Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 93: Thiên Âm Độc Thủ

Tiểu thuyết gốc · 1584 chữ

Nhẹ ho vài tiếng, sau đó không chần chờ mà lấy từ trong nạp giới ra một cái áo bào rồi trực tiếp đắp lên người Tiểu Y Tiên.

Hắn không có đánh thức nàng dậy mà đi qua một bên sau đó ngồi xuống, Lâm Phong muốn nghiên cứu một chút về sự biến đổi của Độc hỏa.

Theo hắn biết thì dù sao đây cũng chỉ là một đóa Thú hỏa và cấp bậc của nó cũng chỉ có lục giai, ở bình thường khi tiếp xúc một số thứ đặc biệt như Lạc độc cùng Độc khí của Ách Nan độc thể nó không thể nào hấp thu được còn có thể bị thôn phệ ngược lại.

Lâm Phong nghĩ có thể sau lần dung hợp với Dị hỏa, sau khi tách ra nó đã tiếp nhận một phần nhỏ năng lượng của Thanh Liên Địa Tâm hỏa rồi bắt đầu biến dị.

Tuy là không có thay đổi quá nhiều nhưng khi thực lực của hắn của mạnh lên, đấu khí cũng tăng thì sự thay đổi đó mới bắt đầu rõ rệt.

“ Hệ thống, nếu như ta muốn đem số lượng Lạc độc còn lại trực tiếp đưa cho Độc hỏa thôn phệ nó thì tỷ lệ thành công là bao nhiêu”.

Dường như Lâm Phong lại nghĩ ra một ý tưởng táo bạo, hắn đem Độc hỏa cho xuất hiện trên lòng bàn tay trái, sau đó dùng Dị hỏa để đẩy Lạc độc đang bị kìm hãm trong cơ thể ra bàn tay phải, hắn ngồi nhìn một chút rồi nhớ đến hệ thống.

“ Hệ thống, ngươi đi đâu rồi”. Cất tiếng hỏi đã một lúc nhưng không có động tĩnh gì, Lâm Phong lại gọi thêm một lần nữa.

“ Ây da, người ta đang nghỉ ngơi a, túc chủ ngươi cần gì phải hỏi cứ thử là biết ngay mà”. Bị kêu liên tục, hệ thống cuối cùng cũng đáp lại hắn.

“ Thử cái rắm, mấy tháng nay có thấy ngươi đâu, bây giờ còn nói như vậy thật ta cứ tưởng ngươi là một tên chết bầm nào đó giả giọng máy móc”. Nghe tiếng trả lời hờ hững của hệ thống, người thanh niên hơi tức giận mà quát lại, mỗi lần cứ nói chuyện với thứ này là hắn phải chửi a.

“ Thôi được rồi, nhìn thấy túc chủ cũng nhớ đến hệ thống ta đây, vậy ta sẽ giải đáp một chút”.

“ Với thực lực hiện tại của túc chủ đây nếu như sử dụng Dị hỏa luyện chế toàn bộ thì có thể sẽ được nhưng dù vậy khi đem hết thứ có tên Lạc độc này cho Thú hỏa cắn nuốt cho dù đã luyện hóa thì vẫn sẽ khó khăn một chút bởi vì chưa chắc Độc hỏa của túc chủ có thể chịu đựng được sự ăn mòn của loại độc này ”.

“ Nói cho dễ hiểu thì độ khó sẽ thấp hơn vài phần khi so sánh với lúc Tiêu Viêm luyện hóa Dị hỏa như trong nguyên tác, ta khuyên túc chủ cứ làm như hiện tại là luyện hóa số ít rồi cho nó thôn phệ dần”.

Thanh âm máy móc liên tục vang lên, giải thích hết một loạt cho Lâm Phong.

“ Là như vậy sao! có vẻ như ta đã có chút hấp tấp, vậy được cứ làm như cũ đi nhưng sẽ tăng liều lượng thêm một chút”. Lâm Phong nghĩ qua một thoáng, hắn hiện tại cũng không gấp gáp mà làm hành động mạo hiểm này cứ an toàn là trên hết.

Hắn lúc này mới đem Lạc độc thu lại, chỉ chừa lại một ít ở bên ngoài, điều khiển cho nó lơ lửng ở trước mặt lúc này Lâm Phong sử dụng Thanh Liên Địa Tâm hỏa liên tục đem nó thiêu đốt.

Hành động này của hắn cũng giống như là không đỉnh luyện đan vậy chỉ có điều đây lại là luyện hóa độc .

Kiên trì liên tục thiêu đốt Lạc Độc với ngọn lửa nóng nhất, nửa canh giờ rồi đến một canh giờ... đến thêm một canh giờ nữa trôi qua thì thứ được hỏa diễm bao bọc bên ngoài cuối cùng cũng hóa thành một giọt nước rất nhỏ màu đen.

Bình thường hắn chỉ luyện một nửa của lần này cho nên thời gian không có lâu như vậy.

Người thanh niên thở phào một hơi, nhìn thấy đã hoàn thành hắn mới một lần nữa lấy ra Độc hỏa, nhìn sơ một thoáng sau đó liền đem giọt nước màu đen rót vào bên trong ngọn lửa.

Khi nó tiếp xúc với hỏa diễm liền vang lên một tiếng “ xèo” giọt nước cũng từ đó bốc hơi thành một làn khói đen bao quanh lấy ngọn lửa màu xanh sẫm.

Đến đây công việc của Lâm Phong đã gần như hoàn thành, hắn chỉ việc cung cấp năng lượng cho ngọn lửa liên tục giữ ở nhiệt độ cao nhất, việc còn lại sẽ do Độc hỏa dần dần tiếp nhận.

Do Lâm Phong đã cho nó tiếp nhận Lạc độc nhiều lần nên không có gì ngoài muốn, lớp khi màu đen bao quanh ngọn lửa từ từ bị nó kèo vào bên trong hạch tâm của hỏa diễm.

Không lâu sau thì việc hấp thu cũng đã hoàn thành, lần này Lâm Phong sử dụng lưu lượng nhiều hơn nên có thể nhìn thấy sự thay đổi của Độc hỏa bằng mắt thường.

Hỏa diễm bây giờ đã trở nên tối màu đi một chút, theo như hắn suy đoán ngay khi tiếp nhận hết Lạc Độc thì có thể ngọn lửa này của hắn sẽ hoàn toàn thành một màu đen màu của bóng tối.

Đương nhiên việc luyện chế này không phải ngày nào cũng được, mỗi tuần hắn chỉ có thể làm một lần, tuy thấy hỏa diễm đã hấp thu hoàn toàn nhưng nó còn cần thời gian để thích ứng với những sự thay đổi nằm ngoài khả năng của nó.

Ngay khi Lâm Phong thu hết tất cả lại, thì phía bên này Tiểu Y Tiên cũng từ trong hôn mê tỉnh lại.

Nàng ngồi dậy dụi dụi mắt, mơ hồ nhìn xung quanh sau một lát thì mới thấy được rõ ràng.

Điều đầu tiên nàng tìm đó chính là Lâm Phong, nàng rất sợ nếu như hắn có mệnh hệ nào, chỉ khi gặp người thanh niên ở cách đó không xa trông không có gì khác thường thì mới thở phào một cái.

Khi này Lâm Phong cũng đi lại đây, hắn nhẹ nhàng hỏi: “Muội thấy trong người sao rồi?”.

“ Lần này nhờ có huynh mà ta không có cảm giác khó chịu như những lần trước”. Cảm nhận một lượt trong người mình, Tiểu Y Tiên vui vẻ nói ra, ánh mắt nhìn Lâm Phong một cách thân thiết.

“ Vậy là tốt rồi, chúng ta về thôi trời cũng đã tối “ Thấy nàng không sao, hắn cũng nhẹ nhõm, vừa nói hắn vừa đưa tay để kéo nàng dậy.

Tiểu Y Tiên liền đưa tay cho hắn đỡ dậy thì khi nàng đứng lên cả người không hiểu sao lại thấy mát mát.

Đưa mắt nhìn xuống, trong tức khắc nét mặt của Tiểu Y Tiên lập tức biến thành màu đỏ, khi đứng dậy tấm áo bào Lâm Phong đắp lên đã rớt xuống từ lúc đó.

“ A” nhìn thấy trên người mình chỉ còn đồ lót bên trong hơn nữa còn rách một số nơi, nàng liền hô lên một tiếng xấu hổ, theo quán tính một tay che trước ngực một tay che ở dưới rồi liền quay ra sau.

Lâm Phong thấy vậy hắn chỉ cười cười chứ không có xấu hổ hay giả bộ che mắt như những thanh niên khác, cảnh sắc trước mắt dại gì không nhìn.

“ Lúc nảy khi ta dùng Dị hỏa để áp chế độc khí trong người muội, thì vô tình xảy ra việc đó”. Hắn cúi người nhặt lấy áo bào vừa khoác lại cho nàng vừa giải thích.

“ Ừm”. Cầm lấy hai bên vạt áo kéo sát vào trong người, Tiểu Y Tiên cúi đầu xấu hổ đáp lại.

...

Những ngày tiếp theo, nhờ sự hướng dẫn tận tình của Lâm Phong thì Tiểu Y Tiên cũng gần như đã có thể kiểm soát đấu khí của mình một cách thành thục.

Vì lý do Lâm Phong không có đấu kỹ hệ độc nào phù hợp với nàng nên hắn đã dồn hết một trăm vé tích góp của mình để quay năm mươi vòng.

Sau nhiều lần ra đồ không đâu, hắn cũng quay trúng ô đấu kỹ huyền giai ngẫu nhiên và vì có thể đang ở gần Tiểu Y Tiên cho nên may mắn trúng một loại huyền giai cao cấp đấu kỹ mà lại dành cho người sử dụng độc đó là Thiên Âm Độc Thủ.

Chiêu thức này cũng không có quá cầu kỳ, người thi triển chỉ cần dựa theo chỉ dẫn trong đó mà sử dụng độc đấu khí ngưng tụ thành hai cự thủ khổng lồ.

Đây có thể nói là lần tiêu vé quay mà Lâm Phong không hề tiếc, hắn chỉ sợ không quay ra được thứ gì cho nàng.

Bạn đang đọc Đấu phá ta từng bước đến đỉnh phong sáng tác bởi NTN3527
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NTN3527
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 5
Lượt đọc 78

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.