Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 2: Tiêu Tộc người vẫn tồn tại

Tiểu thuyết gốc · 1464 chữ

Tiến vào bên trong thành, Tiêu Viêm lại bị cảnh tượng bên trong làm hoa mắt. Tất cả đều là binh lính, tuy nhiên thực lực ai nấy cũng đều là Đấu Đế, thật đáng sợ. Nếu chỉ cần va chạm bất kì ai ở đây thôi, hắn cũng có thể bước vào cửa tử bất kì lúc nào. Bất ngờ hai bóng đen lướt tới với tốc độ kinh thiên.

Đáp ngay trước mặt Tiêu Viêm khiến hắn ngã nhào về phía sau một chút. Đó là hai lão nhân. Bỗng chốc Đế Cảnh linh hồn lực của Tiêu Viêm dao động, hắn có thể cảm nhận được vị lão nhân râu tóc đen, cặp mắt hổ phách toàn thân tỏa khí thế hùng vĩ kia, là người Tiêu tộc.

Hướng ánh mắt tới vị lão nhân Tiêu tộc, Tiêu Viêm run người cái nhẹ mới mở miệng ra nói: “Tiền bối . . .ngài phải chăng là?” Chắc chắn không sai. Đế Cảnh hồn lực không đơn giản đạt được, điểm mạnh nhất của nó không phải hỗ trợ đối chiến, mà là cảm ứng huyết mạch. Vị lão nhân trước mắt rõ ràng là Tiêu tộc người.

“Ta họ Tiêu tên Dạ, ngũ trưởng lão Tiêu tộc tại vị diện này. Ngươi phải chăng đến từ Đấu Khí Đại Lục kia?” Lão nhân Tiêu tộc nở một nụ cười nhẹ, sâu bên trong có chút buồn sâu khi nhắc đến chốn cũ. Qua ánh mắt, ai cũng thấu rõ Tiêu Dạ trưởng lão vẫn luôn nhung nhớ mảnh vị diện xưa.

Nhận được câu hỏi, Tiêu Viêm vội vàng quỳ xuống: “Vãn bối Tiêu Viêm đến từ Đấu Khí Đại Lục, tham kiếm trưởng lão.”

“Hắc hắc hóa ra Tiêu tộc người vẫn luôn tồn tại ở hạ vị diện. Ngươi quả là thiếu niên xuất chúng khi có thể tìm thấy Đà Xá Cổ Đế mà thủy tổ đại nhân gửi xuống.” Tiêu Dạ phút chốc cười thật lớn.

“Thủy tổ đại nhân gửi Đà Xá Cổ Đế xuống?”

Nghe qua lời nói của Tiêu Dạ trường lão, thân thể Tiêu Viêm run lên. Bây giờ thật sự nghĩ lại một điều. Đà Xá Cổ Đế sau khi đạt thành tựu Đấu Đế, rốt cục nguyên nhân gì không đột phá Hạ Vị Diện, mà lại để lại truyền thừa của bản thân cho hậu nhân? Hóa ra tất cả đều có sắp xếp ư?

“Ngươi đừng mơ mơ màng màng nữa. Theo ta về Tiêu tộc để nhận tổ quỷ tông nào.” Tiêu Dạ trưởng lão bước tới. Lão nắm lấy cổ áo của Tiêu Viêm, một bước đạp hư liền đi xa ngàn vạn dặm. Chỉ với ba bước chân đã tới tận cùng thông đạo, lão đưa hắn bước vào bên trong đó.

Một giây sau đó, Tiêu Viêm sừng sững với bộ mặt đầy ngỡ ngàng. Trước mắt hắn chính là địa phương các Đấu Đế đã tới. Một thế giới khác. Ngay lập tức hắn đã nhận được vị diện áp chế. Thực lực của hắn liền bị trấn áp tám phần. Từ lúc đột phá Đấu Đế đến nay, đã rất lâu hắn mới có lại cảm giác này.

Thông qua Đế Cảnh linh hồn, Tiêu Viêm đã thật sự bất ngờ. Trước vị diện áp chế, thế mà thực lực của Tiêu Dạ trưởng lão không hề bị giảm xuống.

“Đế Cảnh linh hồn, tiểu bối ngươi không tệ đâu.” Tiêu Dạ trưởng lão nhận thấy linh hồn cường đại của Tiêu Viêm, lập tức lên tiếng khen ngợi. Phải biết linh hồn khó tu luyện hơn Đấu Khí rất nhiều. Khi lão ở Nhất Tinh Đấu Đế, linh hồn lực vẫn chưa đạt đến Đế Cảnh. Thế mà Tiêu Viêm một cái thân Nhất Tinh, vậy mà có được Đế Cảnh linh hồn, thật khiến người khác khó tin.

“Ngũ trưởng lão, vãn bối mạn phép hỏi. Ở thế giới này, cảnh giới phân chia ra sao?” Tiêu Viêm hỏi.

“Đấu khí tu luyện phân chia cảnh giới ra Đấu Đế, Đấu Tổ. Mỗi cảnh giới chia Cửu Tinh, mỗi tinh luận sơ - trung - hậu kì - viên mãn. Còn về linh hồn cảnh giới, trên Đế Cảnh gồm có Lãnh Địa, Chủ Giới và cuối cùng Vạn Linh.” Tiêu Dạ trưởng lão lên tiếng trả lời Tiêu Viêm.

Phía trên Đấu Đế là Đấu Tổ. Rốt cục thực lực Đấu Tổ quyền năng cỡ nào? Đó là câu hỏi trong thâm tâm Tiêu Viêm hiện tại.

“Thế còn luyện dược sư? Luyện dược sư và đan dược phân chia ra sao?” Tiêu Viêm dĩ nhiên không quên được. Thứ làm nên tên tuổi của hắn rõ ràng nhất, không sai, đó là luyện đan. Thuật luyện đan của hắn có thể dẫn đầu cả Đấu Khí Đại Lục. Nhưng nếu so với vị diện này, hắn lại không có đến hai phần tự tin.

“Ồ hóa ra ngươi là một luyện dược sư sao? Tốt, vậy thì ta sẽ kể tường tận về luyện dược sư cho ngươi. Ở thế giới Tam Nguyên này, luyện dược sư được xưng hiệu cao nhất là Đan Đế, người có được danh hiệu này là người am hiểu mọi loại đan dược, có thể luyện chế tất cả đan dược phẩm chất cao trên thế gian này. Đế đan hay đế phẩm đan được phân ra đế chi nhất phẩm đến đế chi cửu phẩm. Còn có một truyền thuyết từ xa xưa, đó là đan dược vượt qua cả đế phẩm đan. Nó được gọi là tiên đan, nằm ngoài mọi sự hiểu biết của nhân loại. Có lẽ nó đến từ một thế giới cấp bậc cao hơn nữa.” Tiêu Dạ trưởng lão nói.

Đế phẩm đan. Cái vật giúp Hồn Thiên Đế thăng cấp Đấu Đế. Thứ mà Viễn Cổ Bát Tộc tranh đoạt ngày đêm. Giờ đây hắn mới cảm nhận được. Vật Hồn Thiên Đế ăn ngày đó, chỉ là rác rưởi ở thế giới này. Nhớ đến Viễn Cổ Bát Tộc, Tiêu Viêm mở miệng ra và hỏi: “Ngũ trưởng lão, ngoài Tiêu tộc ta ra, thì Dược tộc, Viêm tộc, Lôi tộc, Thạch tộc, Linh tộc và Hồn tộc. Các gia tộc đó ở thế giới lợi hại như nào?”

Nghe đến thất tộc kia, sắc mặt Tiêu Dạ trưởng lão hạ xuống mấy phần, giọng âm trầm lạnh lẽo: “Hắc hắc Tiêu tộc ta từng là đứng đầu trong bát tộc. Nhưng giờ đây mất đi thủy tổ đại nhân, ngũ thiên tướng, Tiêu tộc đi xuống nghiêm trọng phải lưu lạc đến chốn Bán Nguyên đại lục này.”

“Thủy tổ đại nhân làm sao? Rốt cục chuyện gì đã xảy ra với Tiêu tộc ở đây?” Tiêu Viêm nghe xong lập tức hoảng hốt.

“Chuyện xấu trong nhà. Ta thật không muốn nói.” Tiêu Dạ trưởng lão khó xử, bèn lắc đầu một cái.

“Chuyện không đến nỗi nào. Sao không nói cho hắn nghe thử đi.”

Bất ngờ một giọng nói vang lên khiến cả hai giật mình. Từ phía xa, một tràn hắc khí lan tới, mọi cảnh vật sâm lâm phía dưới mặt đất điều đã chết dần chết mòn. Tiêu Viêm định ra tay, thì Tiêu Dạ trưởng lão lắc đầu ra hiệu đừng động thủ.

“Hắc Động Ám Nguyệt Quyền!!”

Tiêu Dạ trưởng lão toàn thân bao bọc bởi hắc kim đấu khí rực rỡ, một quyền đánh ra như trời sập, hư không vỡ nát thành những mảnh nhất, tạo ra lỗ đen thu hết hắc khí vào bên trong. Đòn đánh đơn giản. Nhưng Tiêu Viêm chỉ cần dính một đòn này, lập tức sẽ không còn xác.

“Qua bao nhiêu năm. Lão vẫn cứ cường đại như vậy.” Một thân ảnh bước từ trên cao xuống, toàn thân mặc hắc y, để lộ kiểu cười gian manh xảo trá vô cùng.

“Tiêu Ám Hà! Thứ phản tộc vong ân bội nghĩa như ngươi, đến đây tìm ta là ý gì?” Tiêu Dạ trưởng lão lạnh giọng.

“Đừng lạnh nhạt vậy chứ. Mọi chuyện ta làm trước nay đều rất tuyệt mà phải không, phụ thân.” Tiêu Ám Hà cười cười đáp lại.

“Câm!”

Nghe thấy một tiếng “phụ thân” từ cái miệng của Tiêu Ám Hà. Lập tức Tiêu Dạ trường lão nổi trận lôi đình, mặt đen lại. Hắc kim đấu khí tỏa ra thứ áp lực khiến Tiêu Viêm xém tí nữa bị rơi vào ảo ảnh vĩnh cửu.

“Đấu khí áp lực này có thể khiến người khác rơi vào ảo ảnh vĩnh cửu, một thế giới tâm trí không thể nào thoát ra được.” Tiêu Viêm hoảng loạn, nhịp thở không đều, toàn thân run lên.

Bạn đang đọc Đấu Phá Thương Khung: Thần Hoả Bất Diệt sáng tác bởi KozukaMadoha

Truyện Đấu Phá Thương Khung: Thần Hoả Bất Diệt tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KozukaMadoha
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.