Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tính lại món nợ cũ

Tiểu thuyết gốc · 1601 chữ

Phi hành được vài vòng thì Lâm Phong đã nhìn thấy được nơi có những cái cây bị hắn làm ngã lần trước.

Dò theo đường đó đi về lại chỗ cũ, vừa tiến vào đó hắn lại có cảm giác bị theo dõi vô cùng quen thuộc.

Thầm nhếch miệng cười lạnh, muốn dùng cùng một chiêu lên người hắn hai lần đúng là nực cười.

Nhắm mắt lại, từ trong cơ thể bắt đầu tràn ra linh hồn lực.

Lần này hắn có thể thấy được chính xác nơi mà con Huyết Âm Xà đang ẩn nấp.

Sát Thần Thương xuất hiện trên tay, Lâm Phong dùng sức phóng nó thẳng đến vị trí đó.

Cây thương bay xuyên qua một bụi cây rậm rạp dính vào một khoảng trống.

Không lâu sau chỉ nghe một tiếng hét lên kèm theo máu bắt đầu chảy xuống.

Trúng một thương này con Huyết Âm Xà bắt buộc phải thoát ra trạng thái ngụy trang.

“Cũng chịu xuất hiện rồi sao”.

Thu lại thương Lâm Phong cười nói.

Thật ra hắn muốn phóng vào đầu của nó nhưng vì con xà này nhanh quá nên chỉ có thể trúng vào người.

“Hừ, muốn lành lại như trước sao không dễ vậy đâu”.

Thấy con ma thú ở phía xa đang cố gắng dùng máu của mình để phục hồi lại vết thương nhưng không được Lâm Phong khinh thường nói.

Hắn đã bổ sung Độc Hoả vào mũi thương vì vậy khi mà nó được xuyên qua lớp da cứng đó thì nó đã âm thầm truyền vào bên trong và bắt đầu ăn mòn dần.

Ở lần trước hắn cũng đánh được Độc Hoả vào bên trong thân nó nhưng lại dễ dàng bị đẩy ra ngoài.

Đầu tiên là do chênh lệch tu vi quá lớn vì vậy uy lực của thú hoả cũng không mạnh, bây giờ hai bên cách nhau chỉ một tiểu cảnh giới thì nó sẽ khác.

Và điều quan trọng hơn là lần này hắn có Sát Thần Thương, lực sát thương gây ra chắc chắn vượt xa lúc trước.

Thấy mình không thể lành lại vết thương, cảm nhận được bên trong không ngừng bị ăn mòn.

Con Huyết Âm Xà tức giận rống lên một tiếng, rồi nó lao nhanh đến Lâm Phong hòng muốn kéo theo chết cùng.

Trong lúc lao đến nó còn phun ra hắc khí tràn về phía trước.

“ Hừ, trò mèo đó của ngươi không làm gì được ta”.

“ Quét ngang vạn quân”.

Lâm Phong lộn ra phía sau vài vòng để tránh né, rồi lấy đà đó mà sử dụng đấu kỹ.

Kình khí bay thẳng đến đằng trước phá tan hết đám khói đen còn trúng vào mặt con ma thú một đường.

Vì đã bay khá xa nên lực đạo bị giảm đi rất nhiều nên không gây sát thương sâu được.

Nhưng lại làm nó bị rạch một đường nhỏ lên mặt.

Hét lên một tiếng, Huyết Âm Xà vẫn lao về phía Lâm Phong, lần trước để cho hắn chạy trốn được.

Bây giờ gặp lại còn đánh nó bị thương, nó làm sao mà bỏ qua được, huống hồ gì bây giờ độc đang từ từ lan ra khắp cơ thể.

Như một chiếc xe tăng bọc thép nó phi nhanh đến, còn mở miệng bắn ra những cục máu độc.

Hiển nhiên là Lâm Phong tránh né một cách dễ dàng.

“ Lôi thiên chưởng”.

“ Bát cực băng”.

Hắn còn tặng lại cho nó hai đấu kỹ vào ngay mặt.

Lần này trúng vào cảm giác đau lại tăng lên đó là do uy lực của đấu kỹ đã được thăng cấp.

Vẫn lao vun vút đến trước mặt Lâm Phong dù phải chịu thêm vết thương.

Nó há ra chiếc miệng khổng lồ của mình ý định cắn chết Lâm Phong.

Hắn gặp một màn này chỉ là cười lạnh, ngay lập tức Sát Thần Thương xuất hiện.

Cầm thương trên tay hắn tấn công liên tục vào hai bên mặt của Huyết Âm Xà.

Sau đó quơ một thương vào ngay bụng của nó làm cho cả thân thể cũng bị văng về phía sau.

Vì bị tấn công liên tục vào mặt khiến cho nó có chút choáng váng, hơi lắc đầu qua lại để khôi phục lại tinh thần.

Ở phía bên này Lâm Phong không để nó có cơ hội phản công, hắn truyền đấu khí của mình vào trường thương hòng muốn đánh bại con Huyết xà này chỉ trong một đòn cuối.

Cánh tay cũng bắt đầu dùng lực đưa Sát Thần Thương về phía sau, ngắm thẳng ngay đầu của nó, sau đó hắn bước lên một bước rồi đem hết lực lượng của mình phóng mạnh trường thương đi.

Đây là tư thế khi ném lao mà hắn đã từng coi trên tivi ở kiếp trước, ở đây thì hắn chỉ cần tiến lên một bước để lấy đà là đủ.

“ Xuyên tâm kích”.

Theo tiếng nói vang lên, chỉ thấy trường thương đã bay vụt đi với tốc độ cực nhanh lao thẳng đến Huyết xà.

Trong lúc nó bay có thể nhìn được không khí cũng bị mũi thương chia ra làm hai nữa, trong chớp mắt nó đã đến gần sát mục tiêu nhắm đến.

Đang cố trấn tỉnh lại Huyết Âm Xà, dựa theo bản năng của loài thú nó cảm nhận được một cổ tử vong đến vô cùng gần mình.

Dừng việc lắc đầu qua lại, nhìn thẳng phía trước trong con ngươi nó thấy một mũi thương đã xuất hiện ở trước mặt.

Thời gian bắt đầu chậm lại, nó chỉ biết nhìn đến đằng trước như vậy mà không thể làm được gì, dù bây giờ nó có thôi động lên tường chắn máu cũng không kịp nữa vì tốc độ của thương bay là quá nhanh.

Tất cả những hành động để phóng thương của Lâm Phong nhìn như thế nhưng rất mau lẹ, thời gian chỉ qua vài giây mà thôi.

Huyết Âm Xà chỉ mới dựng lên được một chút tường chắn thì trường thương đã lao xuyên qua đầu nó một cách nhẹ nhàng, bức tường máu mới hình thành một nữa theo đó cũng từ từ chảy xuống đất.

Sát Thần Thương tuy đã xuyên qua được mục tiêu nhưng nó vẫn chưa dừng lại, đến khi đâm thủng thêm những thân cây to lớn phía sau thì mới dính vào một trong số đó.

Lâm Phong cũng biết chắc chắn dù thế nào thì cũng có thể đâm qua được đầu con Huyết xà dù trên nó còn có những tấm vảy rất cứng.

Lúc đầu hắn còn tưởng con rắn đó sẽ có thể chống đỡ lại được một hai nhịp gì đó nhưng không ngờ lại dễ dàng như vậy.

Dùng ý niệm thu hồi lại Sát Thần Thương, Lâm Phong đi đến bên cạnh xác xủa con Huyết Xà, nhìn vào cái lỗ thủng ngay giữa đầu nó hắn thấy được một viên ma hạch màu đỏ sẫm.

Cũng may là trường thương xuyên qua phía trên nó một chút, nếu không ma hạch cũng đã bể nát.

“ Coi như là ngươi đền bù vì lần trước rượt giết ta nha”.

Thò tay vào móc viên ma hạch ra, Lâm Phong cười cười nói, khi trước hắn không lấy được lục giai ma hạch bây giờ có ngũ giai cũng coi như tạm được.

“ Đing, chúc mừng ký chủ lần đầu giết Ngũ giai ma thú”.

“ Thưởng: 3 vé rút thưởng ngẫu nhiên”.

Lúc này thì âm thanh hệ thống cũng đột ngột vang lên.

“ Vậy là thưởng dữ chưa hệ thống, ta dám chắc ba vé này quay không ra cái vẹo gì”.

Lâm Phong nghe thấy cũng là chán nản nói.

Ai đời lại đi chạy trốn Ngũ giai ma thú, rồi đi giết chết Lục giai chắc chỉ có hắn mà thôi, vì vậy bây giờ phần thưởng cũng chênh lệch như vậy.

“ Hệ thống hiện tại ta có bao nhiêu vé quay rồi”.

Không thèm để ý đến nữa, có thưởng đỡ hơn là không hắn mới hỏi lại.

“ Đing, vé rút thưởng của túc chủ hiện tại là năm trăm hai mươi ba vé”.

Hệ thống cũng đáp lại ngay.

“ Ồ cũng khá là nhiều ha”.

Cũng hơi ngạc nhiên một chút, dù gì thì đây cũng là hắn đã tích được gần tám năm chứ đâu phải ích.

“ Tạm thời cứ để đó, chờ đến khi ta đi tìm được Thanh Liên Địa Tâm Hỏa rồi hãy quay luôn”.

Với cái tỷ lệ bao trật đó của vòng quay thì hắn chỉ có thể làm như vậy mà thôi.

Quay người rời khỏi chỗ này, hiện tại thì Lâm Phong đã ở nơi đây cùng với dưới hang cũng đã hơn một tháng nhưng mà không thể đi xung quanh nơi đây tìm thêm dược liệu.

Cho nên hắn quyết định sẽ ở lại ngay bìa rừng này thêm một tuần nữa, rồi sẽ tiến vào sâu bên trong trung tâm của Ma thú sơn mạch.

Trước hết hắn sẽ tìm một nơi tạm nghỉ qua đêm vì sắc trời cũng đã dần tối, lúc này phía sau lưng thì xác của con Huyết Âm Xà cũng dần bị thối rữa và tan chảy đi.

PS: Đa tạ đạo hữu Ma Tử Dạ đã đề cử.

Bạn đang đọc Đấu phá ta từng bước đến đỉnh phong sáng tác bởi NTN3527
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NTN3527
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 9
Lượt đọc 152

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.