủ đi hảo, ta sẽ thay ngươi chăm sóc phụ mẫu, không để họ chịu bất cứ ủy khuất nào, cái kia giết ngươi hắc vân hổ ta cũng sẽ tự tay thay ngươi báo thù

ở Lưu Bảo tự nói với bản thân xong 1 tiếng kêu to hoảng hốt vang lên

- Bảo nhi, ngươi tại sao lại ra đây , ngươi bị thương phải hảo hảo tịnh dưỡng, không được chạy lung tung

Lưu Bảo trong lòng cười khổ, chủ nhân âm thanh không ai khác chính là mẫu thân của hắn, Cơ Thanh Trúc, Nàng năm nay chỉ mới 35 tuổi nhưng nhiều năm theo phụ thân Lưu Bình làm lụng vất vả, nuôi lớn 1 thân Lưu Bảo, chịu không ít khổ, khiến bề ngoài dường như phụ nữ trung niên hơn 40, khiến Lưu Bảo cảm thấy đau lòng, dung hợp kí ức nguyên chủ giờ Lưu Bảo đã tiếp nhận thân phận của mình, đồng thời cũng tiếp nhận cả tình cảm, đời trước hắn không cha không mẹ, giờ đột nhiên có mẹ tuy rằng có chút không quen nhưng không thể phủ nhận bản thân hắn càng nhiều là khao khát cảm giác có cha mẹ quan tâm.

- Mẫu thân! ngài không cần lo lắng, ta đã thấy khỏe hơn nhiều nên muốn ra ngoài một chút thôi, nằm nhiều quá cũng không tốt cho hồi phục

Cơ Thanh Trúc nghe nhi tử nói như vậy cũng không tiện nói gì thêm, chỉ là lo lắng dặn dò nhi tử

- ngươi muốn ra ngoài cũng được, nhưng phải có chừng mực, không được làm bản thân quá sức

-

Lưu Bảo ứng 1 tiếng, nhu hòa nhìn chính mình mẫu thân sau đó đột nhiên nói

- mẫu thân! ngài yên tâm, ta đã trưởng thành sau này gia đình này ta sẽ gánh vác, không để ngài và phụ thân phải chịu khổ nữa

-

Cơ Thanh Trúc nghe nhi tử nói như vậy, không khỏi xúc động trong lòng, ôm chằm lấy Lưu Bảo

- mẫu thân không cần người gánh vác gì cả, chỉ mong người an ổn sống trọn 1 đời, bồi chúng ta già đi, đừng đặt bản thân vào nguy hiểm, nếu người có mệnh hệ gì, ta và phụ thân ngươi biết phải làm sao a!!!

Lưu Bảo 2 mắt đỏ lên, ứng thanh 1 tiếng sau đó đi ra ngoài, hắn vừa tới thế giới này, trong lòng bức thiết muốn xem trong truyền thuyết dị giới là như thế nào cảnh tượng

Tuy Lưu Gia là đứng đầu trong tứ đại gia tộc nhưng Phụ Mẫu Lưu Bảo ở Lưu gia địa vị cũng không cao, hoặc nói trắng ra là không có gì địa vị, chỉ là người bình thường, bởi không phải ai cũng có thiên phú trở thành Ngự Sủng Sư, ở đại lục thanh thiếu niên 16 tuổi sẽ kiểm tra tinh thần thiên phú, chỉ có vượt qua kiểm tra mới có tư cách trở thành Ngự Sủng Sư, còn lại chỉ có thể làm người bình thường, trợ giúp gia tộc làm việc vặt, mà phụ thân Lưu Bảo chính là 1 trong số đó, nếu không kia nguyên chủ nhân cũng không thể nào bị trọng thương rồi treo luôn như vậy

Lưu Bảo vừa ra khỏi nhà không được bao lâu, bỗng 1 tiếng cươi chói tai vàng lên sau lưng

- a! không phải Lưu Bảo đây sao, thế nào, thương thế hảo rồi, lại ra ngoài nhảy nhót, cẩn thận lần sau gặp được Ma Vân Hổ lại cho người 1 trảo, cũng không có may mắn như lần trước a!

Lưu Bảo quay lại, 2 mắt bắn ra hàn mang, người nói chuyện không ai khác chính là Lưu Gia Đại Trưởng Nhị Nhi Tử, Lưu Quyền, từ nhỏ xem Lưu Bảo không thuận mắt, nơi nơi làm khó, Lưu Bảo trong kí ức nhiều lần bị đối phương tấu không nhẹ, kết hạ thù hận cũng không ít, dựa vào Lão cha làm xằng làm bậy, xú danh khắp Hồng Vân Thành không ai không biết, Tuy vậy không thể nói Thiên Phú của hắn cũng thực tốt, năm nay mới 15 tuổi đã khảo ra tinh thần thiên phú không thấp, Gia Gia hắn chuẩn bị vì hắn tuyển 1 con Sủng thú, chỉ còn chờ thời cơ thích hợp thì việc Lưu Quyền thành Ngư Sủng Sư đã là ván đóng thuyền.

- Ta thế nào không cần ngươi quan tâm, Đừng tới chọc ta

Lưu Bảo ứng thanh 1 tiếng liền xoay người rời đi

khiến Lưu Quyền đám người còn sững sờ tại chỗ, không hiểu sao hôm nay cái này Lưu Bảo từ đâu tới tự tiên dám quát lớn chính mình, giật mình phản ứng lại thì Lưu Bảo đã biến mất khỏi tầm mắt, Lưu Quyền híp lại 2 mắt, trong giọng nói truyền tới 1 chút giận dữ

- cũng dám đối với ta như thế, nhất định phải hảo hảo giáo huấn hắn một đốn, cho người nhảy nhót thêm vài ngày , 10 ngày sau là gia tộc đại hội sẽ làm ngươi đẹp

Lưu Gia chỉ cần thành niên 12 tuổi thì mỗi năm phải tham gia tộc hội, đến 16 tuổi nếu vẫn chưa trắc nghiệm ra Ngự Sủng Sư thiên phú thì chúc mừng, ngươi chỉ có thể làm người bình thường, năm nay Lưu Bảo 14 tuổi , hắn đã trắc nghiệm 2 lần nhưng đều thất bại, lần này là lần thứ 3 hắn tham gia tộc hội

Lưu Bảo vừa đi vừa dò hỏi hệ thống

- Hệ Thống, hiện tại ta có thể khế ước sủng thú thực lực như thế nào

- tích! kí chủ hiện nay tối đa chỉ có thể khế ước Sủng Thú Nhất gia 2 trọng, Nhưng vì hệ thống kỹ năng, kí chủ có 0.1% có thể khế ước Sủng Thú Nhất Giai trong vòng 9 trọng đều không vấn đề, chỉ cần kí chủ vận khí thực hảo

hệ thống đáo lời khiến Lưu Bảo vui mừng, ứng thanh cười 1 tiếng, liền quyết định đi trước Hồng Vân Sâm Lâm, vì Gia tộc đại hội hắn cần gấp rút chuẩn bị, thời gian dành cho hắn cũng không còn nhiều, hắn cảm thấy chỉ cần cẩn thận 1 chút, vòng ngoài Hồng Vân Sâm Lâm cũng không có quá nhiều nguy hiểm, mạnh nhất cũng chỉ có nhất giai 6 trọng là cùng, nhưng đối với gà mờ như Lưu Bảo cũng là cực kì nguy hiểm

Bạn đang đọc Đấu Thú Đại Lục sáng tác bởi hoangbao
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hoangbao
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.