Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 83: Lâm Phong bất ngờ

Tiểu thuyết gốc · 1576 chữ

Đương nhiên những chuyện này Lâm Phong đã biết hết, sau khi nghe xong hắn mới chủ động đưa tay ra, hơi cười nhẹ nói: “ Xin chào Yêu Dạ công chúa, lâu rồi không gặp, ngày càng xinh đẹp hơn”.

“ Xin chào, Lâm Phong công tử, ta nghe qua gia gia nói thực lực của ngươi rất khủng bố, thật giống là như ngày hôm đó, càng làm cho người khác kinh ngạc”. Băng lãnh nữ tử với đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm hắn, cũng vươn ngọc thủ mỉm cười nói.

“ Không có gì, chỉ là may mắn tìm được một chút cơ duyên mà thôi, nghe nói cô hiện tại đang nắm giữ hơn năm vạn quân đội, thật là làm cho người khác ngưỡng mộ a”.

“ Dù như thế vẫn không thể so sánh với công tử đây, hi vọng Lâm Phong công tử sẽ đến hoàng thất làm khách, đến lúc đó Yêu Dạ sẽ tự mình bồi tiếp”. Khi này Yêu Dạ thu tay lại, nói.

"Nữ nhân này…thủ đoạn lấy lòng người thật sắc bén” Nét mặt mỉm cười, gật gật đầu coi như đáp ứng.

“ Xin chào, Lâm Phong ca ta tên Yêu Nguyệt, nghe nói huynh có Dị hỏa, có thể cho ta chiêm ngưỡng một chút có được không”, Lúc này, tiểu công chúa mới bước ra, nàng liền tinh nghịch mà nói.

Do tuổi của Lâm Phong và Yêu Dạ không sai biệt là mấy, hơn nữa trước khi đến đây gia gia nàng đã dặn phải nói năng đúng mực một xíu, nên nàng phả kêu Lâm Phong là ca.

“ Yêu Nguyệt không được lộn xộn” Yêu Dạ đứng ở bên cạnh mới nhắc nhở tiểu công chúa một câu.

“ Không sao, ta cũng không cần phải dấu diếm gì những chuyện này”. Đưa tay ngăn lại lời trách mắng của Yêu Dạ, Lâm Phong nói.

Sau đó trong ánh mắt mong đợi của Yêu Nguyệt, bàn tay hắn xòe ra, không lâu sau một ngọn hỏa diễm thanh sắc bùng lên trong lòng bàn tay.

Nhiệt độ xung quanh cấp tốc thay đổi, cho dù Hải Ba Đông đang ngồi cũng là mở mang tầm mắt, dù hắn biết Lâm Phong đã có Dị hỏa từ trước nhưng chưa có cơ hội thấy lần nào.

Yêu Dạ mặc dù lịch sự lên tiếng ngăn cản muội muội mình, thật ra nàng cũng rất muốn xem thử, khi thấy được ngọn lửa này, trong lòng nàng thầm hô một tiếng “ Kinh khủng”.

“ Oa, nhiệt độ thật là khủng bố”. Tiểu công chúa muốn thử một chút nên triệu hồi ngọn lửa của mình ra bàn tay nhưng bơi vì đừng quá gần ngay lập tức ngọn lửa của nàng đã bị chèn ép mà biến mất.

Qua một chút, thấy sự việc nơi đây hơi gây chú ý đến mọi người, Lâm Phong cũng thu lại ngọn lửa trên tay mình.

Cả ba người của hoàng thất cũng đi đến ghế của mình mà ngồi xuống chờ đợi bữa tiệc bắt đầu.

“ Trước hết đa tạ Gia lão, cùng Hải lão đã đích thân đến nơi đây dự tiệc, sau là cũng đa tạ tất cả mọi người có mặt ngày hôm nay, ta may mắn được cháu rễ tương lai giúp thoát khỏi loại độc kì quái kia và trở lại bình thường, hôm nay là một ngày vui của ta nên mọi người cứ ăn uống xem biểu diễn tự nhiên, thoải mái”. Khi này Nạp Lan Kiệt cùng Nạp Lan Túc đi phía sau cũng tiến ra đại sảnh, hắn nói lớn.

Nạp Lan Kiệt cũng ngầm đoán ra được tại sao lần này lại có hai vị lão giả đến nơi đây, tất cả chủ yếu là do Lâm Phong hết, điều này làm hắn tự hào không thôi.

Trong khi buổi tiệc đang diễn ra thì lúc này ở ngoài của lại có thêm ba bóng người lúc này đang bước vào bên trong sân.

Ba thân ảnh bao gồm một người trung niên đi chung một bên là một thiếu niên và một thiếu nữ.

Lâm Phong cũng để ý đến động tĩnh bên này, khi thấy được ba người, hắn kinh ngạc mà khẽ nói: “Đây là....”.

Nạp Lan Kiệt lúc này cũng tiến ra mà cười nói: “ Các ngươi đường xa đến đây, có bất tiện gì không?”

“ Nạp Lan lão gia tử không cần phải lo, bọn ta trên đường đi rất thuận lợi”. Người trung niên nhân đứng ra trả lời.

“ Được rồi vậy các ngươi cũng vào đây đi, vừa lúc ta đang mở tiệc mừng”. Nạp Lan Kiệt chỉ đến phía bàn trống.

Mấy ngày trước Nạp Lan Kiệt nhận được một lá thư từ Ô Thản Thành – Tiêu gia nói muốn đến đế đô tìm một số dược liệu quý một chút cho Tiêu Viêm, vì ở đây bọn hắn chỉ biết có Nạp Lan gia nên muốn nhờ đến hỏi thăm một phen.

“ Ngươi là tiểu tử Tiêu Viêm kia sao, cũng đã ra dáng thiếu niên rồi ra”. Nhìn qua người thiếu niên đang quan sát xung quanh, Nạp Lan Kiệt nói.

“ Còn đây là”. Sau đó hắn mới để ý đến người thiếu nữ, hắn không hiểu tại sao lại cảm giác người thiếu nữ này lại có khí chất xuất trần như vậy, nên mới tò mò hỏi.

“ A, đây là con của người quen, bởi vì phụ thân nàng có việc phải làm nên gửi nhờ ở Tiêu gia”. Bị hỏi như vậy, Tiêu Chiến cũng trả lời như khi nói với những người khác.

“ Được rồi mau vào đi, đi đường xa chắc cũng đã đói rồi, mà ngươi kêu mấy tên tộc nhân của ngươi cùng vào luôn đi”. Nạp Lan Kiệt bởi vì rất thân với ông của Tiêu Viêm nên mấy việc nhỏ này cũng không cần phải nghĩ ngợi nhiều.

Lâm Phong vẫn kinh ngạc mà lâu lâu vẫn đưa mắt về phía này, việc xuất hiện bất ngờ của Tiêu Viêm là điều mà hắn hoàn toàn không nghĩ đến.

Cảm nhận được ánh mắt của Lâm Phong, người thiếu nữ cũng xoay mặt đến hướng của hắn.

Thấy mình bị phát giác, hắn hơi gật đầu mỉm cười xem như là lời chào hỏi để che giấu đi ý đồ dò xét của mình, nhưng trong lâm thầm than: “ Không hổ là người của Cổ tộc – Cổ Huân Nhi”.

Gặp như thế, Huân Nhi cũng lịch sự mà gật đầu lại nhưng vẫn mang theo khuôn mặt bình thản không có cảm xúc gì, nàng hiện tại chỉ thấy Lâm Phong ngoài vẻ đẹp xuất trần của khuôn mặt ra, thì còn lại cũng không cảm thấy gì nổi bật, hơn hết trong lòng nàng đã có Tiêu Viêm ca ca của mình.

Lâm Phong đã dò xét và cảm nhận được nguồn đấu khí hiện tại trong cơ thể Tiêu Viêm chỉ tầm khoảng ba đoạn đấu khí mà thôi, tức là vẫn như cốt truyện, Dược lão vẫn đang ngủ say.

...

Sau buổi tiệc, từng người từng người cũng thoải mái mà rời đi, đám người Gia Hình Thiên cũng trở về, nhưng vẫn không quên nhắc lại việc mời Lâm Phong đến hoàng thất làm khách.

Thanh Lân thì trong buổi tiệc đã kết bạn được với tiểu công chúa, cả hai cũng rất hợp nhau nên Lâm Phong cũng thấy vui, tuy Thanh Lân hơi điềm tỉnh còn Yêu Nguyệt thì lại tinh nghịch.

Hắn cũng có dịp trò chuyện riêng tư với Nhã Phi một lát rồi nàng cũng cùng với Hải Ba Đông trở về.

Chỉ có Lâm Phong và Thanh Lân là người về cuối, và bởi vì sắc trời đã tối nên đoàn người của Tiêu gia được Nạp Lan Kiệt kêu ở lại qua đêm ngày mai hãy đi.

Bất ngờ ngay khi Lâm Phong và Thanh Lân tiến ra cổng thì gặp Nạp Lan Túc đang cùng nói chuyện với Tiêu Chiến và Tiêu Viêm cùng Huân Nhi cũng ở đó.

“ A, tiểu Phong đến đây ta giới thiệu một chút, vị này là người quen của Nạp Lan gia chúng ta, ngươi cứ gọi Tiêu thúc là được, thiếu niên kế bên chính là nhi tử của hắn có tên Tiêu Viêm và Huân Nhi”.

“ Còn đây là Lâm Phong, hắn và Yên Nhiên có hôn ước với nhau , nên bây giờ cũng được xem như là người nhà Nạp Lan gia”. Nạp Lan Túc đứng ở giữa làm người giới thiệu giữa hai bên.

“ Chào Tiêu thúc” Lâm Phong hơi khom người nói, sau đó đưa tay sang Tiêu Viêm nói: “ Ngươi tốt, Tiêu Viêm!, ta lớn hơn ngươi ba tuổi cứ xưng huynh là được”.

“ Ừm, không tồi, Nạp Lan gia đúng là kiếm được một người rể rất xuất chúng a”. Tiêu Chiến gật đầu mà tán dương.

“ Lâm Phong, huynh tốt”. Tiêu Viêm khi này, cũng đưa tay ra bắt với hắn, nhã nhặn nói.

Đứng bên cạnh Huân Nhi bây giờ trong đầu lại xuất hiện kinh ngạc không thôi bởi vì người thiếu anh tuấn này nàng không thể nhìn ra được tu vi của hắn.

Bạn đang đọc Đấu phá ta từng bước đến đỉnh phong sáng tác bởi NTN3527
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NTN3527
Thời gian
Lượt thích 6
Lượt đọc 59

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.